Bắt Đầu 10 Lần Rút Sau Đó Vô Địch

Chương 9: Đạo Thể Dị Tượng, Nhân Sơn Ấn Quyết Chi Uy



Đây là... Khiêu chiến?

Sở Cuồng Nhân nhìn Mộ Dung Hiên, chỗ sâu trong mắt có phù văn huyền diệu không gì sánh nổi lóe lên, vận chuyển thần thông Động Tất Chi Nhãn.

“Mộ Dung Hiên, Xích Dương Đạo Thể, tu vi Nguyên Anh viên mãn, đã tu luyện Thánh Nhân pháp Cửu Dương Thần Quyết, tu luyện Chí Tôn pháp Thiên Dương Kiếm Quyết...”

Các tin tức liên tiếp xuất hiện trong tầm mắt Sở Cuồng Nhân.

Xích Dương Đạo Thể cũng một trong ba ngàn thể chất.

Mặc dù thua xa Vô Thượng Đạo Thể Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm, nhưng cũng cực kỳ không tầm thường, đặt ở bất kì đạo thống nào, đều là nhân vật thiên kiêu.

Còn tu hành Thánh Nhân pháp, Chí Tôn pháp...

Chiến lực của Mộ Dung Hiên tuyệt đối vượt qua các tu sĩ cùng cảnh giới khác.

“A, hiện tại ta mới có cảnh giới Kim Đan, mà ngươi đã là Nguyên Anh viên mãn, ngươi như vậy lại không biết xấu hổ khiêu chiến ta? Không thấy mất mặt sao?”

Sở Cuồng Nhân vừa cười vừa nói.

“Ngươi biết tu vi của ta?”

Mộ Dung Hiên có chút hoảng hốt.

Nhưng cũng không để trong lòng, mặc dù chuyện hắn ta đột phá Nguyên Anh viên mãn còn không truyền ra, nhưng vẫn có vài người biết.

Sở Cuồng Nhân nghe được từ người nào đó cũng không phải không thể.

“Nếu ngươi sợ, ta có thể áp chế tu vi đánh với ngươi một trận.”

“Thế thì không cần.” Sở Cuồng Nhân lắc đầu, “Ta sợ đến lúc đó ngươi thua quá thảm, ngươi vẫn dùng toàn lực đi.”

“Hừ, cuồng vọng!”

Mộ Dung Hiên hừ lạnh một tiếng, đặt Xích Luyện Kiếm sang một bên.

Hắn ta còn chưa uẩn dưỡng chuôi kiếm này, mà hơn nữa từ thái độ vừa rồi của nó với Sở Cuồng Nhân, đoán chừng sẽ không giúp hắn ta đối phó đối phương.

Thật vất vả mới có kiếm, lại không thể dùng để đối địch, phiền muộn thật.

“Thiên Dương Kiếm Quyết!”

Mộ Dung Hiên lấy chỉ thay kiếm, điều động linh lực trong cơ thể.

Kiếm chỉ vạch một cái trong hư không, đại lượng linh lực mãnh liệt trào ra, ngưng tụ thành một vòng lửa xoay quanh bay ra.

Khí lãng nóng rực phả ra, giống như có thể đốt cháy thiên địa.

Sở Cuồng Nhân nhìn ra được, uy thế một chiêu này của đối phương vẫn chưa đạt tới Nguyên Anh cảnh, hiển nhiên đối phương có ý áp chế tu vi.

Nhưng lực lượng này cũng không phải tu sĩ Kim Đan cảnh bình thường có thể ngăn cản.

May mắn, Sở Cuồng Nhân cũng không phải tu sĩ bình thường!

Hắn không sử dụng Thánh Kiếm Côn Ngô, cũng lấy chỉ thay kiếm.

“Thiên Phong Kiếm Quyết!”

Từng đạo kiếm khí màu tím hiện lên, tràn ngập khí tức bá đạo.

Hai cỗ lực lượng va chạm trong hư không, nổ tung, khí lãng kinh khủng tràn ra, lực trùng kích cường đại cuốn về phía hai người, nhưng hai người đều không hề nhúc nhích.

“Thiên Phong Kiếm Quyết? Đây là diệu pháp thượng phẩm của ngoại môn?”

Vẻ mặt Mộ Dung Hiên có chút kinh nghi bất định.

Trên thế gian, diệu pháp chia thành ba phẩm hạ, trung, thượng, phía trên đó chính là Chí Tôn pháp, Thánh Nhân pháp và đế kinh.

Thiên Dương Kiếm Quyết của hắn ra là Chí Tôn pháp, nhưng Thiên Phong Kiếm Quyết của Sở Cuồng Nhân chỉ là thượng phẩm diệu pháp, nhưng lại bất phân cao thấp với hắn ta!

“Không sai, đúng là Thiên Phong Kiếm Quyết.”

Sở Cuồng Nhân từ tốn nói.

Trên trời, mấy vị Đạo Tử thấy vậy cũng rất kinh ngạc.

“Thượng phẩm diệu pháp lại tương xứng với Chí Tôn pháp? Ta không nhìn lầm chứ, đây thật là Thiên Phong Kiếm Quyết sao?”

“Là Thiên Phong Kiếm Quyết, hắn đã tu luyện tới tầng viên mãn.”

“Nhưng như vậy lại có thể tranh phong với Thiên Dương Kiếm Quyết, khó tránh có chút dọa người, chẳng lẽ, chẳng lẽ là do Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm!”

“Không sai, trong truyền thuyết, Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm có thể nhẹ nhàng khống chế ngàn vạn kiếm đạo pháp môn trên thế gian, cũng có thể phát huy viễn siêu uy lực nguyên bản của nó, hiện tại xem ra, tin đồn này là sự thật.”

Thượng phẩm diệu pháp lại cân sức ngang tài với Chí Tôn pháp, hơn nữa người sử dụng còn là một tên Kim Đan, một tên Nguyên Anh, chuyện này truyền đi sẽ không có mấy người tin tưởng.

Nhưng hôm nay lại chân thật xảy ra trước mặt bọn họ.

Cảm xúc của mấy tên Đạo Tử bành trướng, trong lòng có mấy phần hiểu lí do đám cao tầng lại để Sở Cuồng Nhân làm để tử thủ tịch.

“Lại đến!” Mộ Dung Hiên nhíu chặt mày kiếm, không chịu thua, hắn ta tiếp tục thôi động linh lực, một đám vòng lửa lao về phía Sở Cuồng Nhân.

Sở Cuồng Nhân đứng đấy bất động, trong lúc giơ tay nhấc chân, kiếm khí màu tím xoay quanh, chém xuống từng vòng lửa xông đến, dáng vẻ thong dong.

Kiếm khí Tử Vi Hoàng Thiên Kiếm Quyết bá đạo, cộng thêm được Cửu Khiếu Linh Lung Kiếm Tâm gia trì, khiến Sở Cuồng Nhân chỉ có cảnh giới Kim Đan cảnh cũng có chiến lực cường hãn không gì sánh kịp, thậm chí đè ép Nguyên Anh cảnh.

Sở Cuồng Nhân tiện tay chém xuống một vòng lửa, sau đó lắc đầu nói: “Thi triển toàn lực đi, ngươi như vậy không phải đối thủ của ta.”

Oanh!

Vừa dứt lời, linh lực trên người Mộ Dung Hiên tăng vọt, thắm hỏa đỏ thắm quang sôi trào mãnh liệt, tạo thành một vòng mặt trời màu đỏ thẫm trong hư không, nhiệt độ nóng rực khiến người ta có cảm giác như đang ở trong hỏa lô.

“Ha, dị tượng, Đạo Thể dị tượng.”

Sở Cuồng Nhân có chút thú vị nhìn một màn trước mắt.

Dị tượng là một loại trong ngàn vạn pháp môn, trên thế gian, tu sĩ có thể tu thành dị tượng phần lớn là người có tư chất siêu quần, cũng có một loại người sinh ra đã có dị tượng đặc biệt, đó chính là tu sĩ Đạo Thể!

Mộ Dung Hiên là Xích Dương Đạo Thể.

Vòng mặt trời đỏ thẫm sáng chói trong hư không kia chính là dị tượng Xích Dương.

Dị tượng Đạo Thể ra, khí thế của Mộ Dung Hiên tăng vọt, lại lần nữa thi triển Thiên Dương Kiếm Quyết, uy lực đã không gì so sánh nổi.

Vòng lửa vốn màu vàng lại nhiễm thêm một tầng màu đỏ diễm lệ.

Cho dù là nhiệt độ, hay là uy lực đều nâng lên một cấp bậc, những nơi vòng lửa đi qua, mặt đất rạn nứt, khắp nơi một mảnh cháy đen.

“Đúng lúc, thử chiêu này xem!”

Sở Cuồng Nhân đứng tại chỗ, tóc đen bay múa, tay áo bạch bào rộng rãi bay phất phới, ngay sau đó, một cỗ khí tức kinh khủng tuyệt luân từ trên người hắn bạo phát, đạo vận lưu chuyển, hình như có một vị Thần đang yên lặng khôi phục.

Trên trời, đột nhiên đồng tử mấy vị Đạo Tử co rụt lại.

Bọn họ cảm nhận dược một loại uy hiếm trên người Sở Cuồng!

Phải biết, đối phương chỉ là Kim Đan cảnh mà thôi.

Mà bọn họ chính là tu sĩ Nguyên Anh cảnh!

Bọn họ không hề chớp mắt nhìn chằm chằm Sở Cuồng Nhân.

Chỉ thấy đối phương hít sâu một hơi, bốn phía có khí tức màu huyền hoàng hội tụ về phía hắn, một cỗ khí tức hạo hãn vô biên bộc lộ.

“Kia là địa khí!”

“Hắn lại điều động địa khí!”

Mấy tên Đạo Tử giật nảy mình.

Trên thế gian, linh khí cũng phân chia thuộc tính, ví dụ như lửa, băng, gió.. Mà địa khí cũng là một loại trong đó, tồn tại trong địa mạch sơn hà, vô cùng vô tận, nhưng tu sĩ khó có thể điều động sử dụng.

Nhưng hôm nay, Sở Cuồng Nhân lại điều động địa khí!

“Hắn tu luyện loại pháp môn nào vậy!”

Một tênĐạo Tử kinh hô, trên mặt tràn đầy chấn kinh.

Sở Cuồng Nhân nắm ấn kí huyền diệu, địa khí ngưng tụ thành một tòa Thái Cổ Thần Sơn, lúc vòng lửa sắp lao đến, hai tay hắn đẩy về phía trước.

“Nhân Sơn Ấn Quyết!”

Địa khí có khả năng khiến Thái Cổ Thần Sơn ầm vang chấn động, lực lượng khủng bố tuyệt luân dường như có thể quét ngang tất cả, trấn áp thiên địa càn khôn.

Trong tiếng ầm vang, vòng lửa đỏ thẫm bị nện thành một đống lửa nhỏ.

Mà Thái Cổ Thần Sơn thế như chẻ tre, ép thẳng về phía Mộ Dung Hiên!

Theo một tiếng vang thật lớn, dị tượng Xích Dương bị nện bạo tại chỗ, mà bản thân Mộ Dung Hiên đã trực tiếp thổ huyết, bay ngược ra ngoài trăm trượng.

Mấy tên Đạo Tử trợn mắt hốc mồm.

Nhìn Sở Cuồng Nhân đứng chắp tay, ánh mắt lạnh nhạt.

Đối với tình cảnh này, cũng chẳng suy nghĩ gì nữa.

Nhân Sơn Ấn Quyết là công pháp cấp tinh diệu, đổi thành công pháp Thương Khung Tinh, càng đến gần vô hạn đế kinh.

Thánh Nhân pháp cũng có khác biệt, Nhân Sơn Ấn Quyết đứng đầu Thánh Nhân pháp, so với Tử Vi Hoàng Thiên Kiếm Quyết còn tinh diệu hơn.

Hiện tại Sở Cuồng Nhân mới tu luyện một chút da lông của Nhân Sơn Ấn Quyết mà thôi, có thể ngưng tụ địa khí thành một tòa Thái Cổ Thần Sơn đối địch.

Lúc chính thức đại thành, ta chính là thần sơn, trấn áp tất cả!

“Đây tuyệt đối là Thánh Nhân pháp! Là một môn Thánh Nhân pháp hoàn toàn dùng để công phạt! Trời ạ, hắn lại nắm giữ một môn công phạt Thánh Nhân pháp!”

“Hơn nữa, ta có cảm giác, có lẽ đây không phải Thánh Nhân pháp bình thường, rất có thể là Đại Thánh pháp, thậm chí là... Thánh Vương pháp!”

“Thánh Vương pháp? Đừng nói giỡn, không thể nào, toàn bộ Thương Khung tinh cũng không có mấy môn Thánh Vương pháp, sao hắn lại có Thánh Vương pháp được”

“Nói cũng phải...”

Mấy tên Đạo Tử bình tĩnh lại, sau đó bắt đầu nghị luận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.