Lúc này, mấy người khác nhìn Lục Thiên Ly giống như là nhìn thấy một mỏ vàng.
"Có biết là do đâu không?"
"Trước mắt không rõ ràng lắm, chỉ biết, trong máu của nàng có một loại hồng cầu đặc thù cực kỳ nhỏ.”
“Hoạt tính của hồng cầu kia gấp mười ngàn lần người bình thường, không, một trăm ngàn lần! Nó còn có thể cao hơn! Ta đã cố gắng, đặt nó vào axit clohydric, vẫn có thể duy trì hoạt động rất cao!”
"Cái gì? Cường điệu như vậy? "
“Đáng tiếc, quá ít, nhưng cho dù là ít như vậy, cũng có hiệu quả cực kỳ kh ủng bố.”
Chris cho rằng hồng cầu đặc thù trong cơ thể Lục Thiên Ly là do hồng cầu của Lục Thiên Ly biến dị sinh ra.
Nhưng trên thực tế, đó là máu Kỳ Lân trong cơ thể của Lâm Hiên!
Máu của thần thú thượng cổ đích xác khoa trương.
Hoạt tính cao hơn máu người bình thường 100.000 lần, hơn nữa vẫn có thể duy trì sức sống trong axit clohydric.
Nhìn vẻ mặt của những người đàn ông kia, Lục Thiên Ly nhíu mày. Cô có một linh cảm không tốt.
Lúc này, điện thoại của Chris reo lên.
"Chồng của ta lại sắp chết rồi. Thần y, ngươi còn loại thuốc tiêm lần trước không?" Trong điện thoại truyền đến giọng nói của một người phụ nữ.
Người nọ nhìn Lục Thiên Ly một cái, chợt cười nói: "Còn, đương nhiên còn, muốn bao nhiêu có bấy nhiêu, tuy nhiên, giá tiền..."
"Tiền không thành vấn đề!"
"Ok! Tôi sẽ cho người gửi nó đến ngay lập tức!"
Cúp điện thoại, ánh mắt Chris nhìn về phía Lục Thiên Ly.
“Bé gái, lại đây, chú tiêm cho con!”
Lục Thiên Ly đương nhiên không muốn làm chuột bạch, tuy nhiên nàng vẫn ngoan ngoãn đi tới.
Nhưng, khi đối phương đang chuẩn bị hút máu của cô.
Cô đột nhiên cướp lấy ống tiêm trong tay của người kia sau đó đâm thẳng vào mắt Chris.
"A!"
Chris lập tức phát ra tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế.
Lục Thiên Ly nhân cơ hội muốn chạy trốn.
“Nhanh lên, bắt cô ta cho tôi! Bắt cô ta!” Chris hét lên.
Rất nhanh sau đó, Lục Thiên Ly bị Võ vương phụ trách trông coi bắt về trước mặt Chris.