Báo Thù Của Rể Phế Vật
Đây là biểu hiện cơ bản nhất sau khi thú hóa.
Nhất định phải phóng thích thú tính ra mới có thể chấm dứt thú hóa.
Muốn nắm thú hóa trong tay, còn cần rèn luyện thời gian dài mới được.
"Ngươi làm gì vậy, mau dừng lại!" Nữ tộc nhân kia biến sắc.
Các tộc nhân khác cũng chuẩn bị đi hỗ trợ kéo trưởng lão đã thú hóa kia ra.
"Đừng quấy rầy hắn!" Lúc này, giọng nói của lão già mũi ưng lại vang lên.
Một gã võ giả thú hóa quả thực quá trọng yếu với Phỉ tộc.
Vì vậy, dù hắn muốn làm gì cũng không thể làm phiền.
Cứ như vậy, trưởng lão sau khi thú hóa kia ‘chơi xếp hình’ cùng một nữ tộc nhân trước mắt bao người.
"Ba Ngàn, ngươi đi cứu chú Lâu và dì Lâu." Lâm Hiên đã nhìn không nổi, trực tiếp nói với Ba Ngàn.
"Chủ nhân, ta không muốn cứu người." Ba Ngàn chu cái miệng nhỏ nhắn nói.
"Vậy ngươi muốn làm gì?" Lâm Hiên nhíu mày.
"Ta muốn giết người." Ba Ngàn hưng phấn nói.
Lâm Hiên nhìn tộc nhân của Phỉ tộc tụ tập trong sơn động, nói: "Ngươi làm được không?"
Phải biết rằng, nơi này có năm ngàn tộc nhân Phỉ tộc tụ tập!
Còn có Chuẩn Thánh lục tinh.
Tuy rằng thực lực của Ba Ngàn này không tệ.
Nhưng Lâm Hiên cũng không cảm thấy nàng có thực lực chống lại toàn bộ Phỉ tộc.
"Yên tâm đi chủ nhân, ta nói rồi, một mình ta có thể đánh bẹp ba ngàn người!" Ba Ngàn vung nắm đấm nhỏ nói.
"Được đi, vậy ta đi cứu người, ngươi đi xử lý bọn hắn!" Lâm Hiên nói.
"Ha ha ha, nhóc con, ngươi có biết đây là chỗ nào không? Còn muốn cứu người từ trong tay Phỉ tộc ta?" Một gã trưởng lão Phỉ tộc mở miệng nói.
Tuy nhiên, thứ đáp lại hắn ta là một thiên thần xinh đẹp.
Chiến Kiếm Thiên Sứ xuất hiện trong tay Ba Ngàn, một kiếm trực tiếp chẻ đôi tên trưởng lão kia.
"Muốn chết!"
Một màn này rốt cục chọc giận Phỉ tộc, tất cả mọi người đều vọt tới Ba Ngàn.
Từ công kích của Ba Ngàn mới vừa rồi, Lâm Hiên cũng biết được.
Thực lực của nữ thiên sứ này cũng không thấp.
Lúc này hắn vọt tới chỗ Lâu Kim và Lâu Kim Phượng.
"Chú Lâu dì Lâu, các người không có sao chứ!" Lâm Hiên nhìn xương quai xanh hai người đều là bị xích sắt xuyên thấu, nhẹ giọng hỏi.
"Lâm thiếu, chúng ta không sao, cậu đi nhanh đi, không cần quản chúng ta!" Lâu Kim suy yếu nói.
"Đúng vậy, Lâm thiếu, thay chúng ta chăm sóc Tiểu Nguyệt là được!" Lâu Kim Phượng cũng nói.
"Chú Lâu, dì Lâu, không cần lo lắng, ta sẽ cứu các người." Lâm Hiên trực tiếp lấy tay xé đứt xiềng xích.
Cảm giác được hai người cực kỳ suy yếu, hắn bèn trị liệu thương thế cho hai người.
"Lâm Hiên, hay là cậu đi giúp cô gái kia đi!" Lâu Kim thấy một mình Ba Ngàn đối kháng năm ngàn tộc nhân Phỉ tộc bèn lo lắng nói.
Lâm Hiên nhìn Ba Ngàn, thấy Ba Ngàn cũng chưa
có bại, mở miệng nói: "Không cần quan tâm nàng."
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.