Nhan Tuyết Nhi bây giờ đang đau đầu không biết mua gì để làm quà tặng lễ mừng thọ cho thái hậu, bất chợt nghĩ đến Hoa Hương Phường nhưng lại nhanh chóng buồn bã.
Cô ta đã xem thử hết các lọ nước hoa ở tầng một rồi, mặc dù giá cả rất đắt nhưng chỉ là loại bình thường, sản xuất với mười lọ mỗi mùi, nên bây giờ nếu mua ở đó thì nhất định sẽ bị trùng với bất kì một người nào, nếu mua tặng thái hậu chỉ có thể mua ở tầng hai.
Chưa bàn tới chất lượng, giá cả của một cái lọ cũng bằng hai tháng bổng lộc của cô, còn chất lượng thì miễn chê.
Cô nghe nói sản phẩm trên tầng hai đều được sản xuất từ những loại hoa quí, không chỉ để thơm mà còn có tác dụng an thần, và mỗi mùi chỉ sản xuất một lọ duy nhất.
Tuy nhiên, cô chưa đủ tư cách để bước lên tầng hai, cho dù có là hoàng hậu cũng không ngoại lệ.
Không biết người đứng sau Hoa Hương Phường là ai, nhưng có vẻ thế lực rất mạnh, vì vậy cô cũng ngại phải đối đầu.
Thấy cô đau đầu như vậy, Giang Bình liền lên tiếng:
- Hoàng hậu nương nương, nô tì mới nghe nói Hạ phi chuẩn bị xuất cung đến Hoa Hương Phường.
~Vậy sao? Mau mau gọi Hạ phi đến đây cho ta.
....!
~Muội muội, tỷ tỷ nghe nói muội sắp xuất cung đi Hoa Hương Phường phải không?
- Đúng vậy tỷ tỷ.
Muội nghe danh Hoa Hương Phường đã lâu, tuy nhiên bây giờ mới đủ điều kiện để đi.
~Vậy muội muội cứ dùng tờ giấy xác nhận này của ta mua đi, sau đó đủ điều kiện để lên tầng hai rồi, ta sẽ dẫn muội theo....!
- ,Vậy cũng được sao tỷ tỷ? Được, muội sẽ dùng tờ giấy này, hi vọng tỷ tỷ giữ lời hứa...!
Bước khỏi cửa Tâm Tư cung, Hạ phi cười khinh bỉ.
Hạ Như Mộc cô từ trước đến giờ luôn không thích Nhan Tuyết Nhi, vì Hạ Như Mộc biết được chính Nhan hoàng hậu âm thầm bỏ hương liệu thuốc tránh thai vào gối ngủ của cô khiến cô không thể có con.
Nhưng nhờ Ninh phi cảnh báo với cô, nên cô mới phát hiện ra, cũng may phát hiện sớm nên cơ thể cô đang dần hồi phục, một năm nữa có thể có khả nâng mang thai lại, chỉ tội cho Ninh phi cả đời không thể có con.
Còn nữa, Hạ Như Mộc chính là người của thái hậu cài vào hậu cung thì làm sao có thể yêu thích Nhan Tuyết Nhi được cơ chứ.
Sở dĩ hôm nay nàng ta giúp Nhan Tuyết Nhi vì tối qua cô đã gặp một người.....!
=====
Hôm nay, Nhan Tuyết Nhi định xuất cung một chuyến đến Hoa Hương Phường.
Cô vừa vào đã thu hút ánh nhìn ngưỡng mộ của mọi người vì cô chính là người đầu tiên có quyền bước lên tầng hai của Hoa Hương Phường.
Cô không khỏi cảm thán khi tận mắt chứng kiến.
Toàn bộ tầng hai đều được trang trí từ những vật dụng xa xỉ (hơn cả Tâm Tư cung của cô), nhưng vô cùng tinh tế và đẹp mắt.
Mội lọ nước hoa đều được bảo quản cẩn thận, song trên tất cả, có một lọ được cô chú ý đầu tiên, đó chính là An Thảo Hương.
Chính là loại có giá thành mắc nhất Hoa Hương Phường hiện nay.
Lọ đựng của nó thôi đã vô cùng tinh xảo.
Cô đang phân vân thì đột nhiên chưởng quầy đến.
- Xin hoàng hậu nương nương xem sản phẩm khác của tiệm, hiện sản phẩm này....không bán.
~Tại sao lại không bán?
- Ơ..Chuyện này..
Chủ nhân của Hoa Hương Phường nói muốn để An Thảo Hương tặng cho ai đó, nhưng cụ thể là ai thì thần không rõ.
~Ngươi có thể nói lại với chủ nhân không? Ta muốn mua An Thảo Hương, ta sẽ ra giá gấp hai.
- Xin hoàng hậu đừng làm khó thần....!
~Nếu vậy thì ta ra giá gấp ba..
- Hoàng hậu, quả thực là không được.
Phong Doanh khi nãy thấy Nhan hoàng hậu đứng xem An Thảo Hương thì nhớ ra vài ngày trước Lý tiểu thư dặn ông để lại An Thảo Hương không bán vì cô có việc cần hôm nay đến lấy nên đến đánh tiếng trước với hoàng hậu để người chọn cái khác.
Ai ngờ Nhan hoàng hậu cứng đầu như vậy, kì kèo cả nửa ngày trời khiến ông đổ mồ hôi hột.
- Lão Doanh, ta đến lấy An Thảo Hương.
~Thì ra tiểu thư đây chính là chủ nhân Hoa Hương Phường trong truyền thuyết sao? Không nói nhiều nữa, ta muốn mua An Thảo Hương.
Nhan Tuyết Nhi nghe giọng thấy rất quen nhưng cô ta không tài nào nhớ ra nổi
- Xin thứ lỗi, ta không bán.
Lão Doanh, ông lấy An Thảo Hương xuống rồi theo ta, để không gian tự nhiên cho khách quan đây.
Nói rồi Lý Quân Khuê nhanh chóng rời đi, để Nhan Tuyết Nhi ôm một cuc tức.
Sau đó cô cũng nhanh chóng chọn được loại khác, tuy không bằng An Thảo Hương nhưng cũng thuộc hàng quí hiếm thứ hai của Hoa Hương Phường.
Về phần Lý Quân Khuê, cô sợ nói nhiều sẽ bị Nhan hoàng hậu phát hiện ra nên cũng nhanh chóng lấy An Thảo Hương rồi cũng rời đi.
- Bây giờ chưa phải là lúc...!
Lý Quân Khuê nghĩ thầm.
Tuy cô muốn an phận sống nhưng riêng Nhan Tuyết Nhi thì cô không muốn để yên, chờ ngày cô tính đủ kế, xé nát bộ mặt giả tạo của cô ta, lật tung cái ghê hoàng hậu của cô ta lên, cô mới hả lòng hả dạ.
Lại nói làm sao Nhan hoàng hậu có tư cách bước vào tầng hai thì phải cám ơn cô mới đúng.
=====
Tối hôm đó...!
- Á...Có thích..um..u.m..
_Yên lặng.
Ta muốn nói chuyện với cô.
Ngày mai, cô tung tin muốn đi Hoa Hương Phường cho hoàng hậu biết, sau khi ả ta lấy tờ giấy xác nhận của ả đưa cho thì tối mai ta đến đóng mộc xác nhận cô đã mua hàng, đồng thời cô sẽ được tặng một lọ nước hoa ở tầng một để làm chứng cứ, lỡ ả ta có hỏi cũng có cái đem ra.
- Ngươi là ai? Tại sao ta phải nghe lời ngươi?
_ Ta là ai thì sao này cô sẽ biết.
Chẳng phải ngươi có thù với Nhan hoàng hậu sao? Ta cũng vậy.
Ngươi làm vậy chẳng có hại gì cho ngươi mà còn được tặng miễn phí một lọ nước hoa của Hoa Hương Phường cho ngươi.
Còn Nhan Tuyết Nhi cô ta sẽ nhanh chóng bị phản đòn thôi, chỉ có điều là không phải bây giờ, cô cứ ráng chờ đi.
Cô có muốn hợp tác với ta không?
- Đuợc thôi.....