Chủ cửa hàng Tôn Chấn đang nhận điện thoại khách hàng gọi vào số phục vụ của cửa hàng chuyển phát Thuận Phong.
"Cửa hàng có nhân viên Diệp Huyền phải không, tôi muốn khiếu nại, thái độ phục vụ không tốt, nhục nhã khách hàng..."
"Được rồi, vâng..."
Sau khi cúp điện thoại, chủ cửa hàng Tôn Chấn thở dài một hơi.
Diệp Huyền có thể nói là nhân viên ưu tú nhất, cố gắng làm việc rất chịu khó, có hiệu suất, có trật tự, ăn nói không tồi. Vấn đề duy nhất chính là —— bất cần đời!
Những nhân viên chuyển phát nhanh khác đều cố gắng ăn nói khép nép với khách hàng, để tránh bị khách khách phê bình, bị trừ tiền lương. Nhưng Diệp Huyền thì không sợ, khách hàng cố tình gây sự hắn còn đáp lại, cho nên thường xuyên bị khách hàng khiếu nại, dù có trừ tiền lương hắn cũng không quan trọng.
Có đôi khi, chủ cửa hàng Tôn Chấn cũng nhịn không được nghĩ:
"Không lẽ nó là siêu cấp phú nhị đại, đến để trải nghiệm cuộc sống à?"
Đúng lúc này...
Rầm rầm rầm ~~~
Một tiếng rít gào ầm ầm từ đằng xa chạy đến, âm thanh đó tràn đầy năng lượng, khiến cho người ta có ảo giác lồng ngực thiêu đốt như lên sôi trào nhiệt huyết, không phải là tiếng ầm ĩ của xe lửa hay xe ống bô cải tiến có thể so sánh được.
Đây nhất định là một chiếc siêu xe tốc độ!
Mà lại còn không là bình thường siêu tốc độ chạy!
Tôn Chấn nghĩ như vậy rồi nói.
Sau đó, ông đã thấy một chiếc xe thể thao mau đỏ rượu rất đẹp lướt tới, dừng lại trước cửa tiệm chuyển phát nhanh.
"Trời ơi, xe sang!"
"Đây là xe gì? Trâu bò quá!"
"Xe này, nhìn vẻ ngoài tối thiểu cũng hơn ngàn vạn đó!"
"Là công tử phú hào muốn tới gửi chuyển phát nhanh sao?"
Toàn bộ nhân viên chuyển phát nhanh và cả Tôn Chấn đều đi ra ngoài,
Ánh mắt mọi người đều bị chiếc xe siêu tốc độ này hấp dẫn, như là sói đói gặp được mỹ nữ.
Trong chiếc xe sang trọng có một người đàn ông!
Mà đúng lúc này...
Cửa xe mở ra!
Một anh chàng đẹp trai, từ trên xe đi xuống!
Hắn,
Đẹp trai khó mà địch nổi!
Tàn bạo khó mà ngăn cản!
"Móa!"
"Móa!"
"Móa!"
"Móa!"
Từng tiếng thốt lên theo nhịp, nhóm nhân viên chuyển phát nhanh thốt lên sợ hãi vang vọng trong cửa hàng chuyển phát.
Là Diệp Huyền!
Diệp Huyền lại lái một chiếc xe sang trọng hơn ngàn vạn.
Bọn hắn đờ đẫn muốn điên rồi.
Có lẽ nào, Diệp Huyền là phú nhị đại trong truyền thuyết muốn trải nghiệm cuộc sống? Liên tưởng đến chuyện cho tới nay Diệp Huyền đều không phản ứng với việc bị trừ tiền lương, tất cả đều được giải thích rõ.
Nhất định là như vậy!
Diệp Huyền nhất định là một phú nhị đại siêu cấp!
Đến giao chuyển phát nhanh là để trải nghiệm cuộc sống!
"Anh Diệp!"
Tất cả nhân viên chuyển phát nhanh cùng nhau hô to, thiếu chút là quỳ xuống!
"Anh Diệp, không lẽ anh là phú nhị đại ẩn mình à?"
"Là kiểu trong truyền thuyết trải nghiệm cuộc sống sao?"
"Anh Diệp, còn thiếu đồ trang sức sao?"
Diệp Huyền đổ mồ hôi.
Tôn Chấn hiếu kì hỏi một câu khiến tất cả mọi người hiếu kì: "Xe này bao nhiêu tiền thế?"
Diệp Huyền khoát tay nói: "Không phải nhiều lắm, hơn 90 triệu mà thôi."
Phốc ~~~
Mọi người phun nước.
Lại tiếp tục chỉnh tề quỳ xuống.
"Anh, từ khi nhìn thấy chiếc xe này của anh, em nhận làm anh em rồi đó!"
"Anh, anh ruột!"
"Anh, anh có bao nhiêu tiền? Hơn 90 triệu mà lại đi mua xe?"
Diệp Huyền à một tiếng: "Thôi, tôi không nói dối nữa, nói thật... thật ra tôi là phú ông trăm triệu..."
Sau đó hắn lại ra vẻ buồn rầu.
"Dù cho mỗi ngày tôi đều phải cố gắng dùng tiền, nhưng là tiền của tôi mà, càng tiêu nhiều, càng tiêu càng nhiều, càng tiêu lại càng nhiều, chỉ còn lại dáng vẻ đẹp trai này thôi..."
Hôm nay, tôi bày tiền của mình ra đó, là muốn để mọi người mở mang tầm mắt một chút!"
"Một người không làm mà hưởng lại có thể hợp pháp có được những thứ này, mọi người cả một đời phấn đấu cũng không giàu có nổi!"
"Các cậu nhìn tôi có tức giận không?"
Đồng nghiệp ha ha hô to: "Không giận!"
"Vậy mà không giận?" Diệp Huyền bất đắc dĩ nói: "Tốt, để tối mời mọi người ăn cơm... Đi Hải Để Lao đi!"
Mọi người cao giọng reo hò: "Anh Diệp trâu bò!"
Sau một phen làm ầm ĩ, mấy đồng nghiệp nhao nhao bắt đầu đăng lên vòng bạn bè.
"Hôm nay phát hiện ra đồng nghiệp của mình lại là siêu cấp phú hào!"
"Xe sang hơn 90 triệu, hắn lại cùng chuyển phát nhanh ở chỗ của tôi!"
"Siêu cấp thần hào trong truyền thuyết trải nghiệm cuộc sống!"
Trong lúc nhất thời, bạn bè của bọn hắn tập trung lại, bình luận, mấy chục người tham gia, khác hẳn với những bài mọi khi chỉ được vài bình luận.
Thậm chí có "Nữ thần" rất lâu không xuất hiện bây giờ cũng xuất hiện, trò chuyện riêng, khí thế ngất trời.
Những đồng nghiệp này còn làm oai ở trong vòng bạn bè.
Sau khi gọi thức ăn ngoài, Diệp Huyền dương dương tự đắc bắt đầu ăn.
Sau đó tiếp tục lấy đồ chuyển phát nhanh, nhét vào cốp xe Mercedes Benz Maruti.
Cốp xe này không giống như xe bình thường lắm, bởi vì động cơ ở phần đuôi, cho nên nó không được to giống như xe phổ thông, phần đuôi xe của nó còn có hai ô bên để đồ chuyển phát nhanh.
Gắn xong đồ, đóng cửa xe lại.
"Đi đây, các anh em, tiếp tục chuyển phát nhanh đi!"
"Anh Diệp đi thong thả!"
"Chậm một chút!"
...
...
Mười phút về sau, Diệp Huyền đi tới một khu chung cư cap cấp bên ngoài Kim phủ Trung Hải.
Bảo vệ có đôi mắt ưng sắc bén nhìn nhân viên tiến vào khu chung cư, nghiêm phòng cẩn thận, kiên quyết không cho những người không có phận sự tiến vào trong khu nhà.
Đây là bảo vệ của khu chung cư này, có thể nói là nổi danh nghiêm ngặt nghiêm ngặt nghiêm ngặt!!
Lúc này, hắn thấy một chiếc siêu xe màu đỏ chạy đến.
Hắn vội vàng mở chốt rào chắn.
Rào chắn được nâng lên.
Sau đó thân thể thẳng tắp.
Cúi chào!!
Người có thể lái chiếc xe này, tất nhiên là đại phú hào chủ xí nghiệp ở trong khu chung cư cấp cao kia, hắn cũng không thể thờ ơ được.
Diệp Huyền: "..."
Hắn nhớ trước kia lúc mình lái xe ba gác đến chuyển phát nhanh, người bảo vệ này mặt lạnh từ chối, không cho phép đi vào, kết quả mình vừa đổi chiếc xe thì trực tiếp cho đi.