Phong Noãn Noãn (nữ chính) không hiểu sao lại xuyên không về một thế giới cổ
đại không có trong lịch sử. Khi nàng mở mắt ra liền nhìn thấy một đôi
nam nữ đang triền miên hôn nhau.
“Oa, đồi phong bại tục!” Tô
Khinh Lăng trong vai Phong Noãn Noãn nhìn hai người đang hôn nhau, thốt
ra câu cảm thán. Thực tế trong lòng cô cũng hiểu, đôi nam nữ đang hôn
môi nhau kia lại đang cách nhau bởi một tấm kính thủy tinh.
Thủy tinh, đúng vậy, chồng của cô đương nhiên không thể để cho người khác chạm vào, cho dù là diễn cũng không được.
“Ngươi là ai?” Đôi nam nữ đang hôn nhau nhìn thấy Phong Noãn Noãn mặc một bộ
quần áo kỳ lạ đột nhiên xuất hiện. Kinh ngạc qua đi, Hạ Lạc Sâm (nam
chính) kéo Ngưng Nguyệt (nữ phụ) vào ngực để bảo vệ.
“Ta là ai?
Đương nhiên ta là ta nha!” Phong Noãn Noãn cười nói với hai người họ,
sau đó ánh mắt đảo liên xung quanh, biểu cảm thật kỳ quái “Bản thân ta
cũng muốn hỏi một chút, đây là nơi quỷ quái nào vậy?”
“Ngươi vào đây bằng cách nào?” Hạ Lạc Sâm đánh giá Phong Noãn Noãn bằng đôi mắt sắc bén.
“Xuyên vào” Phong Noãn Noãn nhún vai, cười nói.
Hạ Lạc Sâm hoài nghi, trong khi Thu Ngưng Nguyệt lại nhìn nàng một cách tò mò.
“Này, các ngươi đừng có dùng loại ánh mắt này mà nhìn chằm chằm ta chứ!”
Phong Noãn Noãn tiến tới một bước, sau đó thuận tay cầm ly trà trên bàn
lên uống. Bộ dạng tự tại này khiến cho hai người phải nhíu mày.
“Tốt nhất là ngươi nên thành thật khai báo, nếu không…” Hạ Lạc Sâm uy hiếp.
“Nếu không thì sao?” Nhìn tên nam nhân tuấn mỹ này, Phong Noãn Noãn ngược
lại nổi lên lòng dạ muốn trêu đùa. Nàng đột nhiên tiến đến gần hắn, chớp chớp mắt, nói: “Ngươi có thể ăn ta sao?”
“Ngươi…” Hạ Lạc Sâm bị một mùi hương thanh nhã đột nhiên xuất hiện mê hoặc.
“Lạc Lâm…” Thu Ngưng Nguyệt bên cạnh bất an lôi kéo hắn.
Hạ Lạc Lâm lấy lại tinh thần, đôi mắt thâm thúy nhìn nàng, sau đó quát:
“Người đâu?”
“Cắt!”
Hạ Tư Lạc cất giọng điệu cứng rắn lên, đồng thời Trần đạo diễn cũng hô lớn.
Ba người đang diễn đều ngừng lại, nháy mắt vị trí ba người liền thay đổi.
Tô Khinh Lăng lắc thân mình, lật đổ địa vị của Lãnh Thanh Thu. Cô đưa
tay ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc, bàn tay mềm mại sờ sờ ngực hắn. Chỗ
này vừa rồi bị Lãnh Thanh Thu chạm qua, cô cần phải trừ độc.
Đôi mắt lạnh lẽo của Lãnh Thanh Thu nhìn thấy động tác của Tô Khinh Lăng,
trong lòng không thoải mái, nhưng gương mặt lạnh nhạt lại không tỏ ra
chút gì.
“Đạo diễn, thế nào?” Người đại diện của Lãnh Thanh Thu nhanh chóng hỏi han.
Trần đạo diễn nhíu mày, sau đó nhìn ba người nói:
“Khinh Lăng cùng Thanh Thu đều là là lần đầu tiên quay phim, biểu hiện của hai người cũng không tệ. Khinh Lăng diễn biểu cảm của Phong Noãn Noãn rất
đúng, biểu tình trêu đùa Hạ Lạc Sâm cũng rất quyến rũ động lòng người”
Ngay cả bọn họ ngồi bên ngoài cũng bị vẻ mặt của cô lúc nãy mê hoặc.
“Lúc Thanh Thu nhìn thấy Lạc Sâm giật mình, trong lòng cũng rất không an ổn. Tuy nhiên biểu hiện cần phải sâu sắc thêm một chút, phải có cảm giác
điềm đạm đáng yêu khiến người ta thương tiếc…” Nữ phụ Thu Ngưng Nguyệt
lúc đầu có tính cách nhu nhược của một cô gái Giang Nam.
Được
Trần đạo diễn khen ngợi, Tô Khinh Lăng chỉ nhíu mày, biểu cảm giống như
không cần lời khen đó, hoặc nói đây là đương nhiên.
Thế nhưng
các diễn viên khác đều nhìn cô với ánh mắt tán thưởng. Không hổ là Tô
Khinh Lăng, lần đầu tiên diễn lại có biểu hiện không tầm thường như vậy.
Lãnh Thanh Thu vốn không nghĩ rằng diễn xuất của mình kém so với Tô Khinh
Lăng, cho nên cô ta cũng khá bất mãn đối với lời nhận xét của Trần đạo
diễn. Thế nhưng cô ta lại càng không dám lộ ra ý nghĩ rằng hắn ta bất
công, chỉ mấp máy môi:
“Cám ơn đạo diễn, tôi nhất định sẽ cố gắng”
“Ừ, tốt lắm. Tôi tin rằng cô sẽ diễn tốt hơn” Trần đạo diễn gật gật đầu, rất tán thưởng thái độ của Lãnh Thanh Thu.
“Được rồi, tất cả mọi người nghỉ ngơi một chút đi. Sau khi ăn cơm trưa thì
lại tiếp tục” Dù sao cũng mới khởi máy, cũng không cần gấp rút quay làm
gì.
“Được” Mọi người gật đầu, đều tự giải tán.
“Lạc,
chúng ta nghỉ một chút đi” Tô Khinh Lăng gật gật đầu với Lãnh Thanh Thu, sau đó ôm lấy cánh tay của Hạ Tư Lạc đi qua một bên. Bên kia, hai người trợ lý đã chuẩn bị hết mọi thứ.
Hạ Tư Lạc sau khi ngồi xuống, Tô Khinh Lăng liền ngồi vào bên cạnh, sau đó tựa đầu vào bả vai của hắn.
“Chồng, em khát nước”
Hạ Tư Lạc vừa nghe, liền gật gật đầu với trợ lý của mình.
Trợ lý vội vàng lấy hai chai nước chanh đã ướp lạnh ra.
Tô Khinh Lăng giống như nữ vương hưởng thụ sự hầu hạ của hắn, vô cảm nhìn
các nữ diễn viên xung quanh đều nhìn mình với ánh mắt hâm mộ.
Lãnh Thanh Thu đương nhiên cũng không bỏ qua một màn này. Cô ta cúi đầu, che giấu sự đố kỵ bên trong đôi mắt.
“Thanh Thu, em có muốn uống nước không?” Một nữ diễn viên khác chủ động chào hỏi Lãnh Thanh Thu.
Lãnh Thanh Thu ngẩng đầu, nhìn thấy nữ diễn viên kia đưa cho mình một chai nước khoáng liền gật gật đầu, nói:
“Cám ơn”
“Không cần khách sáo” Nữ diễn viên kia cười cười, sau đó ngồi xuống bên cạnh.
“Khinh Lăng thật may mắn, có được một người chồng đẹp trai lại tài giỏi như
vậy hầu hạ, trông thật giống nữ vương. Tại sao đều là phái nữ mà chúng
ta lại không có phúc khí như vậy nhỉ?” Người so với người, thật sự rất
đáng giận.
Lãnh Thanh Thu không đáp, nhưng bàn tay cầm chai nước lại siết chặt. Đúng vậy, Tô Khinh Lăng kia thật may mắn, nhưng cũng
không phải là quá may mắn. Hạ Tư Lạc là đại minh tinh nổi tiếng mà ả lại có thể để cho hắn cúi mình hầu hạ. Nếu đổi lại là cô ta, chắc chắn sẽ
không xem Hạ Tư Lạc như kẻ hầu như vậy.
Thế nhưng cô ta lại
không biết, hình thức sống chung như vậy chính là quá quen thuộc đối với cuộc sống của Tô Khinh Lăng và Hạ Tư Lạc. Tính cách Hạ Tư Lạc lạnh nhạt như băng, muốn hắn lời ngon tiếng ngọt nhất định là rất ít cơ hội. Thế
nhưng hành động đã không còn giống như lúc trước, hắn có thể dùng hành
động của mình để biểu hiện sự săn sóc, yêu thương…
Lãnh Thanh
Thu im lặng uống chai nước khoáng vô vị, nhìn Tô Khinh Lăng lại càng
thấy chói mắt. Lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Hạ Tư Lạc trên tivi đã đem
lòng yêu thích vai diễn của hắn. Sau khi thấy báo chí khen ngợi liền
càng ngày càng thích hắn. Hắn không giống với những nam diễn viên khác,
tuy có khuôn mặt tuấn mỹ nhưng cô ta tin rằng nội tâm của hắn cũng có
giá trị như vẻ bề ngoài vậy. Dần dần, cô ta thật sự mê luyến hắn. Cho
nên vì hắn mà cô ta quyết định đặt chân vào giới giải trí. Không chỉ vì
muốn tiếp cận hắn, cô ta còn muốn lật đổ địa vị của Tô Khinh Lăng, trở
thành vợ của hắn, một người vợ chân chính của hắn…