Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn

Chương 34



34. Play phòng tắm/ chịch đái xè xè

"Hơ…ơ…ư… nước chảy vào..."

Trong phòng tắm tràn ngập sương mù nóng bức, Hạ Nguyên ngồi trên người Bùi Nam Thạch trong tư thế cưỡi ngựa, phần thân dưới của họ ngâm trong làn nước ấm bốc khói, dòng nước theo chuyển động làm tình của cả hai tạo thành những đợt sóng lớn.

Toàn thân Hạ Nguyên phủ một lớp màu hồng xinh đẹp, cánh tay thon dài yếu ớt đặt trên bắp tay Bùi Nam Thạch, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng, đôi mắt ngấn nước, cái miệng chúm chím sưng tấy vì hôn hít quá lâu, liên tục phát ra những tiếng rên rỉ mềm mại như sáp.

Hai tay Bùi Nam Thạch ôm lấy vòng eo đã nhũn đi của Hạ Nguyên, giống như một du khách khát nước, hắn đưa vú cương cứng sưng phồng của cậu bé vào miệng rồi mút mạnh, như thể cố gắng hút sữa từ bên trong ra.

Lưỡi dao man rợ đâm mạnh vào huyệt đạo mềm mại của cậu, mỗi lần cắm vào đều nhồi nhét đầy khoang tử cung nhỏ bé.

"Sao mà vào được, chồng bịt kín *** nhỏ của bảo bối rồi, không thể vào được đâu." Giọng nói trầm khàn mang theo tiếng thở dốc vô cùng gợi cảm.

“Ưm– a, ư, vào thật mà..." Hạ Nguyên thút thít, ngón tay bấu trên người hắn.

Cảm nhận dòng nước ấm chảy vào theo từng cú nắc háng của người đàn ông, khiến *** non của cậu vừa đau nhức vừa cảm thấy dễ chịu.

“Thực sự không có đi vào mà, tại động dâm của bé ngoan nhiều nước quá, chồng không thể ngăn được nên cứ chảy ra ngoài đấy."

Người đàn ông xấu xa nói, vừa nói vừa mò xuống xoa nắn hạt đậu đỏ sưng tấy đang nhô ra khỏi môi âm đ*o.

"Đừng ah ah-"

Bùi Nam Thạch xoa nhẹ hai lần, toàn thân Hạ Nguyên liền đau nhức tê dại, không có cách nào khống chế được cơn cực khoái, nước sốt cùng tinh dịch đồng thời phóng ra.

Cậu run rẩy một hồi rồi ngã đè lên người Bùi Nam Thạch thở dốc.

‍Đầu khấc của Bùi Nam Thạch được tắm trong lượng lớn chất lỏng nhớp nháp làm hắn cũng phê không kém. Hắn nắm mông Hạ Nguyên dập từ trên xuống hỗ trợ cho hành động xếp hình của mình, cắn tai cậu dâm dục nói: “Bé ngoan, em chảy nhiều nước quá, còn nhiều hơn cả nước trong bồn tắm.”

"Lần sau đi tắm, chúng ta không cần xả nước nữa, chỉ dùng nước *** của bé ngoan là đủ rồi."

Hạ Nguyên nghe mà lỗ tai nóng bừng, cậu rên rỉ hai tiếng, sau đó thấp giọng nói: “Không, không có..."

"Hả? Em nói gì vậy, bé ngoan?" Bùi Nam Thạch hơi ngửa đầu lên hỏi.

Hốc mắt Hạ Nguyên đỏ lên, ủy khuất oán trách: “Anh là kẻ xấu.”

Đôi mắt sáng như ngọc, khuôn mặt nhuốm màu dục vọng nhưng khuôn miệng bị tàn phá vẫn nói ra những lời ngây thơ.

Không có quyến rũ nhất chỉ có quyến rũ hơn.

Đôi mắt của Bùi Nam Thạch lập tức tối tăm đến đáng sợ.

"A a a, sao lại lớn hơn nữa rồi? Uh-ư, sắp, sắp hỏng rồi."

Hạ Nguyên cảm nhận rõ ràng vật trong cơ thể đã phồng to thêm một vòng, thậm chí còn có thể khắc họa được mấy đường gân xanh chi chít nổi trên đó, vách thịt đỏ tươi giống như cái bọc mềm ôm ấy lấy cái búa xâm phạm mình, vừa sắc tình lại ôn nhu.

Bùi Nam Thạch hôn lên cái cổ đã đầy rẫy dấu hôn mới và cũ của cậu, trong lòng thầm trả lời những câu hỏi trong của cậu.

Đương nhiên là bị đĩ nhỏ quyến rũ rồi, lỗi tại em không biết đấy chứ.

Hắn tăng tốc độ đâm rút, thoải mái cảm nhận sự mềm mại dịu dàng khi được bọc trong tấm lụa mịn.

*** múp của bé ngoan giống như bao cao su được làm riêng cho *** của hắn, khi xếp hình không có chút kẽ hở. Từ âm đ*o đến tử cung, đều biến thành hình dạng dương v*t của hắn.

Bên trong đường hầm có vô số cái miệng nhỏ nịnh nọt hôn mút bộ phận sinh dục dữ tợn của hắn, tựa như muốn giữ hắn ở trong cơ thể Hạ Nguyên mãi mãi, khiến hắn thoải mái đến nỗi từng lỗ chân lông đều giãn ra.

Hạ Nguyên bị chịch khóc lớn. Nước trong bồn tắm trào ra từng đợt theo chuyển động mãnh liệt của cả hai.

"Dừng lại, dừng lại đi, uh uh uh~"

Cậu cảm thấy bụng dưới đau nhức và căng trướng, khoái cảm như thủy triều lúc nào cũng tràn ngập trong chạy trong cơ thể. Cậu không thể chịu đựng nổi cảm giác choáng ngợp này.

Thịt non kẹp rất lợi hại, cắn chặt con *** của Bùi Nam Thạch buộc hắn phải buông vũ khí đầu hàng. Trong đôi mắt híp lại của Bùi Nam Thạch hiện lên một tầng sương đen u ám, hắn cắn chặt răng nắc háng điên cuồng, khi Hạ Nguyên đang co giật trong cao trào, hắn thúc thẳng vào nơi sâu nhất xuất tinh vô tử cung.

Cả người Hạ Nguyên run rẩy, Bùi Nam Thạch ôm chặt cậu, tận hưởng cảm giác thư giãn khi được phóng thích dục vọng.

Đợi đến khi thân thể Hạ Nguyên thả lỏng, hắn ôm đầu cậu, cắn mút đôi môi mềm mại trao cho cậu nụ hôn nồng nhiệt. Hắn đưa lưỡi liếm lấy vòm miệng đối phương, khiến Hạ Viễn ưm ư vì khó chịu.

Tay còn lại nắm lấy bờ mông mũm mĩm trắng như đậu phụ của cậu nhào nặn thỏa thích, theo kẽ mông chạm chỗ nếp gấp hình thành bông hoa nhỏ đằng sau. Ngay lúc hắn chuẩn bị đút ngón tay vào hậu môn cậu, Hạ Nguyên đã tách khỏi nụ hôn kia, đáng thương nhìn hắn.

"Không, không được làm tình, tối qua đã làm rất nhiều..." Giọng nói của cậu nhẹ nhàng đến mức chảy nước, khiến con *** khủng của Bùi Nam Thạch lại n*ng tiếp.

Bùi Nam Thạch suy nghĩ một lúc, đêm qua hắn đã chịch *** dâm một lần, ** lỗ đít hai lần. Lúc kết thúc, lỗ sau của cậu sưng tấy đến mức tưởng chừng như bị hàng hung rất dã man.

Được rồi, hôm nay hắn sẽ không ** mông nhỏ của cậu nữa, sẽ để nó nghỉ một ngày rồi mai chịch nó tiếp.

"Vậy thì không ** nữa. Lát nữa chồng sẽ liếm đít cho bé ngoan đỡ sưng."

Hạ Nguyên đỏ mặt, ai muốn ngài dùng phương pháp này để tiêu sưng hả?

Bùi Nam Thạch ôm Hạ Nguyên đứng dậy trong khi phần thân dưới của họ vẫn còn dính liền với nhau. Nước tắm trên thân thể cả hai đổ xuống bồn tắm, bắn bọt nước tung tóe.

Hạ Nguyên tưởng rằng đêm nay người đàn ông này sẽ buông tha cho mình thì thở phào nhẹ nhõm. Cậu vòng tay qua cổ đối phương, an tâm nằm trong vòng tay của hắn, nhưng chưa kịp thư giãn được mấy giây, cậu cảm thấy một thứ gì đó nóng bỏng dán sau lưng mình khiến cậu lạnh sống lưng.

Vừa mở mắt ra đã thấy dục vọng của người đàn ông ngày càng tăng thay vì giảm đi, tim cậu đập lỡ nhịp.

Bùi Nam Thạch ấn Hạ Nguyên vào tấm kính, dùng hai tay giữ chặt mông cậu, chậm rãi đưa dương v*t nửa cương của mình vào âm đ*o mềm mại.

Hạ Nguyên cảm giác con quái vật mới tỉnh này theo chuyển động ra vào dần dần trở nên lớn hơn, cứng hơn, tốc độ cũng tăng lên.

Hạ Viễn muốn khóc nhưng không còn nước mắt: "Không, tôi không..."

Sao lại bắt đầu nữa rồi.

Hỗn hợp dâm dịch và tinh dịch vừa xuất ra vẫn còn đọng lại trong bụng, sưng tấy đau nhức khủng khiếp. Nếu hắn còn tiếp tục, chắc bụng cậu sẽ nổ tung mất!

"Ừm, không ** đít n*ng nữa, hôm nay chỉ chịch *** dâm của bé ngoan thôi." Nói rồi, hắn rút dương v*t ra, để toàn bộ chất lỏng trong cơ thể Hạ Nguyên chảy ra ngoài, sau khi một nửa trong số đó đã ọc ra lại tiếp tục nhét hàng của mình đi vào cùng với thứ nước dâm dật đó.

"Ách... Ngài, ngài thật đáng ghét!" Hạ Nguyên rên rỉ lên án dù có chút công kích nào.

Bùi Nam Thạch say mê nói: “Bé ngoan, biểu cảm của em thật đáng yêu, khiến chồng muốn ** chết em luôn."

Nói xong, hắn ra sức dập *** non khoảng mười lần, đầu khấc đỉnh vào khoang tử cung cho đến khi mềm ra khiến Hạ Nguyên lại đạt cực khoái.

Hạ Nguyên ngửa cổ hét chói tai, đầu ngón chân cuộn tròn.

“Bé ngoan ơi, thả lỏng nào."

Bùi Nam Thạch thả chậm tốc độ khi cậu lên đỉnh.

Phần thịt khêu gợi trong động dâm xoắn chặt đến nỗi ngay có dịch thể để bôi trơn, tốc độ của hắn vẫn bị hạn chế.

Bé ngoan của hắn đúng là quá dâm dục, cho dù hắn có ** nó thế nào hay ** nó bao nhiêu lần đi nữa, âm hộ của cậu vẫn căng cứng và mềm mại, lần nào cũng kẹp hắn rất thoải mái.

Sau khi cảm thấy Hạ Nguyên thả lỏng hơn, Bùi Nam Thạch ôm người vào lòng, tìm một tư thế thích hợp dễ phát huy sức lực, bắt đầu làm tình mãnh liệt mạnh bạo.

Sau lưng là kính lạnh, phía trước là thân thể bốc lửa của người đàn ông, trong phòng tràn ngập hơi nóng, toàn thân bị dòng nước ẩm ướt bao phủ, trên đầu treo một ngọn đèn chói lóa. Hạ Nguyên cảm giác như mình đang ở trong thế giới của băng và lửa, vừa bị đốt cháy vừa bị đóng lạnh. Đầu óc cậu hỗn loạn choáng váng đến nỗi tất cả những gì có thể nghĩ đến là vật thể khổng lồ đang xâm nhập trong cơ thể mình.

Tư thế vừa ôm vừa giao hợp khiến thân dưới của hai người khít chặt đến mức Hạ Nguyên có cảm giác như sắp bị người đàn ông xuyên thủng. Cảm giác đau nhức tê dại gặm nhấm từng tấc thịt, dường như cơ thể này không còn là của mình nữa.

Hu hu hu, không chịu đựng được nữa, cậu sắp chết rồi.

Người đàn ông ngang ngược đào hố vào cơ thể cậu, giọng nói mê hoặc phả bên tai cậu nói những lời tán tỉnh xấu hổ.

“*** bé ngoan thật nóng bỏng, chặt quá, bọc chồng thoải mái lắm."

“Bé ngoan, sướng không? Chồng chịch em sướng *** không?"

“Cục cưng của chồng ngoan lắm, chồng *** em bắn nước tiểu nhé, như thế lúc ngủ mới không đi tiểu đêm"

Không muốn!

Hạ Nguyên vừa khóc vừa lắc đầu muốn từ chối, nhưng mỗi lần mở miệng đều là từ tượng thanh mang ý “tục tĩu".

Theo động tác rút xi lanh, chút thịt âm đ*o đỏ tươi bị kéo ra, quanh môi lớn được bao phủ bởi thứ bọt trắng mịn, vùng bụng dưới vốn phẳng lì nhưng vì nước dâm bị nghẹt mà hơi sưng lên, Hạ Nguyên khóc đến mặt mũi đỏ bừng, mắt sưng tấy, giọng khàn khàn.

"Ah ah--"

Bùi Nam Thạch bóp mông cậu ra sức cày cấy, sau đó thọc mạnh vào *** nhỏ đã bị ** mềm nhũn.

Phía trên nơi hai người gặp nhau, dương v*t của Hạ Nguyên sưng tấy đỏ bừng vì bị va chạm quá kịch liệt, một lúc sau, đáng thương phun ra tinh dịch loãng trong.

“Hic, không nhịn được nữa, đừng chịch nữa, tôi, tôi muốn - à -"

Bùi Nam Thạch nhận ra cậu sắp đi tiểu, nhưng tốc độ và lực đâm rút vẫn không thay đổi, thậm chí còn ác ý dùng tay ấn vào vị trí bàng quang. Sự tự chủ của Hạ Nguyên bị phá vỡ bởi cơn đau nhức và tê dại mạnh mẽ, dương v*t run lên bắn tiểu ra ngoài, lỗ mật cũng co thắt dữ dội.

Hạ Nguyên vừa mới hồi phục một chút sau cơn cực khoái, đầu óc choáng váng, vùi đầu trong lòng Bùi Nam Thạch, thở hổn hển, khẽ nức nở.

“Bé ngoan giỏi quá, tiểu sạch rồi.”

Bùi Nam Thạch cưng chiều khen ngợi cậu, cái lỗ nhỏ điên cuồng co thắt khiến hắn có cảm giác muốn xuất tinh. Sau hàng chục cú đâm sâu, hắn gầm lên một tiếng trầm thấp rồi thả vào xả tinh vào tử cung.

Bình tĩnh lại một lúc, hắn cắn môi Hạ Viễn, hôn thật sâu hồi lâu mới mở vòi sen tắm cho hai người, lau sạch chất dịch đục trên lỗ nhỏ của Hạ Nguyên, đánh răng cho Hạ Nguyên, rồi ôm cậu về giường nằm nghỉ.

Cả quá trình Hạ Nguyên đều ngơ ngác, thỉnh thoảng phát ra một hai tiếng rên rỉ. Bùi Nam Thạch bị vẻ đáng yêu ngoan ngoãn của cậu làm nhũn lòng, hắn ôm cậu, tráo lưỡi thêm một lúc rồi mới bất đắc dĩ ôm cậu tiến vào giấc ngủ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.