"Không đúng, nhóc con, trên Lam Tinh này cũng không thể tồn tại đồ vật biến thái như vậy!" Bàn tay nhỏ bé của Sát Đế nâng chiếc cằm tinh xảo, vẻ mặt hoài nghi nói.
"Hình như thứ này đến từ bí cảnh!" Lâm Hiên trả lời.
"Thì ra là như thế, vậy thì đúng rồi!" Sát Đế gật gật đầu.
Mấy chục năm trước, khi lực lượng thần hồn còn tương đối mạnh, nàng đã sớm thăm dò Lam Tinh.
Trên Lam Tinh, chỉ cần là đồ đạc có thể xưng là bảo bối thì đều đã sớm rơi vào túi Bách Bảo của nàng.
Nếu thật sự có đồ vật nghịch thiên cỡ này, nàng không có khả năng không biết nó.
Nàng cũng từng đi vào vài cái bí cảnh.
Nhưng sau đó, sau khi chiến đấu với Kỳ Lân một hồi, thần hồn của Sát Đế suy yếu cực độ, thiếu chút nữa ngã xuống.
Lúc trước nàng có hai lựa chọn, một là, tự mình thôn phệ tinh phách của Kỳ Lân.
Thứ hai, dùng tinh phách Kỳ Lân cứu Lâm Hiên.
Lựa chọn đầu tiên, thần hồn của nàng có thể vững chắc ít nhất trăm năm thậm chí hơn ngàn năm.
Nhưng dù sao nàng cũng là một linh hồn.
Có nhiều sinh mệnh tinh phách hơn nữa cũng sẽ từ từ mất đi.
Cuối cùng cũng chỉ có một kết quả, đó là thần hồn tịch diệt, triệt để chết đi.
Nếu như lựa chọn cứu Lâm Hiên.
Như vậy, Lâm Hiên có thể truyền thừa sở học của nàng.
Vậy thì cho dù cuối cùng nàng tan thành tro bụi.
Một đống bản lĩnh thông thiên của nàng cũng sẽ được lưu truyền.
Cuối cùng, nàng lựa chọn cứu Lâm Hiên.
Hơn nữa, nếu như không phải Lâm Hiên rơi xuống, vừa vặn nện lên người Kỳ Lân.
Nói không chừng, khi đó thần hồn của nàng cũng đã tịch diệt.
Đương nhiên, mấu chốt nhất là nàng phát hiện căn cốt của Lâm Hiên quá thích hợp tu võ. Đó là sự thật.
Thiên phú của Lâm Hiên quả thực kinh người.
Vạn năm khó gặp.
Chỉ cần ba năm đã học được tất cả các bản lĩnh của nàng.
Thiếu sót duy nhất là kinh nghiệm.
Thời gian tu luyện quá ngắn, chân lực trong cơ thể không đủ.
Chỉ cần chân lực của hắn đủ mạnh, sau này không phải không có khả năng đạt tới thực lực trước khi nàng ngã xuống.