Bảo Tiêu Chiến Thần

Chương 4: Li hôn



Trên đường đi về Hàn Thiên nghĩ trong lòng “Có một tháng để sắp xếp sao”, thực ra Hàn Thiên cũng biết những điều mình phải làm chỉ là li hôn với Thái Tuyết Lạc và chuyển nhượng tài sản nữa là xong

“Còn luật sư chắc là mượn của Hàn gia vậy” tính toán xong xuôi trong lòng Hàn Thiên liền xải bước nhanh về nhà.

Về đến trước cổng nhà Hàn Thiên muốn mở  cửa nhưng cửa lại bị khoá, Hàn Thiên muốn tìm chìa khoá nhưng không thấy.

Bất đắc dĩ Hàn Thiên đành phải trèo vào nhà, Hàn Thiên tìm một cái cây có những nhánh dài tới cửa sổ rồi bắt đầu leo....

Ở trong nhà, Thái Tuyết Lạc đang nghỉ ngơi thì nghe thấy tiếng “lạch cạch” bên ngoài.

Thái Tuyết Lạc liền nghĩ tới có trộm, mặc dù đây là khu biệt thự cao cấp nhưng vẫn có một vài vụ trộm diễn ra.

Trong lòng hoảng sợ vì ở nhà chỉ có một mình cô nhưng cô nhanh chóng trấn tĩnh lại, cô tìm một cây chổi nhẹ nhàng tiến đến chỗ phát ra tiếng động phục kích sẵn ở đó

Trong khi đó Hàn Thiên không biết mình đã bị người ta phục kích mà vẫn hì hục trèo vào trên mặt cậu ta nhìn còn có chút lấm la lấm lét y hệt mấy tên trộm đồ lót.

Trèo đến cửa sổ Hàn Thiên bắt đầu cậy cửa sổ, thao tác của Hàn Thiên rất nhanh giống y hệt tên trộm chuyên nghiệp, vừa mở được cửa sổ đang định leo vào thì bị một cái bị đánh cho túi bụi

“Dừng tay, dừng tay là tôi Hàn Thiên đây” Hàn Thiên hét lên

Thái Tuyết Lạc nghe thấy là tiếng của Hàn Thiên thì động tác đánh chậm lại, Hàn Thiên nghĩ rằng nàng đã dừng tay thì bị nàng đập thêm vài chổi nữa mới dừng tay.

Hàn Thiên trong lòng rất uỷ khuất chẳng phải tôi đã lên tiếng rồi sao vậy cớ đâu mà đánh tôi thêm mấy cái nữa.

Trong phòng khách Hàn Thiên đang quỳ trên mặt đất, đôi mắt long nhanh như muốn khóc.

Thái Tuyết Lạc ngồi trên ghế sofa như nữ vương, đôi mắt lạnh lùng nhìn vào Hàn Thiên như muốn nói mau giải thích đi

“Thực ra mọi truyện rất đơn giản, tôi mất chìa khoá nên bất đắc dĩ mới trèo cửa vào nhà thôi” Hàn Thiên nói

“Tại sao cậu không gõ cửa hay bấm chuông hả” Thái Tuyết Lạc chất vấn

“À thì thấy đèn trong nhà đã tắt hết rồi nên tôi nghĩ cô đã ngủ rồi, với cả lúc cô về tôi thấy cô có vẻ mệt mỏi nên không muốn làm phiền cô” Hàn Thiên yếu ớt nói.

Thái Tuyết Lạc ngỡ ngàng đúng hôm nay cô cảm thấy mệt mỏi nên nghỉ ngơi từ rất sớm, nhưng cô không nghĩ tên Hàn Thiên này lại phát hiện được điều đó.

Nghĩ lại thì gần đây tên này đã hơi thay đổi rồi, ít nhất thì không làm loạn lên và tự biết làm chút đồ ăn đơn giản, không phiền đến cô nữa.

Khi Thái Tuyết Lạc còn đang suy nghĩ thì cô không biết được là có tên háo sắc nào đó đang dùng ánh mắt nóng bỏng đảo qua đảo lại trên người nàng.

Cũng không hoàn toàn trách Hàn Thiên được, kiếp trước là một xử nam hơn nữa bộ quân áo ngủ của Thái Tuyết Lạc quá hấp dẫn.

Trên người mặc một bộ áo ngủ màu tím. Mặc dù hoa văn đỏ sậm đã che hơn phân nữa da thịt trơn mềm trắng mịn như tuyết, nhưng cần cổ dài thon như thiên nga, xương quai xanh khêu gợi cùng bộ ngực săn chắc mười phần, khiến người khác phải nghĩ bậy nghĩ bạ.

Thái Tuyết Lạc để ý tới ánh mắt của Hàn Thiên đang chiếm tiện nghi của mình thì nàng cầm cái gối ném vào mặt Hàn Thiên

“BỘP” Tuyết Lạc không thèm truy cứu nữa bước chân về phòng. Hàn Thiên thấy Tuyết Lạc đi lên lầu thì mới thở ra một hơi “May mà nàng không quan tâm mình làm gì cả chiều”, sau đó Hàn Thiên cũng bước lên phòng nghỉ ngơi. Hàn Thiên quyết định ngày mai phải xử lý hết đống việc kia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.