Carla không phải là một hành tinh do khoa học và công nghệ thống trị.
Bọn họ chủ yếu vẫn là tu luyện võ thuật truyền thống.
Và truyền tống trận đồ này với cự ly cực xa có thể đến Lam Tinh này cũng không phải do người Carla Tinh tự chế tạo.
Với năng lực của bọn họ không thể nào chế tạo ra được những thứ như này.
Đây là một cường giả cấp Vũ Trụ, để lại cho bọn họ.
Chuyện này khiến cho Lâm Hiên có chút tức giận. Tên cường giả cấp Vũ Trụ kia, nếu thật sự muốn bảo vệ Lam Tinh, thì hoàn toàn không có khả năng sẽ đưa cho bọn người Carla tinh truyền tống trận.
Với cách này, về cơ bản người Carla tinh sẽ không bao giờ chiếm được Lam tinh.
Nhưng mà giờ có tức giận cũng vô dụng. Lâm Hiên không biết người đàn ông ấy hắn là ai. Càng không biết hắn là người ở đâu. Thậm chí, có khi hắn đã không còn ở trên đời nữa. Thế nên, Lâm Hiên cũng không nghĩ nhiều nữa.
Nếu một ngày nào đó, thật sự gặp được. Thì sẽ cùng hắn đánh một trận thật sảng khoái. Tuy rằng, lần này Lâm Hiên đã thu hoạch được rất nhiều truyền tống trận, những trận đồ này, chỉ có thể truyền tống đến Song Tinh B.
Nếu như có thể tạo ra một truyền tống trận mà có thể dịch chuyển từ tinh cầu này đến tinh cầu khác, như thế chẳng phải hắn sẽ có thể tuỳ ý di chuyển giữa các vì sao sao?
Lâm Hiên vừa nghĩ đến đây liền cảm thấy kích thích. Thế nhưng hiện tại hắn còn việc phải làm. Lâm Hiên muốn đến Côn Luân bí cảnh tìm Đế gia. Nếu thuận tiện gặp được Vấn tộc luôn thì càng tốt.
Nhưng mà, trước khi đi, hắn vẫn quyết định gặp mặt những hồng nhan tri kỷ của mình.
Nơi hắn đến đầu tiên là Hà Hoan cung.
Từ lần trước chia tay với Hà Hoan, cũng đã qua một khoảng thời gian rất dài.
Hiện tại Hà Hoan cung đã được xây dựng lại.
Số người trong cung lại càng đông đúc hơn.
Số lượng nữ đệ tử tăng lên gấp mấy lần so với trước kia.
Không còn cách nào khác, có một gã Thánh Vương ở đây, Hà Hoan cung có là ma giáo thì có làm sao?
Hiện tại mọi người không còn gọi Hà Hoan cung là ma giáo nữa.
Mà được gọi là Thánh giáo.
“Anh Lâm, cuối cùng thì anh cũng đã nhớ đến người ta.” Hà Hoan thấy Lâm Hiên đến, liền nắm lấy cổ áo của hắn.
Nàng nháy nháy mắt nói: “Để người ta kiểm tra một chút, xem gần đây anh Lâm có ăn vụng hay không?”
Không thể không nói, đích thật Hà Hoan là một nữ nhân rất giống yêu tinh.
Lâm Hiên cả yêu tinh thật sự cũng đã gặp qua. Còn loại chỉ giống như yêu tinh như thế này, một mình hắn có thể đánh mười người.
Mà Hà Hoan cũng khiến cho hắn thỏa mãn với suy nghĩ của mình.
Nửa đêm, Hà Hoan liền lén lút trốn ra khỏi phòng.
Nàng triệu tập một đám trưởng lão của Hà Hoan cung lại cùng một chỗ.
“Tiếp theo, mỗi người các ngươi đều nên dựa vào bản lĩnh Hút được bao nhiêu tu vi thì cứ hút đi. của bản thân.” Chuyện này, đã định là một đêm không ngủ.
Từ lúc rời khỏi Hà Hoan cung, cho dù Lâm Hiên có thận kỳ lân, nhưng cảm giác hai chân vẫn có chút đi rã rời.
Sau đó, Lâm Hiên lại đi đến hoàng cung.
“Sư đệ, ngươi chắc chắn muốn đến Côn Luân bí cảnh?” Nữ hoàng Long Ý có chút lo lắng nhìn Lâm Hiên.
Lâm Hiên gật gật đầu nói: “Ta vẫn còn có mối thù cần phải báo với ngưởi ở Côn Luân bí cảnh.”