“Con chỉ đụng phải một người thôi” Hạ Thiếu Lăng vừa đáp vừa đưa cặp sách
cho người giúp việc, sau đó hào hứng chạy về phía máy điện tử.
“Đụng phải ai?” Tô Khinh Lăng có chút tò mò. Là ai cả gan đụng phải con trai cô mà còn khiến nó về nhà muộn?
“Em còn cần phải hỏi sao? Thiếu Lăng nhà chúng ta nhất định bị nữ sinh ái mộ ngăn lại rồi” Tô Mặc Thần cười hì hì trêu ghẹo.
Tô Khinh Lăng liếc anh hai mình một cái, tức giận nói:
“Em biết là con trai em rất được ái mộ, nhưng em vẫn chưa muốn có con dâu sớm như vậy đâu”
“Tiểu Lăng…”
Vợ chồng Tô Diệu Đức cau mày gầm nhẹ, con gái nói chuyện cũng quá đáng rồi, cháu ngoại ngoan của ông bà vẫn còn là một đứa nhỏ.
Tô Khinh Lăng nhún vai, ở cổ đại thì chỉ vài năm nữa thôi thì con trai cô đã có thể lập phi rồi.
“Nhưng mà con trai, con đã gặp ai vậy?”
“Dương Phỉ Phỉ” Đối với lời mẹ mình vừa nói, Hạ Thiếu Lăng tuyệt không để ý,
dù sao lão mẹ của nó cũng chẳng kiêng kỵ chuyện gì.
“Dương Phỉ Phỉ?” Cả nhà đưa mắt nhìn nhau, đáp án này thật là rất bất ngờ.
“Cô ta đến tìm con để làm gì?” Tô Khinh Lăng cau mày, cô cực kỳ không thích kẻ nào khác đến quấy rầy con trai mình, nhất là cái loại hồ ly tinh
đuôi vểnh cong này.
“Cô ta bảo con gọi cô ta là mẹ” Hạ Thiếu Lăng cũng không chỉnh sửa từ ngữ, nói thẳng.
“Cái gì?” Mọi người lại cả kinh, không nghĩ tới Dương Phỉ Phỉ lại thẳng thắn như vậy.
“Ả đàn bà kia lại có thể làm loại chuyện này? Da mặt thật là dày!” Tô Mặc
Thần là người đầu tiên nói. Cô ta cũng quá ngu xuẩn rồi, cô ta sẽ không
nghĩ rằng Thiếu Lăng chỉ là một đứa nhỏ không hiểu chuyện đó chứ?
Tô Mặc Phong cũng nhíu mày, không cần đoán thì cháu ngoại hắn chắc chắn cũng đã ‘giáo dục’ cô ta rồi.
“Chồng, năng lực gây họa của anh cũng không hề giảm nha” Tô Khinh Lăng vỗ vỗ bả vai Hạ Tư Lạc, nhưng lại không có ý trách cứ. Chồng mình được người ta
yêu thích, chứng minh ánh mắt nhìn người của cô quá tốt.
Hạ Tư Lạc không nói lời nào, khuôn mặt tuấn tú lại lạnh hơn, đôi mắt thâm thúy nhìn về phía con trai nói:
“Con nói cho cô ta biết, cô ta nằm mơ đi!”
“Con có nói” Hạ Thiếu Lăng buông tay cầm điện tử xuống, xoay người nhìn mọi
người “Con còn nói cho cô ta biết rằng cha không có hứng thú thay đổi
vợ, mà con cũng trùng hợp không muốn đổi một người mẹ. Cho dù bây giờ
chịu rất nhiều tủi nhục, quả thật là hành hạ trẻ em…” có một người mẹ
yêu nghiệt, cuộc sống cũng rất chua xót.
“Sao? Phải không? Hành hạ trẻ em? Chịu đủ tủi nhục?”
Nghe được lời của con, gương mặt xinh đẹp của Tô Khinh Lăng hiện lên biểu
tình kỳ quái. Cánh tay cô cũng buông tay chồng mình ra, xoa xoa hai bàn
tay như chuẩn bị lâm trận.
“Mẹ, con nói sai rồi, phải là một đứa trẻ hạnh phúc, hắc hắc, hắc hắc…” Nhìn thấy diễn cảm đó của lão mẹ, Hạ Thiếu Lăng rụt rụt cổ. Thảm, sao nó lại dám nói mẹ mình như vậy?
Chết chắc rồi!
“Được rồi, mẹ con hai đứa đừng náo loạn nữa” Tô Diệu Đức vẫn cau mày, đối với Dương Phỉ Phỉ kia lại càng thêm khó chịu.
“Mặc Phong, ngày mai con đến công ty đăng biển thông cáo, sau này tập đoàn
Tô thị không bao giờ mời Dương Phỉ Phỉ làm người phát ngôn nữa”
“Dạ!” Tô Mặc Phong gật gật đầu. Cho nên mới nói Dương Phỉ Phỉ kia ngu xuẩn
chính là không nói sai, lại dám có ý nghĩ không an phận đặt lên người
chồng của em gái hắn.
“Mặc Thần, con không phải là người mẫu
sao? Hẳn là cũng có một chút địa vị trong giới giải trí chứ? Sau này
liền từ chối hợp tác với Dương Phỉ Phỉ đi” Tô Diệu Đức quay đầu nói với
con trai thứ hai của mình.
“Dạ, lời nói của cha chính là thánh chỉ” Tô Mặc Thần làm một tư thế tuân mệnh chọc cười.
“Bên cạnh đó cha cũng sẽ nói chuyện với lão Trần, sau này sẽ không để cho
Dương Phỉ Phỉ kia hợp tác với Tư Lạc nữa” Lão Trần trong miệng Tô Diệu
Đức chính là chủ tịch công ty giải trí SJ.
“Cha, thật ra cha cũng không cần phải làm hết như vậy” Đối với mệnh lệnh cách ly Dương Phỉ Phỉ kia, Tô Mặc Thần chỉ cảm thấy rất ngạc nhiên “Cha nghĩ rằng một Dương
Phỉ Phỉ nho nhỏ có thể đấu lại Tiểu Lăng nhà chúng ta sao?”
Tô Diệu Đức sửng sốt. Nói cũng phải, ông thiếu chút nữa bị tin tức Dương Phỉ Phỉ đến quấy nhiễu cháu ngoại làm cho hồ đồ rồi.
“Leng keng…”
Đúng lúc này, điện thoại bên cạnh đột nhiên phát ra tiếng chuông chói tai.
Mọi người nhìn nhau, sau đó Tô Mặc Phong đến bắt máy.
“Xin chào, tìm Tiểu Lăng sao? Vậy xin chờ” Tô Mặc Phong giơ giơ lên gọi Tô Khinh Lăng “Tiểu Lăng, của em”
“Tìm em?” Tô Khinh Lăng đi đến bắt điện thoại “Trần đạo diễn à, có chuyện gì không?… Đổi diễn viên phụ? Không sao cả, diễn viên phụ là ai cũng được, vợ chồng tôi không có ý kiến” Thật ra cô lại mong đó là Dương Phỉ Phỉ,
nếu như thế cô hoàn toàn có thể mượn vai diễn của mình hành hung cô ta.
“Được, anh quyết định là được rồi. Cứ như vậy đi, gặp lại sau”
“Đổi vai nữ phụ sao? Là ai vậy?” Cùng nhau lăn lộn trong giới giải trí hỗn độn, Tô Mặc Thần cảm thấy hứng thú liền hỏi han.
“Một nữ diễn viên mới vào nghề, Trần đạo diễn nói là muốn cho cô ấy diễn vai phụ để làm quen với công việc, sau đó sẽ từ từ phát triển hơn” Tô Khinh Lăng nói.
“Người mới? Em gái à, em cũng là người mới đó!” Bất quá là một người mới khác thường.
Tô Khinh Lăng nhún vai, cô còn tính là người mới sao? Đương nhiên, nhưng
tuyệt đối không thể đánh đồng với những người mới bình thường khác.
“Em gái, bộ phim của em khi nào thì mở máy?” Tô Mặc Phong cũng hỏi, nghe
nói em gái quyết định tham gia vào một bộ tiểu thuyết xuyên không đang
thịnh hành. Một người chưa từng để ý lắm đến giới giải trí, Tô Mặc Phong cũng lên tiếng hỏi, có lẽ là thông qua bộ phim này hắn có thể nhìn thấy tình hình lúc em gái mình mới vừa xuyên không ngày trước.
“Thứ hai này sẽ họp mặt tổ máy, thứ ba mới bắt đầu quay” Tô Khinh Lăng đáp.
“Nhanh vậy sao? Thế sao không thấy vợ chồng hai đứa tập lời thoại?” Tô Mặc Thần tò mò hỏi han.
“Lời thoại?” Tô Khinh Lăng liếc anh hai mình một cái “Còn cần phải học thuộc sao? Tùy tiện liếc một cái không được sao?” Cô là ai nha? Cô chính là
thiên tài chỉ cần nhìn lướt qua liền có thể nhớ được. #$
“Mẹ, ngày mốt con sẽ nhập học ở trường mới” Hạ Thiếu Lăng cũng nói chen vào.
“Cha mẹ sẽ cùng đi với con” Tô Khinh Lăng đáp.
“Không cần” Hạ Thiếu Lăng cự tuyệt không chút nghĩ ngợi. Nếu cha mẹ đưa nó đến trường, nó có thể tưởng tượng ra viễn cảnh tương lai nhất định sẽ không được thái bình. Vốn là nhảy lớp, hơn nữa còn được một đôi minh tinh
chói lòa như cha mẹ đưa đến trường, hậu quả so với khủng long sống lại
còn kinh khủng hơn.
“Nhất định phải đi” Tô Khinh Lăng gật đầu,
sau đó liếc con trai “Sao con lại không đáng yêu như vậy chứ? Lại có thể cướp đoạt tình cảm của cha mẹ dành cho con!”
Hạ Thiếu Lăng câm lặng. Được rồi, đi thì đi thôi, nó sợ mẹ nó, rất sợ mẹ nó.