Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn

Chương 11



11. Liếm lồn/ Dùng tay vợ để tự giải tỏa bản thân

Bùi Nam Thạch cởi quần lót của người nọ ném sang một bên, dang rộng hai chân của người đó ra, cẩn thận nhìn chằm chằm vào cái *** lấm lem nước trái cây tục tĩu‌‌‍‌.

m đạo nhỏ màu trắng, mềm mại và đầy đặn giống như bào ngư, khiến lòng người ta ngứa ngáy.

Đôi mắt của Bùi Nam Thạch trở nên đỏ bừng vì phải nhịn, hơi thở trở nên nông và gấp gáp.

Hắn duỗi những ngón tay thon dài của mình ra, nhẹ nhàng vuốt ve phần thịt ngoài của sò non, dễ dàng tách ra một đoạn nhỏ trong khe âm đ*o, tiếp tục đưa lên trên, tìm chính xác được hạt đậu đỏ nhỏ, hắn ấn nhẹ khẽ vân vê.

Khi hột le được vuốt ve chơi đùa phồng lên, lỗ nhỏ bắt đầu tiết ra nước khiến hột le và môi âm đ*o ươn ướt.

Mùi hương ngọt ngào dâm đãng dần dần nồng nặc, hòa vô không khí tiến vào đường hô hấp của Bùi Nam Thạch, tạo thành một cơn bão cát bao trùm lấy cơ thể không cho hắn phản kháng.

Cổ họng như bị cát đổ vào, khiến hắn cảm thấy khô rát khát nước vô cùng.

Hắn nheo mắt, vừa nguy hiểm lại si mê nhìn chằm chằm bướm nộn không ngừng tiết ra dịch mật.

Ma xui quỷ khiến, hắn bỏ bàn tay đang trêu chọc đậu đỏ của cậu ra, dùng cả hai tay tách đùi cạu rồi rải đầy dấu hôn bên trong. Bùi Nam Thạch cúi đầu, mím môi mỏng hôn nhẹ vào chỗ béo múp mềm mại đó.

Hắn lè lưỡi cuốn dâm dịch đang rỉ ra vào miệng rồi nuốt xuống để làm dịu cổ họng đang khát của mình.

Thật ngọt.

Nước dâm của đĩ nhỏ thật ngọt.

Hệt như người, ngọt một cách vô lý.

Giống như du khách lang thang nhiều ngày trong sa mạc, sự khát cầu đối với nguồn nước đã trở thành bệnh hoạn.

Hắn mút môi *** vào miệng, lại hút ra được một đợt chất lỏng dâm đãng khác, tiếp đó sẽ xì xụp húp hết nước dâm vào.

Mặc dù đang ngủ, nhưng vì phản ứng sinh lý bình thường Hạ Nguyên không khỏi rên rỉ vặn vẹo eo, đôi chân bị giam cầm trong bàn tay to lớn cũng run rẩy.

Đôi mắt của Bùi Nam Thạch tối sầm lại, dùng một lực cắn cực nhẹ vào đôi môi trắng nõn và mềm mại bên dưới, làn sóng dâm dục khác chảy ra vì lỗ nhỏ bị kích thích.

Đồ điếm nhỏ này, trong lúc ngủ vẫn còn có thể dâm đãng, tất cả gái điếm gặp cậu chắc đều sẽ xấu hổ vì không bằng mất.

Sau khi Bùi Nam Thạch liếm sạch nước trái cây trên bề mặt, hắn đưa đầu lưỡi ấn vào khe hở của hai mép hoa thịt, khéo léo liếm từ dưới lên trên, đá lưỡi vào cục thịt nhỏ đỏ tươi treo lủng lẳng kia, hết mài rồi lại cuốn quanh nó vài vòng.

“Ưm, đừng…”

Hạ Viễn vẫn vô thức rên rỉ, lắc đầu từ chối, theo bản năng muốn kẹp hai chân lại, nhưng bị bàn tay to lớn của hắn kìm chặt nên không thể nhúc nhích dù chỉ một tấc.

Bùi Nam Thạch thấy dường như cậu có dấu hiệu sắp tỉnh nhưng càng tiến xa hơn, trực tiếp đưa chiếc lưỡi hắn mình vào trong lỗ mật ong chật hẹp, tùy ý khuấy động bên trong.

Vẻ mặt của điếm nhỏ sẽ như thế nào nếu tỉnh dậy nhỉ? Hẳn là vui mừng khi thấy kế hoạch quyến rũ của bản thân đã thành công, hay là bị dọa đến ngây người?

Tiếp theo cậu sẽ làm gì? Cậu sẽ làm gì tiếp theo đây? Sẽ kêu rên lẳng lơ cầu xin hắn tiếp tục, hay sẽ như gái điếm phe phẩy mông cầu *** bự của hắn giã nát.

Haha, chỉ nghĩ thôi cũng thấy kích thích rồi.

Cái *** của đĩ nhỏ căng cứng mềm mềm lại ẩm ướt trơn trượt, nước sốt tục tĩu không ngừng chảy ra từ đó, phát ra âm thanh òng ọc dưới sự co thắt của âm đ*o và tiếng khuấy động của lưỡi.

Bùi Nam Thạch dùng lưỡi của mình bắt chước tư thế giao hợp đâm vào rút ra, đồng thời hứng lấy hết thứ nước trái cây‎‍‌ tục tĩu chảy ra khỏi *** múp, như thể đang uống thứ gì đó tựa mật hoa với biểu cảm hưởng thụ.

Đầu lưỡi của hắn không ngừng khám phá bí mật trong đường hầm, đột nhiên đầu lưỡi hắn chọc vào một điểm nhỏ nhô lên, Hạ Nguyên bỗng ngân dài như tiếng mèo trong mùa phát tình, khiến lòng người run rẩy, sau đó ‌‍‎lỗ mật đột nhiên phun ra một lượng lớn nước dâm.

Bùi Nam Thạch lập tức rút lưỡi ra, háo hức ngậm hết mật ong vào miệng, một ít không kịp nuốt đã trượt xuống cằm, mảng ướt dầm dề được ánh trăng mờ phản chiếu thành cảnh tượng khiêu gợi dâm dật.

Người đàn ông ăn uống no nê chậm rãi ngẩng đầu từ giữa hai chân Hạ Nguyên, trong mắt tràn đầy yêu thương cùng dục vọng mãnh liệt.

Hạ Nguyên vẫn nhắm chặt mắt, chỉ thở hổn hển một lát, sau đó từ từ bình tĩnh lại, không có dấu hiệu tỉnh dậy.

Chậc chậc, chất lượng giấc ngủ của đĩ nhỏ tốt quá nhỉ.

Có phải hắn thọc *** vào cũng sẽ không làm cậu tỉnh dậy nỗi đúng không.

Nhưng *** non của đĩ nhỏ khít quá, nếu cứ thế thúc *** bự vào thì nó sẽ rách ra mất.

Nhưng cậu đĩ như vậy, có lẽ thay vì nứt ra sẽ cắn chặt con *** của hắn thì sao, thậm chí còn tham lam không để hắn rút nó ra, thể nào cũng sẽ bắt hắn nện đến nước nôi lênh láng mới bằng lòng buông tha cho hắn.

Bùi Nam Thạch càng nghĩ càng *** càng cương lên đau nhức, chỉ ước gì mình có thể nhét nó vào *** Hạ Nguyên giã phầm phập một trận đã đời ngay bây giờ.

Nhưng hắn vẫn nhịn lại, nắm lấy tay Hạ Nguyên bọc lấy *** của hắn rồi bắt đầu tự mình thủ dâm.

Chất lượng giấc ngủ của đĩ nhỏ thật đáng kinh ngạc, *** đã bắn phùn phụt mà người còn chưa chịu tỉnh lại, so mới kỹ nữ có gì khác nhau.

Lần đầu tiên giữa hắn và Hạ Nguyên nhất định phải xảy ra khi cậu tỉnh táo, phải khiến cậu nhớ khắc ghi cảm giác bị hắn **, khiến cậu đầu hàng trước năng lực của hắn, khiến cậu thừa nhận hắn chịch cậu rất sướng, khiến cậu nghiện con *** của hắn để cậu không bao giờ đi câu dẫn kẻ khác nữa.

Bàn tay của con đĩ nhỏ hơi chai sạn vì nhiều năm làm việc nặng nhọc nhưng vẫn nhỏ nhắn và mềm mại, so với việc tự mình chạm vào *** của bản thân thì dễ chịu hơn rất nhiều.

Bùi Nam Thạch di chuyển ngày càng nhanh hơn, vừa dùng sức ở tay vừa ra sức từ hông.

Hạ Nguyên nằm mơ thấy mình đang nhóm lửa nấu cơm trong nhà, vô tình để lửa nhảy vào lòng bàn tay, khiến cậu bỏng đến chảy nước mắt.

“Ưm, ư đau..." khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại, rên rỉ.

Bùi Nam Thạch nghe thấy tiếng than khẽ của cậu vội đưa tay chạm vào khuôn mặt nhỏ nhắn, ý muốn an ủi.

Chuyển động ở tay hắn ngày càng nhanh hơn.

“Kiên nhẫn nào, bé ngoan."

Hắn dùng giọng điệu dịu dàng, mặc kệ người đang ngủ không thể nghe thấy.

"Chồng sẽ sớm ổn thôi."

“Bàn tay nhỏ bé ngoan thật mềm mại, tuốt chồng sướng lắm”.

Bùi Nam Thạch duỗi hai ngón tay tiến vào trong miệng Hạ Nguyên, khuấy động chiếc lưỡi bên trong, sau đó dùng ngón tay kẹp lấy lưỡi kéo ra, trên mặt lộ ra vẻ cuồng nhiệt say đắm mãnh liệt.

“Dâm chết mất, bé ngoan của anh.”

Sau khi Bùi Nam Thạch dùng tay Hạ Nguyên tuốt cho mình hàng trăm lần, cuối cùng hắn cũng đào ra được những cảm xúc đang dày vò tra tấn sâu thẳm trong tâm trí hắn, đồng thời *** thô bắn ra dòng tinh dịch đặc quánh.

Lúc *** bự của Bùi Nam Thạch còn chưa rỉ ra hết, hắn cúi đầu mút lấy cái miệng đỏ lấp lánh như pha lê của Hạ Nguyên, dùng sức hút mạnh, dây dưa triền miên.

Rất dễ chịu.

Cơ thể thoải mái, tinh thần cũng vậy.

Yêu pháp của đĩ nhỏ thật cao thâm, chỉ để hắn mượn tay tuốt một chút đã mang đến khoái cảm to lớn hơn tất cả mọi lần hắn tự làm trong quá khứ.

Chờ Bùi Nam Thạch hôn đủ rồi, hắn lại đi xem xét bụng dưới của Hạ Nguyên.

Bụng dưới có dương v*t và âm hộ đều dính tinh dịch lộn xộn của hắn, bộ ngực sưng tấy phồng lên vì bị hắn trêu chọc.

*** khít đỏ hồng có lẽ vì bị kích thích bởi không khí lạnh mà đang run rẩy nhè nhẹ.

Trên đó không chỉ có ‍‎tinh dịch‍‌‍‎‌ còn có chất lỏng‎ tanh ngọt không biết đã chảy ra từ khi nào.

Dâm mỹ lại diễm lệ.

Bùi Nam Thạch lấy khăn bông lúc nãy cẩn thận lau sạch tinh dịch trên ‌‌‍‍‎‌‌‌‌dính trên sò non háu ăn, rõ ràng vừa nãy đã được đút món ăn nhẹ, giờ bỗng mấp máy như đói *** đã lâu.

*** n*ng dâm dục xinh đẹp như vậy nên bị con *** lớn của hắn hung hăng xỏ xuyên, ủ đến chín rục.

Bên ngoài càng lúc càng yên tĩnh, trong phòng ngủ thỉnh thoảng vang lên tiếng máy điều hòa chạy.

Tiếng nước róc rách mút vào tựa như bị khuếch đại bởi nhiều phương tiện truyền tải khác nhau, khiến nó trở nên đặc biệt rõ ràng.

Lần này Bùi Nam Thạch ở trong phòng ngủ của Hạ Nguyên hơn hai tiếng mới nghĩ đến việc rời đi.

Hắn nhìn âm hộ đỏ thẫm của Hạ Nguyên giống như một quả táo chín, tỏa ra màu sắc hấp dẫn, khóe miệng hiện lên một nụ cười thỏa mãn.

Hắn sẽ làm cho cái *** dâm của đĩ nhỏ trở nên xinh đẹp hơn, đĩ nhỏ chắc chắn sẽ rất thích.

Nếu thích thì sau này phải cảm ơn chồng đàng hoàng, sau này phải giúp hắn liếm *** thật nghiêm túc đấy.

Sau khi thỏa mãn ngắm nhìn một lúc, hắn mới cầm lấy chiếc quần lót và quần đùi ở gần đó của Hạ Nguyên, chậm rãi nhẹ nhàng mặc vào.

Khi đang mặc quần vào, vừa không để ý một chút, trong phòng vang lên tiếng “xoẹt”.

Bùi Nam Thạch:......

Chất lượng rác rưởi gì đây!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.