Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 294



*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

“Kim bé bự, không cần lo cho tôi. Cứ để cho nàng ta tha tội cho phụ thân cô đi!” Nghe nữ hoàng nói xong, Lâm Hiên cũng khoát tay áo nói.  

Hiển nhiên, cho dù là ở thời điểm đối mặt long quốc nữ hoàng, Lâm Hiên cũng biểu hiện rất tùy ý.  

Còn dám xưng hô với nữ hoàng là nàng. Điều này là rất không tôn trọng.  

Bất quá, sư phụ Sát Đế muốn hắn xuống núi sau đó không sợ hãi.  

Vậy nhất định phải không sợ hãi, cho dù đối mặt với nữ hoàng cũng vậy!  

Kim Linh Khê nhìn thoáng qua Lâm Hiên, chợt nói: “Nữ hoàng, thần lựa chọn. xá miễn cho Lâm Hiên!”  

Giúp phụ thân được miễn tội, là mục tiêu theo đuổi cả đời của cô.  

Nhưng, muốn cô từ bỏ Lâm Hiên, đó là không có khả năng.  

Bởi vì nếu không có Lâm Hiên, cô đã chết từ lâu.  

Sau khi trải qua những điều này, Lâm Hiên đã trở thành một trong những người quan trọng nhất trong cuộc đời cô.  

"Trẫm ân chuẩn." Nữ hoàng gật gật đầu, sau đó, xoay người rời đi.  

“Nữ hoàng Long quốc!” Lúc này, thanh âm Lâm Hiên vang lên.  

"Còn có chuyện gì nữa?"   

Cho dù là nữ hoàng tính tình tốt hơn nữa, bị năm lần bảy lượt gọi lại như vậy, cũng có chút không kiên nhẫn.  

“Xin ngươi xá miễn phụ thân Kim Châu chủ!” Lâm Hiên trực tiếp mở miệng nói.  

“Lâm Hiên, đừng phạm sai lầm!” Anh Đào sửng sốt, nhớ tới khi Lâm Hiên rời khỏi Giang Đô đã nói ra câu kia.  

Thù của nàng, ta nhất định phải báo!  

Phụ thân nàng phản, ta đến bình!  

Người khác không dám giết, ta giết!  

Hiện giờ, Lâm Hiên đã cơ bản thực hiện được hai điều.  

Mặc dù Thư Thành Vũ chưa chết, nhưng đó là bởi vì Kim Linh Khê đột nhiên xuất hiện, nếu không, chỉ sợ Thư Thành Vũ đã sớm trở thành thi thể.  

Hiện tại, chẳng lẽ Lâm Hiên muốn làm chuyện thứ ba kia?  

Giúp cho phụ thân Kim Linh Khê được miễn tội?  

Làm sao có thể.  

Tên này, thật sự là không sợ trời, không sợ đất nha. Vị đang đứng trước mặt hắn, thực sự là một tồn tại trên trời đó!  

“Ngươi nói cái gì?” Nữ hoàng híp mắt đẹp hỏi.  

"Ta nói, xin ngươi xá miễn phụ thân Kim Châu chủ." Lâm Hiên lặp đi lặp lại một câu.  

“Ngươi xem Tây Du Ký chưa?” Lúc này, nữ hoàng lại nói một câu khiến tất cả mọi người hoang mang  

"Đương nhiên đã xem qua." Lâm Hiên cũng bị câu hỏi này làm cho ngây người.  

Nữ hoàng hướng Lâm Hiên đi tới.  

Nâng bàn tay ngọc mảnh khảnh lên, định gõ vào đầu Lâm Hiên.  

Lâm Hiên theo bản năng muốn né tránh.  

“Muốn trẫm xá miễn phụ thân Kim Linh Khê, thì không được tránh!” Nữ hoàng khẽ quát.  

Lâm Hiên chỉ đành ngoan ngoãn đứng ở nơi đó.  

Sau đó, nữ hoàng nâng bàn tay ngọc lên, nắm thành nắm tay, ở trên trán Lâm Hiên, nhẹ nhàng gõ ba cái.  

Tiếp theo đó nữ hoàng rời đi.  

Chỉ cần xem Tây Du Ký đều biết điều này có nghĩa là gì.  

Ý tứ của nữ hoàng, là để cho Lâm Hiên nửa đêm đi tìm nàng?  

Tại sao vậy?  

Rất nhanh, mọi người liền  hiểu được.  

Lâm Hiên dám ra yêu cầu với nữ hoàng, nữ hoàng muốn xem hắn có bản lĩnh đó hay không.  

Dù sao, muốn nửa đêm tới gần nữ hoàng, đó trên cơ bản là chuyện không có khả năng.  

Không nói đến mười tám cường giả cận vệ này.  

Trong hoàng cung, còn có một ít tồn tại khủng bố vượt qua lẽ thường.  

Chỉ sợ, Lâm Hiên vừa tới gần tẩm cung của nữ hoàng, đã bị trực tiếp đánh chết.  

Lâm Hiên dám đi, vậy chắc chắn sẽ chết không sống nổi!  

Chẳng bao lâu, nữ hoàng và người của cô biến mất.  

Lâm Hiên cũng mang theo Kim Linh Khê và Anh Đào rời đi.  

Chỉ còn lại Thư vương phủ cùng với một đống hỗn độn.  

Thư Thành Vũ đã được đưa đi chữa trị, phải mất nhiều tháng mới có thể xuống giường.  

Thư Y quận chúa không nói một lời, không biết đang suy nghĩ cái gì.  

Đế Kinh, trong một khách sạn.  

Cả ba tìm một khách sạn ăn tối.  

“Lâm Hiên, ta không cho phép cậu đi tìm nữ hoàng!” Đôi mắt đẹp của Kim Linh Khê nhìn Lâm Hiên, vẻ mặt nghiêm túc nói.  

"Tại sao? Cô không muốn gặp cha cô sao?" Lâm Hiên nghi ngờ hỏi.  

"Ta đương nhiên muốn... Ta nằm mơ cũng muốn. Thế nhưng, tẩm cung của nữ hoàng, nếu như không có nữ hoàng cho phép, bất luận kẻ nào, đều không có khả năng tới gần. Một khi cậu đi, cậu nhất định sẽ chết!”  

"Không thử làm sao biết?" Lâm Hiên thản nhiên nói.  

“Lâm Hiên, lần này đừng cố chấp. Những thứ khác không nói, chỉ mười tám hộ vệ của nữ hoàng cũng đã là Thiên Cấp Võ Hoàng rồi. Một mình ngươi có thể đánh bại mười tám Thiên Cấp Võ Hoàng sao?”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.