Bất Báo

Chương 59: Chuyện cũ



“Đây là chuyện cả một thế hệ…”

Thiệu Trạch lười biếng cuộn mình trên ***g ngực rộng lớn của Cảnh Hạo “Hồi trước sau khi em biết mình không phải con ruột đã muốn thử đi tìm người thân, nhưng ngay từ đầu ba đã không muốn cho em đi, với lại bối cảnh của mẹ em rất lớn, rất dễ điều tra ra, vậy nên lúc em bắt đầu hiểu chuyện, ba đã nói cho em biết tài liệu liên quan tới mẹ là giả, đương nhiên em sẽ không điều tra ra cái gì, sau này ba bị bệnh nặng, sợ em sẽ bị Lý Cố hại, trước khi ông mất liền nói chân tướng cho em, sau sau đó nữa em đoàn tụ với ba mình, lại nghe từ ông thêm một vài chuyện, lúc này mới xâu chuỗi mọi việc lại…”

Khi đó ba và Thiệu Tu Dung là bạn, nghe nói quan hệ rất tốt, vậy nên có rất nhiều cơ hội gặp mặt mẹ, dần dà hai người yêu nhau, mà ba nuôi lại có mối làm ăn ở khu mười một, tình cờ quen biết mẹ rồi cũng động lòng, muốn theo đuổi bà, nhưng mà lúc ấy ba nuôi bận làm ăn, nên tạm gác chuyện tình cảm lại, tới khi ông hết bận, mẹ đã rời khỏi khu mười một tới khu một để đi học từ lâu. Ông ngoại cũng không thích mẹ dây dưa với dân xã hội đen nên không nói cho ba nuôi biết. Ba nuôi rất *** mắt, dĩ nhiên là có thể nhìn ra sự phản cảm của ông ngoại, nhất thời tâm trạng ông không tốt, tới quán bar uống rượu, kết quả lúc rời khỏi thì đột nhiên gặp một Omega nữ đang trong kỳ phát tình, mơ hồ kéo người ta tới khách sạn thuê phòng, tới ngày hôm sau mở mắt ra Omega kia đã đi mất.

“Khoan đã.” Cảnh Hạo cắt ngang “Không phải bà ấy đang phát tình sao?”

“Ừ, ba em nhặt được kim tiêm trên sàn nhà, liền cầm đi tìm người xét nghiệm, kết quả phát hiện ra thuốc ức chế chất dẫn dụ.” Thiệu Trạch phân tích “Em thấy có lẽ Omega kia không thích bị đánh dấu, bởi vậy nghĩ cách tìm thuốc ức chế, nhưng xung quanh bà ấy có Alpha theo dõi, muốn đánh dấu bà, vậy nên bà chỉ có thể chạy trốn trước rồi mới chích cho mình, đáng tiếc bà không may mắn, giữa đường phát tình lại gặp phải ba…” Y hơi dừng lại “Hoặc là không có Alpha, chỉ là bà chưa nghĩ ra rốt cuộc có nên chích thuốc hay không, cuối cùng kéo dài thời gian, cũng có thể là bà ấy quá qua loa, cụ thể thế nào ngay cả ba em cũng không rõ, bởi vì từ đó về sau họ không còn gặp lại nữa.”

Cảnh Hạo nhướn mày “Bà ta chính là mẹ của Lý Cố?”

Thiệu Trạch gật đầu, lúc trước ba nuôi y từng có ý đi tìm Omega kia, nhưng có lẽ đối phương không phải người khu vực đó, ba nuôi tìm thật lâu cũng không có tin tức, đành phải từ bỏ, về tới khu chín, trên người ông mang theo chất dẫn dụ, vì thế từ đó người nhà họ Lý đều biết ba nuôi có bạn đời, chỉ là không biết chi tiết về đối phương thôi.

Thời gian chậm rãi trôi qua, mẹ tốt nghiệp đại học liền xác định quan hệ với ba, ông ngoại không thích người thế giới ngầm nên vẫn luôn phản đối, hai bên căng thẳng hơn nửa năm mới hòa dịu, sau đó ba và mẹ cố gắng từ từ cải thiện, khi đó mẹ đã mang thai, mà ba còn chưa kế nghiệp, vậy nên liền chuyên tâm cùng mẹ tới thăm người thân, thuận tiện khuây thỏa *** thần.

“Ba em còn chưa kế nghiệp.” Cảnh Hạo lặp lại, dịu dàng sờ đầu y “Vậy nên ba em chính là ông chủ DR hiện nay?”

Thiệu Trạch sững sờ nửa giây, thuần khiết đối diện với hắn, tiếp đó cử động cơ thể, muốn bò xuống người hắn.

Cảnh Hạo nhanh tay lẹ mắt đè y lại, hung bạo xoa, mỉm cười trấn an “Không sao đâu, anh không giận, em nói tiếp đi.”

Thiệu Trạch im lặng nhìn hắn vài lần, chậm rãi kể lại.

Lúc ba làm bạn với mẹ, DR bỗng nhiên truyền tin tới, nói ông nội bị ám sát đang phải cấp cứu, vì thế ba mẹ vội vàng chạy tới đó, kết quả giữa đường bị phục kích, ba để lại tất cả thuộc hạ cho mẹ, một mình dẫn kẻ địch rời đi, bản thân ông bị thương nặng, mà mẹ cũng bị tấn công, cuối cùng mất tích ở trên biển, sau đó ba sai người đi tìm thật lâu cũng không tìm thấy, liền biết lành ít dữ nhiều.

Cảnh Hạo sáng tỏ “Mẹ em được ba nuôi em cứu?”

Thiệu Trạch ừ một tiếng “Ba em vừa vặn đi ngang qua nên cứu mẹ, thế nhưng mẹ bị thương lại bị động thai, dẫn tới khó sinh mà mất, ba không biết cha đẻ của em là ai, với lại ông không có con, mà em lại là do mẹ sinh ra, vậy nên ông không muốn trả em lại cho ba ruột của mình, mà bế em về nhà họ Lý nói với họ em là con của ông.”

Cảnh Hạo đã hiểu “Họ biết ba nuôi em có bạn đời từ lâu, hiện tại bế em về lại thương yêu em vô cùng, vậy nên mới không có bao nhiêu người hoài nghi thân phận của em.”

“Ừ.”

“Vậy Thiệu Tu Dung là sao? Ông ta hận ba em?”

“Không.” Thiệu Trạch khẽ cười “Anh nên đổi góc độ suy nghĩ đi. Đầu tiên ông ta bỏ vốn xây dựng phòng thí nghiệm sau đó mời Huyền Mộc Yến qua.”

“Mời? Không phải liên kết?”

Thiệu Trạch cười lắc đầu.

Cảnh Hạo trầm ngâm, Huyền Mộc Yến chính là một tên biến thái, bình thường chỉ làm chuyện gã thấy hứng thú, hắn không khỏi hỏi “Thiệu Tu Dung lấy cái gì làm điều kiện trao đổi để mời hắn? Có liên quan tới phòng thí nghiệm sao?”

“Đương nhiên là có liên quan rồi, Thiệu Tu Dung là Alpha, chất dẫn dụ trên người rất mạnh, trong mắt Alpha các anh chính là hơi thở giống đực mạnh mẽ, khiến đồng loại bài xích.” Tâm trạng Thiệu Trạch vui vẻ, thậm chí có chút sung sướng khi người gặp họa “Alpha khác căn bản không muốn tới gần ông ta, anh nói xem có phải ông ta thật đáng thương không.”

“Thiệu Tu Dung sao lại để ý chuyện này…” Cảnh Hạo chợt dừng lại, nghĩ tới một khả năng khó tin “Người ông ta thích là Alpha? Là ba em? Mà em lớn lên giống mẹ, vậy nên ông ta mới ghét khuôn mặt đó của em?”

Thiệu Trạch tán thưởng cọ vào hõm cổ hắn “Bất ngờ không?”

Cảnh Hạo tiêu hóa nửa giây, xoa đầu y “Ông ta tìm Huyền Mộc Yến là muốn làm nhạt chất dẫn dụ đi hay là biến thành Omega luôn?”

“Đều không phải, thứ nhất Huyền Mộc Yến không hứng thú với cả hai điều này, thứ hai… Thiệu Tu Dung không muốn làm như vậy, bởi vì ông ta muốn ở bên trên.” Thiệu Trạch cười tít mắt “Cho nên ông ta muốn lấy cơ thể Alpha tỏa ra mùi giống Omega.”

Cảnh Hạo không thể lý giải “Kể cả như vậy ba em cũng sẽ không ở bên ông ta?”

“Không, ba em biết tâm tư của ông ta, cũng biết ông ta rất mạnh, nên nói với ông ta lúc nào biến thành Omega thì lúc ấy ba em sẽ miễn cưỡng suy nghĩ về khả năng của họ, đương nhiên Thiệu Tu Dung sẽ không thật sự biến thành Omega, nên liền nghĩ tới cách này.”

Thiệu Trạch khẽ thở ra một hơi “Ông ta… khá cố chấp cũng khá biến thái, vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn, lúc trước Huyền Mộc Yến đưa em tới khu mười một, Thiệu Tu Dung liếc mắt qua là biết em lớn lên giống mẹ, lập tức tìm di vật của mẹ để kiểm tra DNA, sau đó liên lạc với ba em, gọn gàng dứt khoát nói chỉ cần ba em hầu ông ta một đêm, ông ta sẽ trả em lại.”

“…” Cảnh Hạo nói “Ba em phản ứng thế nào?”

“Ba em cũng không phải là đèn cạn dầu.” Thiệu Trạch nở nụ cười “Ngoài mặt ông đồng ý, sau đó tới khu mười một sớm năm ngày, đêm khuya hôm ấy liền vào nhà ông ngoại, vào lúc Thiệu Tu Dung rời giường xuống lầu gặp ông, đám Kiều Tịch đã cho nổ tung phòng thí nghiệm.”

Cảnh Hạo nghĩ một lát “Ngày đó người của Lâu Huy cũng có mặt, họ tới làm gì?”

Thiệu Trạch lắc đầu “Không biết, lúc đó rất hỗn loạn, em không chú ý, khi nào rảnh anh có thể đi hỏi anh ta.”

Cảnh Hạo ừ một tiếng, tiếp tục xoa eo cho y, Thiệu Trạch nhất thời thoải mái nhắm mắt, cọ vào người hắn, ánh mắt Cảnh Hạo dịu đi, thuận tiện vuốt ve lưng y, một lát sau lại cảm thấy hứng thú hỏi “Em nói Thiệu Tu Dung khá cố chấp, vậy lúc ấy sao ba em thoát thân được?”

“… Có ông ngoại em ở đó, Thiệu Tu Dung đâu dám làm bậy.” Thiệu Trạch rúc vào lòng hắn, dần dần có chút buồn ngủ “Từ khi mẹ em gặp chuyện không may, ông ngoại liền rất ghét ba em, muốn đuổi ông đi, ba em vô liêm sỉ nói đã bảo chuyên cơ lái về rồi, định ở lại vài ngày, ông ngoại em đương nhiên không chịu, cho nên đích thân sắp xếp chuyên cơ cho ông, việc này lại đúng ý ba em, nên ông liền đi thẳng… Em nghĩ chắc lúc ấy Thiệu Tu Dung đã giận điên lên.”

Cảnh Hạo sờ y, khen “Em đúng là con ruột của ba mình.”

“…” Thiệu Trạch biết hắn ám chỉ tính cách làm người ta tức chết mà không đền mạng, y lại im lặng rụt lui.

Cảnh Hạo thấy ánh mắt y mang theo mệt mỏi, biết y mệt rồi, liền ôm chặt lấy y, chuẩn bị đợi tới cơn nóng phát tình tiếp theo rồi cùng y tính nợ, hắn chậm rãi vỗ lưng y, nằm với y một lát, sau đó hắn bỗng nhiên nghĩ tới một vài chuyện, không khỏi hỏi “Ba em đón em về Dr sao không công bố thân phận của em? Hồi đó em trở lại khu mười một giết Thiệu Tu Dung là vì ông ta sửa mặt của em?” Hắn đợi một lát, buông mắt nhìn thì thấy Thiệu Trạch đã ngủ, liền điều chỉnh tư thế để y nằm thoải mái, nhắm mắt lại, cũng nhanh chóng trầm trầm ngủ say.

Dạo gần đây Kiều Tịch trôi qua không vui vẻ mấy.

Hồi trước gần như cả ngày anh đều ngâm mình trong phòng thí nghiệm, ném hết việc vặt cho Thiệu Trạch, nhưng hiện tại Thiệu Trạch đang bị thương lại phát tình, Bạch Triệt thì bận làm ăn, cộng thêm thỉnh thoảng sẽ bị Trình Tứ trông giữ, bởi vậy hiện tại tòa nhà này do anh làm chủ, vì thế đủ loại chuyện cũng đến.

Ví dụ Bạch Triệt sẽ gọi điện cho anh, ôn hòa nói “Hắn lại phát bệnh rồi, cái ***g sắt tôi đưa cậu chẳng lẽ dùng để trang trí sao?”

Trình Tứ thì sẽ lắc ***g sắt gào “Một giây, hai giây, ba giây! Tôi tỉnh rồi, thả tôi ra ngoài đi.”

Kiều Tịch “…”

Lại ví dụ như, Trác Tiếu Nam đã trở về, thế nhưng như tên thần kinh quấn lấy anh “Cậu Kiều, cậu nói xem cùng vợ làm xong mấy ngày sau có thể biết cậu ấy mang thai không? Thời kỳ đầu có triệu chứng gì? Uống thuốc bổ có tốt không? Cần phải chú ý những gì? Là sinh thường tốt hay là sinh mổ tốt? À đúng rồi, nếu cậu ấy thật sự mang thai, tôi sẽ mua kẹo mừng thuận tiện luộc trứng gà, các cậu có ăn trứng gà không? Ăn không? Ăn không vậy?”

Kiều Tịch nhanh chóng phối một loại thuốc, sau đó cầm một loại thuốc khác từ trong ngăn tủ đưa hết cho gã, lạnh lùng nói “Một loại cho vợ cậu, một loại cho cậu, uống xong cậu sẽ không còn phiền não vì chuyện này nữa.”

Trác Tiếu Nam nhất thời tò mò “Đây là cái gì?”

“Loại thuốc kia là để phá thai, cắt con đường mang thai, còn đây là virus.” Kiều Tịch đẩy mắt kính “Chích vào người sẽ giết *** trùng.”

Trác Tiếu Nam “…”

Trác Tiếu Nam quay đầu liền chạy.

Lại ví như, bởi vì Cảnh Hạo đang ở cùng Thiệu Trạch, một vài người tìm Cảnh Hạo cũng đến đây. Cảnh Tình trừng lớn mắt “Cái gì? Anh hai em đang giúp chị dâu em vượt qua kỳ phát tình? Nhưng không phải chị dâu em là Beta sao? Chúng ta đang nói cùng một người à?”

Sắc mặt Kiều Tịch lãnh đạm “Là một, A Trạch là Omega.”

“Gì cơ?” Cảnh Tình bị kích động “Nhất định là anh gạt người, anh hai em ngủ với chị dâu em lâu như vậy cũng chưa phát hiện anh ấy là Omega, sao bỗng nhiên thế được, anh hai em bộ ngu lắm sao? Tuyệt đối là các anh kiếm một người giả mạo chị dâu em rồi.”

“… Thuốc A Trạch dùng khá lợi hại.”

“Vậy cũng không đúng, sao lúc chị dâu em theo đuổi anh hai em lại không nói ra?” Cảnh Tình hơi ngớ ra “Em biết rồi, anh ấy sợ anh hai em chỉ thích mùi của Lý Thiếu Chu mà không thích anh ấy, nên mới biến thành Beta tiếp cận anh hai, khiến anh hai bởi vì con người của anh ấy mà yêu anh ấy. Hức, chị dâu sống thật không dễ dàng. Em trở về chuẩn bị hôn lễ cho họ đây.” Dứt lời cô bé ngắt nhéo cái khăn tay nhỏ, chạy bình bịch mất dáng.

Kiều Tịch “…”

Lại ví như, Thiệu Trạch phát tình ngày thứ ba, một người tìm tới cửa.

Kiều Tịch nhìn hắn, người trước mắt cao to, mặc áo ba lỗ sát người, quần rằn ri và giày quân đội, dũng mãnh không nói nên lời, chính là Lâu Huy khu năm.

“Cảnh Hạo và A Trạch đang ở đây đúng không? Tôi là bạn của họ, có chút việc muốn tìm bọn họ.” Lâu Huy quan sát đôi mắt xinh đẹp của anh, chậm rãi cười “Nghe nói hiện tại hai người họ đang bận, tôi muốn ở lại vài ngày để chờ. Nếu cậu không tin tôi có thể gọi cho họ hỏi thử xem.”

Kiều Tịch nhìn hắn một cái, biết hắn nói như vậy khẳng định là nắm chắc, liền hơi nghiêng người cho hắn vào cửa. Lâu Huy cười nói cảm ơn, cùng anh đi vào, tiếp đó rảo bước tới phòng thí nghiệm, Kiều Tịch quay đầu “Làm gì vậy?”

“Tôi còn chưa tự giới thiệu.”

“Không cần, tôi biết anh là ai.”

“Hả?” Lâu Huy nhìn anh “Vậy cậu tên là gì?”

“Kiều Tịch.”

Lâu Huy khen “Tên rất hay, cậu đang làm thí nghiệm? Tôi nghe nói trong DR các cậu có một người thích y học, người đó là cậu nhỉ?”

Kiều Tịch sâu sắc nhận thấy hắn dựa vào có chút gần, khiến anh không khỏi bước qua bên cạnh nửa bước, sắc mặt lạnh nhạt “Tôi bảo người dẫn anh tới phòng cho khách. Nếu anh không còn việc gì thì ra ngoài đi, tôi rất bận.”

“Có, còn một chuyện rất quan trọng.”

Kiều Tịch gật đầu “Chuyện gì?”

“Chúng ta quen nhau thử đi.”

Kiều Tịch “…”

Kiều Tịch lạnh lùng đi lướt qua “Không có hứng thú.”

“Thật vô tình.” Lâu Huy tiến lên hai bước, tiếp đó thấy anh muốn phát tác, hắn không khỏi cười nhẹ nói “Lần này là chính sự, Huyền Mộc Yến vừa rời khỏi khu mười một, có lẽ hắn đi tìm Thiệu Tu Dung, cậu đoán… trạm dừng kế tiếp của hắn sẽ là chỗ nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.