Chỉ cần là đồng bạn hợp tác có thực lực, loại người làm ăn như Arnau đều sẽ không bỏ qua cơ hội lôi kéo. Dù sao để trở thành người giàu nhất thế giới, EQ đều chắc chắn kỳ cao vô cùng.
Hơn nữa, bên Hạ quốc, xúc tua của tập đoàn LV vẫn chưa vươn tới, là đại thị trường cần phải cố gắng khai thác.
Thư ký: "Được rồi, tổng giám đốc, lát nữa tôi sẽ liên lạc với vị cổ đông Diệp tiên sinh này một chút."
...
10 phút sau, Diệp Huyền bên này nhận được điện thoại của thư ký tổng giám đốc tập đoàn LV.
"Ồ? Ngài Arnau tổng giám đốc tập đoàn Louis Vuitton tìm tôi à?"
"Là người giàu nhất thới giới mới lên đó sao?"
"Cái gì? Hỏi tôi có yêu cầu gì không à?"
"Cái này…"
Diệp Huyền suy nghĩ một chút, cười cười.
"Tôi có thể đưa ra một yêu cầu không?"
"Đương nhiên có thể!"
thư ký Arnau cung kính đáp, phải biết vị mới trở thành trở thành đại cổ đông thứ hai tập đoàn Loewe này, mặc dù trong điện thoại tuổi còn trẻ, nhưng thư ký biết người có thể lăn lộn đến cấp độ này, thực lực chắc chắn kinh khủng!
Ngay cả lão bản Arnau cũng lên tiếng để anh ta lôi kéo người, ai dám xem thường?
"Anh có thể ra bất kỳ yêu cầu gì, chỉ cần chúng tôi có thể làm được, chắc chắn sẽ không có vấn đề."
Thư ký cung kính nói.
"Là như thế này."
Diệp Huyền cười cười: "Tôi trước đó có mua một bộ Loewe."
"Ừm."
"Có thể để cho nhà thiết kế tổng của Loewe thiết kế thay đổi quần áo cho tôi một chút được không?"
Diệp Huyền nói.
"Thay đổi quần áo?"
Thư ký ngẩn ra, đơn giản như vậy sao?
"Là như thế này" Diệp Huyền dứt khoát nói: "Tôi đi làm cần mặc đồng phục, nhưng đồ Loewe, là đồ vét, cái này hơi bất tiện."
"••• "
Thư ký có chút ngẩn tò te…
Đi làm?
Đồng phục?
Mọa!
Mi đã có tiền có tiền đến độ mua được 25% từ trong tay nhà giàu nhất thế giới nhà, làm đại cổ đông thứ hai Loewe, sao vẫn còn đi làm? Còn cần mặc đồng phục?
Cái đ...
Nhưng thân phận của Diệp Huyền tôn quý đến bực nào?
Đừng nói là cải tiến một bộ đồng phục, dù có để Loewe thiết kế riêng cho hắn 100 bộ quần áo, cũng không thành vấn đề a.
Arnau đã là lên tiếng, nhất định phải lôi kéo vị nhị cổ đông tuổi trẻ thần hào này.
"Không có vấn đề! Anh cần dạng đồng phục gì?"
Thư ký đáp ứng: "Tôi lập tức liên hệ thủ tịch thiết kế đại sư —— tiên sinh Anderson (Jonathan Anderson) đặt trước thiết kế riêng cho ngài!"
"Được rồi, tôi gửi một tấm hình tới, để Anderson dựa theo tôi cần thiết kế riêng."
Diệp Huyền nói.
Sau đó gửi một tấm ảnh hình đồng phục đen xám đỏ của chuyển phát nhanh Thuận Phong.
Thật ra, Diệp Huyền cũng chỉ tự nhiên nổi hứng.
Xa xỉ phẩm nhà các người chẳng phải rất ngưu bức sao?
Để đại sư ngưu bức của các người đi thiết kế đồng phục low như thế, xem các ngươi đắc ý thế nào!
Diệp Huyền sinh ra một loại khoái cảm dị dạng chà đạp xa xỉ phẩm!
Mà thư ký, thấy được bức ảnh Diệp Huyền gửi sang thì...
"???"
Hơ!
Đồng phục thật này!!
Sao nhìn còn quen quen?
Thư ký lập tức cho người tra, nghẹn họng!
Lại là ——đồng phục chuyển phát nhanh Thuận Phong!
Quần áo lao động của tiểu ca chuyển phát nhanh!
Thư ký chửi thề…
Đcm!
Đồng phục công ty chuyển phát nhanh cần thủ tịch thiết kế đại sư của công ty xa xỉ phẩm cao cấp nhất thế giới đến thiết kế!
Quá nhảm nhí!
(╯‵□)╯︵┻━┻!
Nhưng nói cũng đã nói ra, lại thêm tiên sinh Arnau từng dặn dò, thư ký vô luận thế nào đều phải làm tốt!
Hắn lập tức liên hệ thủ tịch thiết kế đại sư Anderson.
"Cái gì?"
Anderson nghe được yêu cầu của thư ký, giận tím mặt: "Thế mà anh lại để cho tôi, người từng nhận được huân chương của quốc vương Tây Ban Nha cùng giải thưởng quốc tế thế giới nhà thiết kế hàng năm, đi thiết kế đồng phục cho một công ty chuyển phát nhanh viên? Đây là vũ nhục cực lớn với tôi! Tôi từ chối! Đồng phục của công ty chuyển phát nhanh này, còn buồn nôn hơn so với đại tiện trong nhà vệ sinh! Không có chút mỹ cảm nào!"
Thư ký ho khan một tiếng: "Thế nhưng, người này tới từ Hạ quốc thần bí, cũng chính là người vừa mới mua 24% cổ phần Loewe, trở thành đại cổ đông thứ hai Loewe, đề ra yêu cầu đó. Ông còn muốn làm không?"
Nghe thư ký câu nói này, Anderson sững sờ 5 giây, lập tức đổi ý!
"… Ha ha ha, vừa rồi tôi nói đùa. Tôi đang nói sao vừa nhìn thấy bộ dáng bộ đồng phục vị tiên sinh này muốn, đột nhiên cảm thấy tươi mát thoát tục, không theo lối cũ, quả thực là một làn gió mới tươi mát vô cùng thổi vào nội tâm của tôi? Bộ óc sắp khô cạn, xơ cứng sơ cứng của tôi, đột nhiên lập tức thu được linh cảm!"
"Linh cảm! Anh biết không? Tôi đột nhiên cấu tứ tuôn trào, sáng ý vô hạn! Tôi quyết định, buổi trình diễn thời trang Milan mùa hè sang năm, tôi muốn lấy bộ đồng phục này làm chủ đề, thiết kế ra trang phục Loewe! Thẩm mỹ của vị tiên sinh này, thật sự là quá quá quá vượt mức quy định!"
"Cái gì? Thiết kế riêng cho ngài ấy á? Cái này đương nhiên không thành vấn đề. Hiện tại tôi liền nóng lòng muốn bắt đầu làm việc! Ba ngày, nhiều nhất ba ngày, tôi sẽ chế tạo đồng phục gấp gáp, rồi gửi đi."
"Tôi cam đoan vị tiên sinh này sẽ nhận được cái hắn muốn —— thế giới đỉnh cấp thiết kế đại sư, một bộ đồng phục công việc thiết kế riêng!"
Bụp, trực tiếp cúp điện thoại, bắt đầu điên cuồng công tác.
"..."
Thư ký không còn gì để nói.
Đại sư, tiết tháo ngài đã nói đâu?
Sự kiên trì của ngài đâu?
Cũng tiện nhắc đến, trong tuần lễ thời trang Milan mùa hè năm sau, xuất hiện một chuyện cực kỳ buồn cười ——chủ đề cả năm của Loewe, thế mà •••
Rất giống đồng phục Thuận Phong!
Đương nhiên, các đại minh tinh, thời thượng đại thần trong nước, lập tức phát Microblogging, thổi phồng một phen.
"Nhìn xem! Loewe sáng ý, giống đồng phục Thuận Phong nhỉ? Ha ha ha!"
"Loewe chính là Loewe, Anderson cũng vĩnh viễn là Anderson!"
"Mặc dù dáng dấp có điểm giống, nhưng rất nhiều người nói Anderson là chép ý tưởng từ Thuận Phong thì nực cười, Thuận Phong cưng dám nhận không?"
"Mặt trăng nước ngoài vẫn tròn hơn! Đừng nhìn có vẻ giống đồng phục Thuận Phong, nhưng cái này phẩm vị không biết cao bao nhiêu."
Sau đó, trong một buổi họp báo bên, Anderson tiếp nhận phỏng vấn lúc biểu thị: "Tôi chính là căn cứ tập đoàn một vị nào đó đổng sự dẫn dắt, tham khảo quần áo lao động của chuyển phát nhanh Thuận Phong ở Hạ quốc, mới thiết kế ra hệ liệt cả năm này."
Minh tinh liếm chó, chúng đại sư thời thượng trong nước: "••• "