Báo Thù Của Rể Phế Vật
“Ừ, các ngươi vất vả rồi.” Lâm Hiên gật đầu với hai vị thiên thần xinh đẹp.
Hai vị thiên thần tiếp tục bay đi tuần tra.
Nhìn thấy một màn này, Xích Tâm âm thầm thề, nhất định phải thay phu nhân trông coi Lâm Hiên.
Trong nhà người đàn ông này có quá nhiều mỹ nữ!
“Long Ngạo Thiên, cô làm sao vậy?” Lâm Hiên nhìn về phía Tây Môn Vô Song.
“Tôi có chuyện muốn nói riêng với anh.” Tây Môn Vô Song nhìn thoáng qua Xích Tâm rồi nói.
“Không sao, cô ấy là người của tôi, cô cứ nói thẳng.” Lâm Hiên thuận miệng nói.
“Tôi muốn so tài với anh!” Tây Môn Vô Song nói.
“A, chỉ việc này? Đến đây đi!” Lâm Hiên nói.
“Chớp Nhoáng!”
Không nói nhảm, cự kiếm xuất hiện ở trong hai tay Tây Môn Vô Song, trực tiếp phát động võ công về phía Lâm Hiên.
Choang!
Trong nháy mắt, Tây Môn Vô Song đã xuất hiện sau lưng Lâm Hiên.
Không thể không nói, thiên phú kiếm đạo của người phụ nữ này thật sự rất cao.
Mới không bao lâu, độ thuần thục của Ngạo Thiên Thập Tam Kiếm đã tăng lên không ít.
Nếu gặp phải cường giả cùng cấp gặp sức mạnh của tia chớp này, trong nháy mắt sẽ mất đi tính mạng.
“Liên Thiểm!”
“Phá Sơn Thứ!”
Tây Môn Vô Song lập tức sử dụng ba chiêu đầu tiên của Ngạo Thiên Thập Tam Kiếm.
Đáng tiếc, đến góc áo Lâm Hiên cũng không đụng tới được.
Ngay cả dùng Thập Tam Kiếm, Tây Môn Vô Song cũng hơi thở dốc.
Cô gương đôi mắt xinh đẹp nhìn Lâm Hiên, nói: “Chủ nhân, mời ngài nghiêm túc một chút!”
Cô nhìn ra được, vừa rồi Lâm Hiên căn bản cũng không nghiêm túc cùng cô đối chiến.
“Cô nghiêm túc như vậy?” Lâm Hiên hỏi.
“Toàn lực ứng phó!” Tây Môn Vô Song nói xong liền sử dụng kiếm pháp thức thứ tư của Ngạo Thiên.
“Bá Vương Trảm!”
Lúc trước cùng Tây Môn Đoạn Hải đối chiến, Tây Môn Vô Song sử dụng Bá Vương Trảm có vẻ rất miễn cưỡng.
Nhưng bây giờ, cô làm tất cả trong một lần.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.