Báo Thù Của Rể Phế Vật
Rõ ràng toàn thân bị hắn chém ra vô số vết thương.
Nhưng nàng càng đánh càng mãnh liệt.
Khi Tây Môn Đoạn Hải gây ra thương tích cho Tây Môn Vô Song, cự kiếm của Tây Môn Vô Song cũng sẽ lưu lại từng vết thương trên người Tây Môn Đoạn Hải.
Tây Môn Đoạn Hải cũng không tu luyện Loan Phượng Quyết, không ai thay hắn chia sẻ thương tổn, càng không có người thay hắn trị liệu.
Đó là thương thế thực sự.
Vì vậy, theo thời gian.
Trạng thái của Tây Môn Đoạn Hải càng lúc càng trượt dốc.
Trong khách sạn, Lâm Hiên đang điều trị vết thương trên đùi trong của Sở Tiêm Hoàng.
Đột nhiên, Sở Thiền Hoàng ôm lấy Lâm Hiên.
Làm cho anh cảm thấy cực kỳ kinh ngạc.
“Thiền Hoàng…”
Lâm Hiên đang chuẩn bị hỏi Sở Thiền Hoàng muốn làm cái gì thì môi của cô đã che kín miệng anh.
Thật ra thì hành động của Sở Thiền Hoàng rất bình thường.
Dù sao cô ấy cũng là một người phụ nữ, một người phụ nữ rất bình thường.
Bị Lâm Hiên sờ mười mấy phút. Đã sớm ngứa ngáy khó nhịn.
Nếu đổi thành nam nhân khác, Sở Thiền Hoàng còn sẽ không như vậy.
Nhưng Lâm Hiên là chủ nhân của nàng, từ một khắc nàng nhận Lâm Hiên làm chủ nhân.
Kỳ thật nàng đã sớm chuẩn bị tốt trở thành nữ nhân của Lâm Hiên.
Mấu chốt nhất chính là, Lâm Hiên còn rất đẹp trai.
Thật trùng hợp, hai người lựa chọn phòng này xem cuộc chiến, là một gian phòng tình nhân.
Một chiếc giường nước lớn hình trái tim, phủ đầy cánh hoa hồng trên mặt đất…
Mọi thứ đều kích thích thần kinh của hai người họ.
Hơn nữa "điều trị" của Lâm Hiên kéo dài hơn mười phút.
Sở Thiền Hoàng nếu không có chút cảm giác,thì sẽ không phải là một người phụ nữ bình thường.
Đầu óc Lâm Hiên trong nháy mắt trống rỗng.
Sở Thiền Hoàng tuyệt đối là một nữ nhân cực phẩm. Hình dáng và ngoại hình đều là đỉnh cao.
Hơn nữa, cỗ kình lực trên người nàng vừa vương giả vừa quyến rũ. Rất hấp dẫn đàn ông.
Trong nháy mắt, liền gợi lên Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể Lâm Hiên.
Đồng thời,
Tây Môn Vô Song đang ở bên ngoài cùng Tây Môn Đoạn Hải chiến đấu, cũng cảm nhận được cảm giác giống như Sở Thiền Hoàng.
"Ta, ta làm sao cảm thấy đầu óc có chút trống rỗng..."
Tây Môn Vô Song từ mười tuổi đã chinh chiến sa trường, chưa từng trải qua chuyện bạn trai bạn gái, nên hoàn toàn không biết là chuyện gì đang xảy ra.
“Ta, chẳng lẽ ta trúng độc rồi?” Tây Môn Vô Song dùng sức lắc lắc đầu.
Cảm giác khó tả này của Tây Môn Vô Song càng lúc càng thêm mãnh liệt.
Cô cảm thấy cơ thể mình bắt đầu nóng lên, khuôn mặt xinh đẹp rất nhanh trở nên đỏ bừng.
"Đây là độc gì? Cảm giác như... thật thoải mái..." Tây Môn Vô Song ngẩn ra.
Xoẹt!
Không cẩn thận, trên người cô liền trúng một kiếm.
Máu chảy ròng ròng.
Cùng lúc đó, Sở Huyền Hoàng trên người cũng xuất hiện một đạo vết máu.
Tay Lâm Hiên lập tức vuốt ve, rị liệu cho Sở Thiền Hoàng.
Nhưng môi hai người cũng không có tách ra. Ngược lại, càng chặt chẽ hơn.
Tây Môn Vô Song lúc này cảm thụ được cảm giác băng hỏa lưỡng trọng thiên.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.