Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 399



“Không phải là không làm được. Mà tiểu hữu ngươi phải hiểu rõ, nếu muốn chúng ta thả Kim Hướng Thiên ra thì cực kỳ dễ dàng.”  

“Nhưng một khi bình phản, nếu lỡ như kết quả cuối cùng là xác định hắn có tội. Đến lúc đó muốn thả hắn ra thì rất khó khăn.” Lão tổ Sát tộc trầm giọng nói.  

Cái gọi là bình phản, đó chính là đem vụ án lấy ra xét xử lại, hơn nữa là chiêu cáo thiên hạ.  

Vụ án của Kim Hướng Thiên đã trôi qua hơn mười năm. Mọi người đã quên mất từ lâu.  

Nếu lấy ra xét xử lần nữa. Cuối cùng thẩm tra ra Kim Hướng Thiên có tội, như vậy, cả đời này Kim Hướng Thiên cũng đừng mong được thả ra.  

Lâm Hiên hơi sửng sốt.  

Điều này ảnh hưởng quá lớn.  

Hắn cảm thấy, vẫn là nên hỏi ý kiến của Kim Linh Khê trước.  

Nghĩ tới đây, Lâm Hiên lấy điện thoại di động ra, mở máy lên.  

Lúc trước hắn sợ Kim Linh Khê gọi điện thoại tới ngăn cản mình, bởi vậy, trực tiếp tắt điện thoại di động, sau đó gặp phải đủ loại chuyện, cũng chưa kịp bật máy lại.  

Lâm Hiên vừa mới khởi động máy xong, liền nhận được điện thoại của Anh Đào.  

“Bắt máy rồi, Châu chủ, gọi được rồi!”  

Điện thoại vừa kết nối, trong điện thoại truyền đã đến giọng nói kinh ngạc của Anh Đào.  

Vậy là cô ấy vẫn luôn gọi cho anh? May mắn là anh lo xa, nếu không, chỉ sợ bị Anh Đào làm phiền chết rồi.  

“Lâm Hiên, là cậu hả?!” Ngay sau đó, một thanh âm quen thuộc vang lên.  

Là giọng nói của Kim Linh Khê, trong giọng nói của nàng tràn ngập lo lắng.  

Trong khoảng thời gian này, nàng đều sắp lo lắng muốn chết.  

“Kim bé bự, là tôi.” Lâm Hiên trả lời.  

“Cậu không có việc gì. Thật là tốt quá!” Kim Linh Khê kích động thiếu chút nữa rơi lệ.  

Đã có rất nhiều sự kiện lớn đã xảy ra trong cung điện hoàng gia gần đây.  

Lâm Hiên thật sự là quá lớn mật, lại dám bắt cóc nữ hoàng.  

Hơn nữa còn nghe nói hắn cũng bắt cóc luôn đại thần nghị chính.  

"Nữ hoàng không làm khó dễ cậu chứ?" Kim Linh Khê hỏi.  

“Khụ khụ, không có gây khó dễ, mà ngược lại là…”  

Lâm Hiên hồi tưởng lại Long Ý sư tỷ vì gợi lên Kỳ Lân Hỏa trong cơ thể hắn mà đã làm ra chuyện kia.  

“Là gì? Ý cậu là sao?” Kim Linh Khê không kịp phản ứng.  

Lâm Hiên đương nhiên sẽ không nói cho nàng biết chuyện này được.  

“Khụ khụ, không nói chuyện này nữa. Kim bé bự, hiện tại cô có hai lựa chọn, thứ nhất chính là trực tiếp thả cha cô ra, để cha con cô có thể đoàn tụ.”  

“Lựa chọn thứ hai, giúp cha cô có cơ hội bình phản. Nhưng mà làm vậy sẽ có mạo hiểm, nếu như kết quả xét xử cuối cùng, cha cô là có tội, như vậy thì sẽ không còn cơ hội nào được thả ra nữa.”  

“Hai lựa chọn này, cô chọn cái nào?” Lâm Hiên chuyển đề tài mà hỏi Kim Linh Khê.  

Kim Linh Khê trầm mặc.  

Thật lâu sau, nàng hít sâu một hơi nói: "Lâm Hiên, ta sẽ không lựa chọn bất cứ cái gì, ta muốn cậu bình an vô sự!" 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.