Bạo Rồi

Chương 12: 12: Ăn Tối




Edit: Đuổi (wattpad.com/Oong_2508)
Sắc trời dần chuyển tối.
Từ cánh cửa sổ nhỏ của quán rượu trông ra bên ngoài, bầu trời cùng biển rộng nối liền với nhau, trở thành một tấm màn đen, lan rộng ra khoảng không vô định ngoài xa.
Nhưng bên trong, tất cả bóng tối đều đã biến mất không còn tăm tích.
Ngọn lửa trong lò sưởi dưới chân tường hừng hực cháy, vỏ sò được phục chế làm thành chân nến, trên vách tường treo mấy con cá khô, những món ăn nhìn vừa lạ lẫm vừa ngon mắt lần lượt được dọn lên chiếc bàn dài nơi đám người Bạc Dĩ Tiệm đang chờ.
Đường Dương nếm thử một miếng thức ăn đặt trước mặt mình, gật gật đầu.
Anh mập ngồi phía đối diện cũng nếm chút cháo, ngũ quan vặn vẹo hết lên.
Bạc Dĩ Tiệm thì cùng Ngu Sinh Vi nói chuyện, bọn họ nghiêm túc thưởng thức mấy món ăn trước mặt, sau mỗi lần nếm thử lại nghiêm túc suy đoán xem món này làm từ nguyên liệu gì, nấu như thế nào, mãi cho đến khi...!
"Được rồi!" Tổ đạo diễn hô một tiếng, "Đóng máy, mọi người tháo mic xuống hết đi, chương trình tạm dừng quay hình, tất cả cùng ăn cơm thôi."
Lời vừa dứt, mọi người đều thả lỏng.
Ai đang nói chuyện thì ngậm miệng, ai đang ăn thì đặt dao nĩa xuống, cả bàn dài trong phút chốc trở nên yên tĩnh lạ thường, giống như một cái công tắc, tùy thời đóng mở.
Nhưng chỉ nháy mắt sau, tất cả vừa mới đình chỉ lại bắt đầu hành động, mọi người không mang theo bộ dáng như khi quay hình nữa mà quay trở lại là chính bản thân mình.
Nhậm Hân đang ngồi thẳng lưng lập tức thư giãn.
Cô bỏ cái nĩa trong tay xuống, lấy khăn giấy che miệng, phun miếng thịt mới vừa ăn ra.

Gần đây cô có hơi thừa cân nên đang nghiêm ngặt tuân thủ chế độ ăn kiêng theo chỉ định của bác sĩ dinh dưỡng, buổi tối không được ăn quá nhiều thức ăn chứa dầu và muối.
Nhổ thức ăn xong, cô tùy ý chỉnh chỉnh tóc, lại quay đầu nói chuyện với Bạc Dĩ Tiệm: "Dạo này có bận gì không?"
Bạc Dĩ Tiệm cũng rất thả lỏng.

Hai người tuy rằng không phải là bạn tốt, nhưng cũng coi như có quen biết, năm đó hợp tác cũng rất vui vẻ.

Hắn tùy tiện trả lời: "Tham gia chương trình truyền hình nè."
Nhậm Hân không còn gì để nói: "Một MC phi hành(*) như cậu mà dám nói đang tham gia chương trình truyền hình bộ không thấy xấu hổ sao..."
(*)raw là飞行MC: Kiểu chỉ tham gia một hoặc vài số chương trình hoy hong phải MC cố định của chương trình đó.
Bạc Dĩ Tiệm cười nói: "Ăn ngay nói thật thôi.

Chị thì sao?"
Nhậm Hân: "Quay phim mới, cậu muốn tham gia không?"
Bạc Dĩ Tiệm: "Tôi á?"
Nhậm Hân từ trong túi móc ra một điếu thuốc nhỏ dài dành cho nữ, châm lửa nhưng không vội hút, chỉ cầm trên tay, tùy ý để ánh lửa bùng lên rồi tắt lụi.

Cô mím môi nở nụ cười: "《Người tình trong mộng 2》, phim series(*), có phát hành đĩa (**).

Bên đầu tư cũng khá coi trọng, muốn xây dựng IP(**) này, vì vậy kinh phí rất đầy đủ.

Nhưng mà vẫn chưa có nam chính thích hợp.

Nếu cậu đồng ý, chúng tôi lập tức khai máy luôn."
(*)phim series: một loại hình thức của phim truyền hình, phim series thường có một vài nhân vật chính xuyên suốt phim nhưng cốt truyện không liên tục, mỗi tập là một câu chuyện hoàn chỉnh và độc lập (theo Baidu).
(**)有基本盘 đi search thấy hình băng đĩa nên đoán thế:3 =))
(***)IP: Chỉ những bộ phim chuyển thể từ truyện hay tiểu thuyết được đầu tư lớn, chế tác hoành tráng, thậm chí gây xôn xao trước cả khi quay và chiếu.
Bạc Dĩ Tiệm cười ha hả: "Nghe không tệ, nhưng mà tôi muốn suy nghĩ thêm.

Lâu rồi không đóng phim, ngượng tay, trạng thái có thể không tốt..."
Nhậm Hân bật cười.
"Lời từ chối này thật không có thành ý.

Ảnh đế, cậu đây là vẫn chưa muốn đóng phim hay vẫn đang chờ đợi một kịch bản hay vậy?"
Bạc Dĩ Tiệm: "Có gì khác nhau sao?"
Nhậm Hân hít một hơi thuốc lá, lại chậm rãi nhả ra.
Làn khói mịt mờ bao trùm làm mặt mũi cô trở nên mơ hồ, thần bí mà mỹ lệ, mỹ lệ mà nguy hiểm, tất cả như hòa quyện vào nhau chỉ bằng hành động đơn giản này.
"Có.

Nếu như cậu vẫn như cũ chưa muốn đóng phim thì tôi sẽ không lãng phí thời gian nữa." Nhậm Hân nói, "Nhưn nếu như hiện tại cậu đang muốn chọn một bộ phim hay, vậy tôi xin tiến cử kịch bản của《Giấc Mộng 2》(*).

Cậu cứ xem kịch bản trước đi, có điều kiện gì chúng ta có thể từ từ trao đổi...!Kể cả nếu cậu muốn tôi dùng sắc dụ."
(*)Trong bản raw cũng để vậy, mình không rõ Nhậm Hân đang giới thiệu một bộ khác hay đang nói cái bộ trên nữa...
Cô quay sang Bạc Dĩ Tiệm, chớp mắt:
"Cũng có thể thương lượng được."
Bàn dài tuy lớn như vậy, nhưng từ nãy đến giờ Nhậm Hân trò chuyện với Bạc Dĩ Tiệm, tất cả mọi người đều nghe thấy.
Đường Dương cười chen vào một câu: "Em em em, em cũng muốn được chị Hân dùng sắc dụ dỗ, có thể xếp hàng không vậy?"
Tú tài cũng tham gia: "Nhất định có thể! Tui cũng xin xếp hàng, mọi người mà nhường chỗ cho tui đều sẽ thành anh em của tui hết, sau này dù cho có lên núi đao xuống biển lửa, tui cũng sẽ đi thay mấy người luôn!"

Trong lúc tất cả mọi người đều đang nhiệt tình thảo luận, Ngu Sinh Vi không lên tiếng, cậu nãy giờ vẫn luôn cúi đầu cắt miếng thịt trên dĩa.
Đến lúc này, cậu ngẩng đầu lên, nhanh gọn lẹ liếc mắt nhìn Bạc Dĩ Tiệm một cái.
Bạc Dĩ Tiệm không phát hiện.
Chương trình đã tạm dừng quay hình cho nên tình cảnh hiện tại sẽ không bị công chúng nhìn thấy, hai người cũng không cần phải mọi lúc mọi nơi đều đặt lực chú ý lên người đối phương.
Anh ấy có nhiều bạn bè thật.
Ví dụ như Nhậm Hân.
Anh ấy cũng có thể làm rất nhiều chuyện khác...
Ngu Sinh Vi rũ mắt.
Cậu bưng ly nước bên cạnh lên, uống một hớp.
Trong miệng có chút đắng.
Thêm hớp nữa.
Còn đắng hơn.
"Tiểu Ngu..."
Anh mập ngồi bên cạnh muốn nói lại thôi.
"Dạ?"
"Cưng không cảm thấy...!Nước trong ly của cưng có chút kỳ quái sao?" Anh mập nói.
"Hơi đắng ạ." Ngu Sinh Vi trả lời.
Nói thừa!
Đó chính là nước ép khổ qua!
Mới nãy anh mày cố ý vô bếp đem ra, chuẩn bị cho trò chơi đó!
Anh mập nhìn chằm chằm ly nước của Ngu Sinh Vi, gào thét trong lòng.
Cơ mà Ngu Sinh Vi trả lời rất nhẹ nhàng, ánh mắt từ đầu đến cuối cũng không thèm nhìn về phía hắn, anh mập không thể làm gì khác hơn nên đành nói: "Ờ không có gì, cưng tiếp tục đi..."
Trước mặt, cuộc trò chuyện diễn ra hãy còn nhiệt liệt.
Bạc Dĩ Tiệm cũng bật cười, hắn biết Nhậm Hân đang giỡn nên trả lời cũng rất tùy tiện: "Sao dám làm phiền đến chị Hân, có muốn sắc dụ cũng phải là tôi dụ chị Hân mới đúng."
Khóe miệng Nhậm Hân khi cười mang theo chút nếp nhăn, nhanh chóng nói sang chuyện khác, tuy rằng có khúc nhạc đệm hài hước nho nhỏ làm nóng bầu không khí nhưng nếu nói sâu hơn sợ rằng lại lúng túng: "Tôi nghe nói《Đại luật sư》được duyệt rồi, thế nào, khi nào phát sóng?"
Bạc Dĩ Tiệm: "Tôi cũng không rõ, không quan tâm lắm.

Bây giờ bọn họ đang định quay bù mấy cảnh."
Nhậm Hân: "Của cái vị chơi mai thúy ấy à?"

Bạc Dĩ Tiệm: "Trừ hắn ra còn ai nữa?"
Nhậm Hân: "Mấy cậu định tìm ai đến diễn?"
Bạc Dĩ Tiệm lắc đầu: "Không biết.

Nhưng đạo diễn Diêu cũng có mục tiêu rồi, tuy nhiên vẫn còn day dưa, vẫn chưa ký tên.

Ông ấy nói đối phương tuy nổi tiếng nhưng lại chào giá quá cao, yêu cầu cũng nhiều.

Nói chung mỗi ngày đều gọi điện thoại tìm tôi kể khổ, coi tôi như cái thùng rác mà xả ra ấy."
Nhậm Hân: "Nếu vậy đổi người đi, trong cái giới này không lẽ lại thiếu diễn viên sao?"
Bạc Dĩ Tiệm: "Tôi cũng nói như vậy, nhưng đạo diễn Diêu vẫn còn tự mình xoắn xuýt, dù sao cũng đã bỏ biết bao công sức ra mới tìm được.

Hơn nữa thời gian quả thật rất gấp, không có cách nào thong thả tìm người mới.

Nhân vật này tuy rằng bị cắt không ít cảnh diễn, nhưng tinh hoa vẫn còn đó, chỉ cần kỹ thuật diễn không quá tệ, chắc chắn sẽ là một nhân vật rất đáng nhớ."
Hai người câu được câu không trò chuyện, Bạc Dĩ Tiệm dần dần cảm thấy có chút không đúng, nhưng mà cái gì không đúng...
Hắn trầm tư một chút, đột nhiên bừng tỉnh:
Tiểu Ngu đã rất lâu không lên tiếng rồi! Đang làm gì đó?
Hắn giương mắt nhìn hướng đối diện, tận mắt nhìn thấy đối phương bưng cái ly không, từng ngụm từng ngụp uống sạch không khí...
Bạc Dĩ Tiệm có chút hoảng hốt.
Lúc này hắn hơi nghi ngờ thị lực của mình.
Hắn cảm thấy trong ly của đối phương có lẽ không phải không khí, mà chỉ là một ít đồ uống trong suốt, như sprite chẳng hạn.

Vì thế hắn lại nghiêm túc nhìn qua, sau đó xác nhận...
Trong ly nước của đối phương thật sự chỉ có không khí.
Đối phương còn thật sự rất nghiêm túc uống không khí.
Bạc Dĩ Tiệm: "..."
Hắn bật cười.
Tiếng cười thức tỉnh Ngu Sinh Vi phía đối diện, Bạc Dĩ Tiệm thấy đối phương ngước mắt lên, sững sờ nhìn mình, trên mặt còn lưu lại chút mờ mịt chưa tan.
Biết ngay cậu lại đang ngẩn người.
Trên người cậu quả nhiên tồn tại buff ngẩn người mà.
Bạc Dĩ Tiệm cười nói: "Ly hết nước rồi, cậu còn uống gì vậy?"
Nói rồi, hắn thoáng ngồi thẳng dậy, cánh tay dài duỗi ra cầm lên một bình đồ uống, đưa tới trước mặt Ngu Sinh Vi, ngón tay miết nhẹ thân bình: "Nước ép cam tươi, hương vị không tệ."
***
Bữa cơm này không kéo dài quá lâu.
Đã bận bịu cả ngày rồi, tất cả mọi người đều mệt mỏi, đơn giản ăn xong một bữa, rất mau dừng hết mấy chủ đề bàn tán, trở lại Mộng Tưởng Gia Hào.

Ánh trăng từ xa chiếu sáng khắp biển rộng, mặt biển ban ngày hãy còn xanh biếc đang cố giao hòa với màn đêm, từ từ hấp thu chút ánh sáng còn sót lại của thời điểm cuối ngày, dần trở nên tối đen; mấy ánh đèn lập lòe trên núi trông như những tiểu tinh linh đang dần hạ thế, hài hòa đến đáng yêu.
Bạc Dĩ Tiệm đang ngồi trong khoang thuyền của mình, mới mở cửa sổ ra hóng gió chốc lát, còn chưa kịp uống ngụm nước đã nghe thấy tiếng cửa phòng mình bị ai đó nhẹ nhàng gõ vang.
Hắn giương giọng hỏi: "Ai vậy?"
Nói xong, không đợi người bên ngoài trả lời đã bước tới mở cửa.
Người đứng ngoài cửa là Ngu Sinh Vi.
Bạc Dĩ Tiệm thấy hơi kỳ quái: "Sao vậy?"
Cửa mở quá nhanh, cánh tay Ngu Sinh Vi còn đang nâng lên chưa kịp thả xuống, thiếu chút nữa gõ vào lồng ngực Bạc Dĩ Tiệm.
Cậu có chút hoảng loạn, vội vàng lui về phía sau hai bước, kéo ra một khoảng cách lớn giữa hai người.
Bạc Dĩ Tiệm nhìn xuống khoảng cách giữa hai người họ.
Ngu Sinh Vi yên lặng quét mắt nhìn gian phòng phía sau Bạc Dĩ Tiệm, thấy không có người khác liền trấn định lại: "Dạ là vầy..."
Bạc Dĩ Tiệm phát hiện hai má Ngu Sinh Vi bắt đầu đỏ.
Ngu Sinh Vi: "Đã muộn rồi, em không nên đến quấy rầy anh.

Nhưng mà em sợ ngày mai cũng rất bận, thức dậy sớm sẽ không đủ thời gian, cho nên..."
Bạc Dĩ Tiệm lên tiếng: "Cho nên?"
Ngu Sinh Vi cẩn thận từng li từng tí: "Cho nên, em cảm thấy chúng ta nhân lúc vẫn còn thức thảo luận một chút chuyện tương tác thân mật ngày mai..."
Bạc Dĩ Tiệm bỗng nhiên tỉnh ngộ, cười nói: "Hóa ra là chuyện này.

Tôi còn tưởng cậu muốn nói cái gì, nhìn mặt căng thẳng như vậy.

Vừa vặn tôi đang muốn đi ngâm suối nước nóng phía dưới, chúng ta cùng đi đi, vừa ngâm mình vừa nói chuyện!"
Ngu Sinh Vi: "Dạ được...!Từ từ đã."
Cậu dừng lại.
Có chút khó hiểu.
Não bộ đột nhiên chết máy.
"Ngâm, ngâm suối nước nóng?"
Chúng ta cùng nhau?!
***
Tác giả có lời muốn nói: Bổ sung hệ liệt (7)
-
Tiêu đề: Lộ ảnh kỳ mới của Mộng Tưởng Gia Hào.
[+ nội dung hiển thị]
1501L: fy(*)
(*)là kiểu bỏ phiếu (vote) cho một điều gì đó đúng với quan điểm của mình á, ở đây thì bình chọn cho mấy món ăn hay ảnh trang trí thú cưng của ba đội chơi trong MTGH đó mn (vất vả lắm mới tìm được ý nghĩa của từ này:.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.