Báo Thù Của Rể Phế Vật
Lần thứ hai là 1 giây còn lại.
Lần đầu tiên triệu hoán Sát Đế, là để cho Sát Đế biết hắn nên làm gì.
Lần thứ hai, là để Sát Đế sử dụng lực lượng quy tắc, hoá giải lời nguyền trên người của Đế Diệu.
Trên thực tế, trong một lần cũng có thể thực hiện được.
Có thể chắc chắn trong nháy mắt Sát Đế có thể hiểu được ý đồ của hắn, hơn nữa còn lập tức hành động.
Nhưng vì bảo đảm an toàn tuyệt đối nên không thể mạo hiểm được.
Hắn dự định là cứ để cho Sát Đế chút thời gian hành động.
Chuẩn bị tốt tất cả, Lâm Hiên bắt đầu triệu hoán Thạch Trung Kiếm.
“Thần kiếm.”
Một tay hắn cầm thanh kiếm trong đá, một tay cầm tờ giấy viết đầy đủ nội dung.
Bắt đầu triệu hoán Sát Đế.
Một hư ảnh khổng lồ của thần nữ chợt lóe lên rồi biến mất.
Nhanh đến mức khiến cho người khác còn chưa kịp phản ứng.
Nhưng mà, dù sao thực lực của Đế Thiên Tông cũng rất mạnh.
Tuy rằng thời gian Sát Đế xuất hiện chỉ có1 giây.
Nhưng tất cả bọn họ đều có thể nhìn thấy nàng.
Đó là một thân ảnh của nữ tử giống y đúc như sát thần của Lâm Hiên.
Điều khác biệt chính là nàng rất lớn.
Hơn nữa, trên người còn tản mát ra sát khí cực mạnh, quả thực khiến người khác kinh sợ.
Ngay cả vị cường giả như Đế Dực Thiên đã đạt đến Thần Hồn Cảnh cũng cảm giác được một trận kinh hồn bạt vía.
“Cảm giác áp bức này, không thua gì Thần vương.”
Đế Dực Thiên khó khăn nuốt nước bọt.
Lâm Hiên là thần vương thì thôi.
Không nghĩ đến, khí hồn của hắn, cũng là thần vương.
Điều này có quá phóng đại không?
Đế Dực Thiên và Hắc lão hai người liếc mắt nhìn nhau một cái.
Trách không được, tên này có thể thu phục siêu thần khí.
Hoá ra là do đã có siêu thần khí.
Không đúng, hắn là thần vương cấp khí hồn, chỉ sợ thanh kiếm này không chỉ đơn giản là một siêu thần khí bình thường.
Khoảng vài giây trôi qua.
Lần thứ hai Lâm Hiên hô lên hai chữ Thần Kiếm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.