Báo Thù Của Rể Phế Vật
Ca Phù Diêu trực tiếp đẩy hai chưởng về phía trước, vỗ nhẹ vào tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi.
Không ngờ, một người lại công kích hai gã cửu tinh Vũ Thánh.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh biến sắc, đầu tiên là có chút nghi hoặc, nhưng rất nhanh lại có chút phẫn nộ.
Ca Phù Diêu sao lại dám ngăn cản công kích của họ?
Thật sự coi mình là Siêu Thánh?
Tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi liếc nhau một cái.
Động tác không ngừng, cả hai đều tập trung nội lực dùng lòng bàn tay đánh về phía Ca Phù Diêu.
Lúc này, tất cả mọi người đều khó hiểu.
Hoàn toàn không biết Ca Phù Diêu đang muốn làm gì.
Ầm!
Lòng bàn tay của cả hai gần như đồng thời đập vào lòng bàn tay của Ca Phù Diêu.
Hai tên cửu tinh Vũ Thánh đồng thời toàn lực tấn công mới đáng sợ biết bao.
Chỉ sợ Ca Phù Diêu sẽ bị thương nặng!
Nhưng tình cảnh không xuất hiện như dự kiến.
Vậy mà Ca Phù Diêu lại tiếp được công kích của hai vị cửu tinh Vũ Thánh.
“Cái gì! Thật sự cản được!”
Khi nhìn thấy cảnh này, tất cả những người Vương tộc đang có mặt ở đây đều trợn tròn mắt.
Xem ra tin đồn không sai, cho dù Ca Phù Diêu không phải là Siêu Thánh thì phỏng chừng cũng là Vũ Thánh đỉnh phong.
Bằng không thì không có khả năng ngăn cản được công kích của hai tên cửu tinh Vũ Thánh.
Nhưng, chỉ là ngăn cản đơn giản vậy sao?
Thân thể Ca Phù Diêu hơi hướng về phía trước, tiếp theo hai tay mạnh mẽ đẩy về phía trước.
Ầm ầm!
Một năng lượng kh ủng bố chấn động.
Ngay sau đó, tộc trưởng Vọng Nguyệt và tộc trưởng Trường Mi trực tiếp bay ngược ra ngoài!
Máu chảy ra từ miệng.
Một người chiến đấu với hai gã cửu tinh Vũ Thánh, còn đánh bay hai gã cửu tinh Vũ Thánh.
Ca Phù Diêu quả nhiên là yêu nghiệt!
“Ca Phù Diêu, ngươi điên rồi sao?”
Hai gã cửu tinh Vũ Thánh lảo đảo ổn định thân hình, vừa lau vết máu trên khóe miệng, vừa hỏi với vẻ mặt nghi hoặc.
Vừa rồi rõ ràng Ca Phù Diêu nói giết Lâm Hiên.
Nhưng tại sao lại ngăn cản họ?
Hơn nữa còn ra tay nặng như vậy?
Chỉ thấy đôi mắt to tuyệt mỹ của Ca Phù Diêu hơi nheo lại.
Lập tức cô gằn từng chữ nói: “Đúng vậy, ý của ta là giết, nhưng ta nói là ai động đến hắn, ta liền giết!”
Ca Phù Diêu vừa dứt lời.
Tất cả mọi người đều chết lặng.
Thế mà Ca Phù Diêu lại muốn bảo vệ Lâm Hiên?
Đừng nói những người khác, ngay cả Lâm Hiên cũng có chút bối rối.
Anh có biết Ca Phù Diêu sao?
Ca Phù Diêu lại giúp anh?
Chờ đã!
Lâm Hiên rốt cục cũng nghiêm túc đánh giá Ca Phù Diêu.
Đôi mắt động lòng người kia, âm thanh quen thuộc kia.
Chẳng lẽ là...
“Ca Phù Diêu sư tỷ?” Lâm Hiên mở to hai mắt.
Lúc này, cuối cùng Ca Phù Diêu cũng cởi tấm màn che ra, lộ ra một gương mặt tuyệt thế khuynh thành.
Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.