Tuy rằng trong lòng Giang Cẩm Nhi nghĩ sư phụ nàng có thể làm được.
Nhưng thứ nhất, sư phụ không có khả năng ra khỏi núi.
Thứ hai, nàng cũng không muốn để cho người đi quấy rầy sư phụ của nàng.
Cho nên, Giang Cẩm Nhi mới nói là không có.
Lời nói của Giang Cẩm Nhi không khác gì là kết án tử cho Tây Môn Vô Song.
Thật lâu sau, thành chủ U Châu thở dài nói:
"Vậy phiền Giang viện trưởng mau chóng tiến hành phẫu thuật, tận lực nối chân cho chiến thần. Dù sao thì nàng vẫn là đại anh hùng của Long Quốc chúng ta.”
“Cẩm Nhi nhất định sẽ cố gắng hết sức.” Giang Cẩm Nhi gật đầu nói.
Không cần thành chủ U Châu nói, nàng cũng sẽ tận lực.
Rất nhanh, Giang Cẩm Nhi đã bước vào phòng phẫu thuật.
Chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật.
Trên bàn mổ, Tây Môn Vô Song đã rơm rớm nước mắt.
Nàng là một cường giả cấp Võ Vương, thính giác kinh người.
Vì vậy, những gì bọn họ nói bên ngoài, nàng đều nghe được.
Biết chuyện đôi chân của mình không thể khôi phục nên trong lòng liền không ngăn được đau khổ.
Mà Sở Thiền Hoàng còn đang hôn mê ở một bên, tu vi còn yếu hơn Tây Môn Vô Song rất nhiều. Chấn thương tương tự nhưng sẽ có tác động lớn hơn nhiều.
Nhìn thấy Tây Môn Vô Song rơi lệ, Giang Cẩm Nhi cũng thở dài.
"Tôi sẽ tận lực chữa khỏi cho cô, cô đừng suy nghĩ nhiều…" Giang Cẩn Nhi an ủi.
Ngay khi Giang Cẩm Nhi chuẩn bị bắt đầu phẫu thuật.
Ngoài cửa đột nhiên truyền đến một trận xôn xao.
Có một người đàn ông muốn đi vào phòng phẫu thuật.
"Phòng phẫu thuật quan trọng, cấm vào!" Người đàn ông bị chặn lại.
Trên mặt nam nhân hiện đều là lạnh lùng, lúc này muốn mạnh mẽ xông vào.
“To gan, ở trước mặt thành chủ U Châu cũng dám làm càn!” Một vị nữ cẩm y vệ rút bội kiếm ra, ngăn cản nam nhân kia.
“Thành chủ U Châu?” Nam nhân nghe vậy không xông vào nữa, hơi nhíu mày.
“Đúng vậy, vị này chính là thành chủ U Châu. Thấy thành chủ U Châu, còn không hành lễ?” Nữ Cẩm Y Vệ lớn tiếng quát lớn.
Tuy nhiên, người đàn ông vẫn đứng bất động.
"Bảo ngươi quỳ xuống hành lễ không nghe thấy sao?"
Nữ Cẩm Y Vệ thấy Lâm Hiên làm càn như thế, lúc này đã muốn động thủ.
“Tôi có thể chữa khỏi cho cô ấy!” Giọng nói của người đàn ông vang lên.
“Dừng tay!”
Mắt thấy kiếm của Nữ Cẩm Y Vệ sắp đánh trúng nam nhân, đôi môi đỏ mộng của thành chủ U Châu môi khẽ mở ra, quát nữ Cẩm Y Vệ dừng lại.
Đôi mắt đẹp của cô quét về phía người đàn ông, mở miệng hỏi:
"Cậu vừa nói, cậu có thể chữa khỏi cho chiến thần?”
“Đúng vậy.” Người đàn ông gật đầu.
"Cậu có biết, người đang phẫu thuật bên trong là ai không? Cô ấy là giám đốc bệnh viện Giang Đô. Đồng thời là hội trưởng chi hội Giang Đô của Hiệp hội Y khoa Long Quốc. Cậu cảm thấy, y thuật của mình so với cô ấy có tốt hơn không?" Thành chủ U Châu híp mắt hỏi.