Báo Thù Của Rể Phế Vật

Chương 846



“Không được!” Lâm Hiên từ chối.  

“Tại sao? Lâm Hiên, ngươi cũng không hận ta, vì sao lại không muốn?” Vẻ mặt Thẩm Ngạo Tuyết khó hiểu hỏi.  

“Không muốn chính là không muốn, không có vì sao!” Lâm Hiên thản nhiên nói.  

“Vậy thì ngươi là còn chưa tha thứ cho ta!” Thẩm Ngạo Tuyết cắn răng, cắn môi, tỏ vẻ đáng thương.  

“Việc ta tha thứ cho ngươi và ta ngủ cùng ngươi có liên quan gì sao?” Lâm Hiên không nói nên lời.  

“Đương nhiên có liên quan, nếu như ngươi tha thứ cho ta, vậy sao ngươi lại không có hứng thú với ta? Chẳng lẽ là do ta không đủ xinh đẹp, dáng người của ta không đủ tốt sao?” Thẩm Ngạo Tuyết không cam lòng nói.  

Lâm Hiên: “Thẩm Ngạo Tuyết, chuyện giữa chúng ta đã qua rồi. Về sau, ngươi làm tổng giám đốc Thẩm của ngươi, ta làm Lâm Hiên của ta, hai chúng ta không thiếu nợ nhau, cũng không liên quan gì đến nhau nữa.”  

“Không, ta không muốn, nếu như ngươi không muốn có quan hệ với ta thì ta tình nguyện để ngươi tiếp tục hận ta!” Thẩm Ngạo Tuyết nắm chặt nắm tay.  

“Thẩm Ngạo Tuyết, ngươi không cần phải tự hạ thấp mình như vậy.” Lâm Hiên vô cùng không nói nên lời.  

“Ta hèn hạ như vậy, Thẩm Ngạo Tuyết ta cả đời cao ngạo nhưng ta nguyện ý cúi đầu vì ngươi, vì ngươi mà hèn hạ! Lâm Hiên, cầu xin ngươi, muốn ta!” Thẩm Ngạo Tuyết gần như cầu xin.  

“Ngươi không muốn biết thêm về Đế gia sao?” Để khiến Lâm Hiên thỏa hiệp, Thẩm Ngạo Tuyết lại chuyển qua chuyện Đế gia.  

“Họ là Vương tộc ngàn năm sao?” Lâm Hiên hỏi.  

Thẩm Ngạo Tuyết: "Không phải!"  

Lâm Hiên: “Là ẩn tộc?”  

Thẩm Ngạo Tuyết: "Cũng không phải!"  

"Vậy bọn họ rốt cuộc là ai?" Lâm Hiên nhíu mày.

"Lâm Hiên, ta nói rồi, chỉ cần ngươi thích ta, ta sẽ nói cho ngươi biết!" Thẩm Ngạo Tuyết nói.  

"Quên đi, Thẩm Ngạo Tuyết, cho dù ngươi không nói ta sớm muộn gì cũng sẽ bắt được bọn họ!" Lâm Hiên cũng lười phí lời với Thẩm Ngạo Tuyết.  

"Lâm Hiên, chẳng lẽ ngươi không muốn ở bên cạnh ta là bởi vì cô gái vừa rồi?" Thẩm Ngạo Tuyết không cam lòng khi thấy Lâm Hiên muốn rời đi.  

"Đúng vậy, là bởi vì cô ấy!" Lâm Hiên trực tiếp trả lời.  

Thẩm Ngạo Tuyết: "Thế nhưng, cô ấy không xinh đẹp như ta, dáng người cũng không tốt như ta, càng không gợi cảm bằng ta!"  

Lâm Hiên: "Vậy thì sao? Ta chỉ thích cô ấy! Trong trái tim ta, cô ấy đẹp hơn ngươi, dáng người tốt hơn ngươi, gợi cảm hơn ngươi!"  

"Ha ha, Lâm Hiên, cho dù ngươi thật sự cho rằng như vậy, ta cũng có chỗ hơn cô ấy!" Thẩm Ngạo Tuyết cắn răng nói.  

"Ồ? Vậy ngươi nói ta nghe thử, cô ấy kém ngươi chỗ nào!" Lâm Hiên buồn cười nói.  

Trước kia sự hấp dẫn của Thẩm Ngạo Tuyết đối với Lâm Hiên quả thật giống như bom hạt nhân. 

Dù sao, đổi lại là bất kỳ người đàn ông nào khác cũng không chịu

nổi phụ nữ như vậy. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.