*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.Lâm Hiên không biết một điều đó là…
Từ khi Tu La liên kết với Yêu Cơ, cảm thụ được loại cảm giác đặc thù khi khi Lâm Hiên trị liệu cho Yêu Cơ.
Gien nữ nhân trong cơ thể cô dường như đã được kích hoạt.
Lâm Hiên nghe có người tìm mình thì liền đi ra ngoài. Nhưng mới đi được mấy bước thì cảm nhận được xung quanh có khí tức kỳ lạ.
“Ai đó?” Lâm Hiên quát lớn một tiếng.
Vũ Vô Tình lập tức cảm thấy cổ mình bị người ta bóp chặt.
Đồng tử Vũ Vô Tình co rụt lại. Trong lòng cảm thấy hoảng sợ.
Nàng như thế nào cũng là một Chuẩn Đế.
Thế mà lại bị đối phương khống chế một cách dễ dàng như vậy.
Điều này chứng tỏ, đối phương ít nhất cũng là vũ đế cường giả!
Vũ Vô Tình cuối cùng cũng nhìn rõ hình ảnh trước mắt.
Là một khuôn mặt rất trẻ.
Cảm thấy khuôn mặt trẻ này chắc chắn chưa đến 30 tuổi.
Vũ Vô Tình ngay lập tức đã hiểu được, người đàn ông trước mắt này là ai!
"Lâm thiếu!" Ban đầu, nàng muốn gọi Lâm Hiên, nhưng cuối cùng lại thay đổi cách gọi.
Dù sao, đối phương cũng là một Vũ Đế.
Hơn nữa, rất có thể không chỉ là Vũ Đế.
“Cho ngươi ba mươi giây để ngươi giải thích tại sao ngươi lại ở đây, nếu không, ngươi sẽ phải chết!” Lâm Hiên hung dữ bóp cổ Vũ Vô Tình, giọng nói cực kỳ lạnh lùng nói.
Vũ Vô Tình có chút sững sờ.
Chàng thanh niên này, vậy mà vô tình như thế sao?
Vũ Vô Tình nàng với tư cách tộc trưởng của Vũ tộc, nàng không chỉ có sức mạnh vô biên mà bản thân nàng cũng có ngoại hình xinh đẹp.
Được mọi người khen ngợi là đệ nhất mỹ nữ của vương tộc ngàn năm!
Nhưng mà, lúc này Lâm Hiên lại dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn nàng.
Nếu như trong vòng ba mươi giây nàng không có nói ra câu trả lời làm cho Lâm Hiên cảm thấy hài lòng, Lâm Hiên tuyệt đối sẽ không nương tay mà trực tiếp ra tay.
Quả nhiên, dưới khuôn mặt trẻ trung này, ẩn giấu chính là một trái tim mạnh mẽ, tàn nhẫn và quyết đoán.
"Lâm thiếu, ta tên là Vũ Vô Tình, chính là vương tộc bát cấp, tộc trưởng của Vũ tộc..." Vũ Vô Tình vội vàng giải thích rõ thân phận của mình.
“Vương tộc cấp tám? Ngươi định dò xét ta sao?” Lâm Hiên hừ nhẹ nói.
“Lâm thiếu, ta không có ý xấu.” Vũ Vô Tình cảm giác cổ họng dường