Bảo Mẫu Mềm Mại Nhiều Nước Của Hắn

Chương 48: Hoàn chính văn



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

48. Xác nhận danh phận (hoàn chính văn)

Hạ Nguyên không bao giờ muốn ra đi du lịch với Bùi Nam Thạch nữa, đây vốn dĩ không phải du lịch, mà là thay đổi địa điểm bắt nạt.

Lúc lẻ ra phải ngắm mặt trời mọc, cậu bị ** trên giường; lúc nên đi ăn đồ ngon, cậu bị chịch trên mặt đất; lúc muốn đi dạo cảnh, cậu bịt nện trong phòng tắm; lúc thưởng thức cảnh đêm, cậu bị *** ngoài ban công…

Tóm lại, nửa tháng du lịch, ngoại trừ ‎‎‍bị ‍‎‎‍chịch đến chết đi sống lại, cậu hầu như chả nhớ chút gì về chuyến hành trình.

Sau khi trở về, Hạ Nguyên tức giận ba ngày, mãi đến trước khai giảng mới dỗ được.

Cuộc sống đại học tốt đẹp hơn so với  tưởng tượng, giáo viên rất thân thiện, bạn học rất vui vẻ, bạn cùng phòng cũng rất tốt bụng, không chê cậu đến từ nơi thôn dã, sống chung rất hoà thuận.

Quan trọng nhất chính là, cậu trọ ở trường, mỗi ngày không bị tên lưu manh Bùi Nam Thạch khi dễ, cuộc sống quá hoàn hảo tự do tự tại. Nhưng vừa tới cuối tuần sẽ lập tức bị Bùi Nam Thạch liều mạng bắt giữ làm không kể ngày đêm, nhưng vẫn tốt hơn ngày cũng bị hắn lăn lộn kiệt sức.

Cậu vui nhưng Bùi Nam Thạch thì khổ, vừa khai trai không bao lâu lại tinh lực tràn trề ứ đọng trong người, dục vọng không được phát tiết, hôm nào cũng mặt mũi đen sì, ai bước vào văn phòng của hắn đều bị mắng té tát không có ngoại lệ.

Nhẫn nhịn một tháng, Bùi Nam Thạch cuối cùng hết chịu nổi, mua một căn nhà cạnh trường học Hạ Nguyên, tất nhiên Hạ Nguyên không thích điều này. Bùi Nam Thạch nhượng bộ hết lần này đến lần khác từ việc hoàn toàn chuyển vào ở rút lại còn ba ngày, đến cuối cùng chốt thành hai ngày không có tiết học, hiếm khi Hạ Nguyên không thỏa hiệp nhưng Bùi Nam Thạch có cách của hắn.

Ngày nào cũng oanh tạc tin nhắn Hạ Nguyên.

[Bé ngoan, chồng nhớ em]

[Thật muốn hôn bé ngoan]

[Muốn liếm *** dâm của bé ngoan, muốn gặm cu của bé ngoan‍‎‍]

[‍‎‎*** cứng cả đêm rồi, muốn ** bé ngoan ]

[Muốn chịch bé ngoan khóc, chịch em phun nước, chịch em bắn nước tiểu ]

Khung đối thoại của hai người hầu như chẳng có chuyện phiếm nào đứng đắn, hầu hết đều là ô ngôn uế ngữ và đương nhiên là do Bùi Nam Thạch gửi đến, dù mỗi ngày gửi không dưới trăm tin nhắn vẫn không tính hoàn thành kpi.

Hắn không chỉ gửi tin nhắn văn bản, còn gửi tin nhắn thoại, rõ ràng câu trước vẫn còn là chuyện phiếm bình thường, tới câu tiếp theo bỗng nhiên biến thành thứ không thể mở, thế nên khi Hạ Nguyên không kịp phòng bị nhấn vào đã vô tình rước lấy ánh mắt ái muội và câu từ trêu chọc của mọi người xung quanh.

Từ chuyện nói chuyện qua video bình thường bắt đầu xuất hiện một vài nội dung phải trả phí mới được xem, người đàn ông như mấy kẻ khiêu dâm chuyên nghiệp trên mạng, chỉnh cameras nhắm ngay dương v*t bừng bừng phấn chấn của mình, vừa ‎‍ sắc tình ‍‎‍vỗ về chơi đùa vừa mê hoặc gọi tên Hạ Nguyên, còn muốn cố ý phát mấy tiếng thở dốc gợi cảm, Hạ Nguyên nghe mà mặt đỏ tim run, ‍‍*** dâm cũng lặng lẽ phun nước.

Cuối cùng cũng đến cuối tuần, Bùi Nam Thạch háo hức không thôi, trêu chọc Hạ Nguyên đến mức thở hổn hển liên tục, nhưng mỗi khi cậu sắp lên đỉnh thì dừng lại, làm khoái cảm dâng trào đột ngột thoái lui, cơ thể ngứa ngáy, cảm giác thiếu hụt bành trướng dữ dội vẫn không để cậu sảng khoái. Rõ ràng bản thân cũng đã cứng muốn bùng nổ, lại ác liệt giở trò thủ dâm trước mặt Hạ Nguyên, mặc cho Hạ Nguyên làm nũng cầu xin thế nào cũng không chịu tiến vào.

Mãi đến khi lý trí Hạ Nguyên bị dục vọng bức điên, khóc lóc đáp ứng hắn, người đàn ông mới hùng hổ tách chân cậu ra, đâm vào cái lỗ đầy nước của cậu.

Nói là chuyển chỗ ở chứ thật ra cũng chỉ ở mỗi tuần ba ngày mà thôi. Năm nhất có nhiều tiết, chỉ có sáng thứ năm không phải lên lớp, Hạ Nguyên tính toán, làm ba ngày nghỉ bốn hôm vẫn được. Hơn nữa Bùi Nam Thạch cũng không phải hoàn toàn là cầm thú, thông cảm cho cậu ngày hôm sau đi học, ngày thứ tư sẽ không quá đáng, nhưng thời gian cả ngày cuối tuần lúc nào cũng tuyên dâm thật sự quá dài.

Kế hoạch từ những ngày đầu của Bùi Nam Thạch chính là chờ Hạ Nguyên tốt nghiệp sẽ dẫn cậu đi lãnh chứng kết hôn, suy cho cùng Hạ Nguyên còn nhỏ, vẫn đang đi học, hắn lo lắng tình trạng kết hôn của cậu sẽ thu hút sự chỉ trích từ một số người lòng dạ đen tối, ảnh hưởng đến cuộc sống đại học của cậu.

Nhưng có một ngày, hắn ngẫu hứng đi đón Hạ Nguyên tan học, đúng lúc bắt gặp có người thổ lộ với Hạ Nguyên, tuy rằng Hạ Nguyên lập tức từ chối, nhưng trong lòng hắn vẫn thực khó chịu. Hạ Nguyên ngoan như vậy, người có mắt nhìn đều sẽ thích cậu, tuy rằng hắn rất có lòng tin với bản thân, nhưng một tuần không ở cùng Hạ Nguyên quá lâu, sợ Hạ Nguyên đơn thuần dễ lừa, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị người đàn ông khác dùng hoa ngôn xảo ngữ lừa đi mất.

Để khẳng định danh phận cho bản thân, ngày hôm sau hắn liền đưa Hạ Nguyên ra nước ngoài lãnh chứng, hơn nữa liên hệ với các nhà truyền thông lớn khắp nơi, chỉ trong vài phút chuyện tổng tài Bùi thị Bùi Nam Thạch yêu nhau say đắm cậu sinh viên Hạ Nguyên đã kết hôn với nhau liền lan truyền khắp toàn bộ thành phố A.

Bùi Nam Thạch hài lòng gật đầu khi xem các phương tiện truyền thông đưa tin mình và Hạ Nguyên ân ái thế nào, xứng đôi ra sao. Chứng thực thân phận chồng Hạ Nguyên rồi, xem ai còn dám giành vợ với hắn. Còn kẻ nào có lòng dạ vặn vẹo muốn ức hiếp vợ mình, hãy để người chồng hợp pháp của Hạ Nguyên đây xử lý.



Hạ Nguyên khỏa thân nằm trên giường, đôi tay che mắt, cái miệng sưng tấy đỏ bừng hơi hé mở, không ngừng phát ra thanh âm rên rỉ.

Hai chân cậu dang rộng đạp ga giường, đùi bị một đôi bàn tay với khớp xương rõ ràng nắm lấy, làn da trắng nõn mềm mại bị bóp ra từng ngấn, giữa hai chân cậu có một cái đầu tóc bù xù đang di chuyển tới lui.

Chiếc lưỡi linh hoạt của Bùi Nam Thạch xuyên qua khe thịt trơn trượt, bề mặt lưỡi lướt qua phần thịt mềm bên trong, đầu lưỡi chọc vào điểm nhạy cảm.

“Ư a ——”

Hạ Nguyên thít mông cong eo thét chói tai, ‍‍*** dâm phun ra lượng lớn nước dâm‍‍‎ đều bị người đàn ông húp gần hết, số còn lại ăn không kịp nhiễu xuống cằm người đàn ông.

Khi miệng người đàn ông vừa rời đi, hình như còn chưa đã thèm chép miệng, thừa dịp Hạ Nguyên lên đỉnh chưa xong, lại cúi đầu ngậm lấy chim nhỏ dựng thẳng của cậu‍‎‍, kỹ xảo cực phong phú liếm láp.

Khoái cảm này chưa dứt, khoái cảm tra tấn khác đã vội vã ào đến, bắp chân Hạ Nguyên run lẩy bẩy, ngón chân không chịu nỗi cuộn tròn mở ra lại cuộn tròn, sau đó không tự chủ mà xuất tinh vào sâu cổ họng của Bùi Nam Thạch.

Bùi Nam Thạch nhả dương v*t đã rũ rượi ra, trên khuôn mặt đậm sắc dục nở nụ cười thỏa mãn, hắn nắm lấy bàn tay đang che mắt của Hạ Nguyên ấn lên đỉnh đầu, hôn khẽ đôi môi đỏ hồng của đối phương rồi đỡ ‎dương v*t quá khổ của bản thân, một phát lút cán vào ‍‍*** dâm ấm áp.

“Ừm-huh…”

Hạ Nguyên khẽ rên rỉ, bị cái động tiêu hồn cắn mút dữ dội, Bùi Nam Thạch chút nữa xuất tinh.

Hắn hôn rất nhẹ nhàng nhưng lại đâm rút rất mãnh liệt bên dưới, quy đầu tiến thẳng vào khoang tử cung, sau khi cổ tử cung mở toang, con *** thô bự nhiều lần thâm nhập vào vách thịt, biết âm hộ nho nhỏ thành hình dạng *** bự của hắn.

Chiếc giường lớn vững chắc dưới động tác bạo lực của người đàn ông kêu kẽo kẹt, Hạ Nguyên bị ‍‎‎‍chịch đến toàn thân đong đưa, theo va chạm kịch liệt bị đẩy ra một khoảng, rồi lại bị người đàn ông bắt lấy eo kéo về hung hăng dập vào khe thịt khít.

‍‍*** dâm bị đỉnh nát bấy đỏ hỏng, bên trong lại hưng phấn không ngừng sản xuất nước ngọt, Hạ Nguyên ở các loại ngập đầu tê mỏi tô sảng trung ‍‎ dâm ‎‍‎‍ kêu ‎‍ không ngừng.

“Vợ à, em thật ngoan thật đáng yêu.” động tác người đàn ông hung ác, nhưng giọng điệu lại ôn hòa đến chảy nước: “Anh yêu em, anh yêu em, anh rất yêu em.”

Người đàn ông trêu đùa Hạ Nguyên, lời âu yếm càng làm cơ thể mẫn cảm của cậu không chịu nổi run rẩy một lát lập tức bắn nước dâm.

Trong lúc cậu lênh đênh trong cao trào, người đàn ông không hề cho cậu thời gian thư giãn, lập người cậu lại, tiếp tục dùng sức ** từ phía sau.

“Hu hu hic a, đừng, dừng lại……” Hạ Nguyên khóc lóc xin tha, giọng nói vừa mềm lại ủy mị: “Chồng…… chồng…… dừng, dừng một lát…… em chịu không nổi……”

Bùi Nam Thạch vừa hung dữ bóp vú cậu, vừa sục chim cậu đồng thời nắc eo chó đực quậy nát đường hầm thịt, khẽ thấp giọng nói: “Bé ngoan bối, nói em yêu anh đi.”

Hạ Nguyên cho rằng đây là điều kiện để được buông tha, vì thế ngoan ngoãn nghe lời: “Em, em yêu anh… hic, …… A a a, đồ lừa đảo!”

Mà sự thật chứng minh, miệng người đàn ông toàn gạt người lừa quỷ, sau khi Hạ Nguyên nói ra ba chữ đó, Bùi Nam Thạch không chỉ không dừng lại, ngược lại ** càng ** nhanh hơn ác hơn hệt như phát điên dường. ‍‍Sau khi *** *** dâm‎‎‍ cao trào lại đổi sang nong lỗ đít, đồng thời dụ dỗ cậu không ngừng nói lời yêu, nếu cậu không nói, hắn sẽ vừa xoa hắn ‍‎‎hột le vừa bịt lỗ tiểu‍‎‍ không cho cậu bắn, dường như muốn bức cậu nổi điên, cuối cùng Hạ Nguyên chỉ có thể khóc lóc nức nở nói ra lời người đàn ông muốn nghe.

Khi tinh dịch tanh nồng rót đầy ruột cậu, ý thức của cậu cũng chậm rãi lâm vào màn đêm.

Bùi Nam Thạch ôm người đã ngất đi tắm, sau khi cả người sạch sẽ thoải mái lại vòng tay ôm lấy người yêu chuẩn bị đi vào giấc ngủ.

Hạ Nguyên mệt mỏi ngủ say, tinh thần Bùi Nam Thạch vẫn hưng phấn như cũ.

Hắn vẫn luôn cho rằng chính mình hôn nhân sẽ ở thích hợp tuổi tác cùng một cái môn đăng hộ đối thiên kim thương nghiệp liên hôn, không cần tình cảm sâu đậm, có thể đạt tới thu hoạch ích lợi sinh hạ người thừa kế mục đích là được. Cho đến khi gặp được Hạ Nguyên, hắn mới hiểu ra hóa ra trên đời này thực sự có một người như thế, sẽ làm hắn vứt bỏ hết thảy đối với tình yêu buồn cười vọng ngôn, chỉ muốn nắm tay người ấy đi hết quãng đời còn lại.

“Ưm… chồng…”

Không biết Hạ Nguyên mơ thấy cái gì, dịu dàng nỉ non một tiếng, trái tim Bùi Nam Thạch thoáng chốc mềm nhũn.

Hắn ôm chặt Hạ Nguyên, đặt xuống trán đối phương một nụ hôn ôn nhu lưu luyến.

Bé ngoan, cảm ơn em đã đến bên anh, anh sẽ luôn yêu em cho đến khi trái tim ngừng đập, ý thức tàn lụi, linh hồn tan thành mây khói, thể xác trở về với đất.

—— hoàn chính văn ——


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.