Hoắc Tiểu Tiểu tiến gần, thanh đao nặng gần 200 kg trong tay cô giống như lông vũ uyển chuyển nhẹ nhàng. Trong giây lát đao bổ xung trước mặt Phỉ Thiên Sách,một cảm giác áp bách ập đến khiến tim hắn đập nhanh gấp đôi. Phỉ Thiên Sách không kịp tránh né, chỉ có thể giơ đao chặn đòn đánh bất ngờ.
Roẹt, Roẹt--- Vỏ cơ giáp bị đao chém trúng truyền đến áp lực rất lớn.
Tiểu quỷ trước mặt cầm đao khác hoàn toàn lúc cầm súng, ánh mắt nó nhìn hắn như nhìn con mồi sắp chết.
"Con mồi?Ha ha."
Phỉ Thiên Sách cười lạnh một tiếng, hắn có thể sống sót ở luyện ngục như quân khu thứ tư,lại ngồi ở vị trí phó quân trưởng năng lực cận chiến yếu đúng là chuyện cười. " Tiểu quỷ này khá giỏi, nhưng còn chưa đủ. " Phỉ Thiên Sách hạ lệnh với cơ giáp " khởi động hình thức điều khiển bằng tay. Lặp lại mệnh lệnh,kích hoạt chế độ điều khiển khiển bằng tay, tích-- chế độ điều khiển bằng tay đã kích hoạt. Toàn bộ hệ thống tinh thần giao cảm được kết nối hoàn toàn với tinh thần lực của Phỉ Thiên Sách, hắn gần như hòa làm một với cơ giáp.
Trong mắt Hoắc Tiểu Tiểu, chiếc cơ giáp này giống như có linh hồn," sống " dậy vậy. Chỉ thấy di chuyển và quay người một cách khôn khéo, né tránh đường đao của Hoắc Tiểu Tiểu. Cơ giáp đưa lưng về phía Hoắc Tiểu Tiểu vung đao chém, đầu cũng không ngoảnh lại.
Cơ thể Hoắc Tiểu Tiểu bay lên không trung, không thể mượn lực chỉ có thể đòn công kích bằng đao trên tay.
Chỉ nghe một tiếng "đang ",Đao trong tay Hoắc Tiểu Tiểu bị lực lớn đánh vào bay xa 10m cắm vào tường.
Kích này chưa xong, Phỉ Thiên Sách đem thanh đao khác đưa tới trước trán Hoắc Tiểu Tiểu.
Trực giác khủng bố đối với nguy hiểm của Hoắc Tiểu Tiểu lần thứ hai phát huy tác dụng, chỉ thấy Hoắc Tiểu Tiểu xoay eo quay người lại, cố gắng tránh đòn. Nhưng dù Hoắc Tiểu Tiểu phản ứng cực nhanh, đao cũng rạch một đường sâu trên tấm lưng gầy yếu của cô.
Phút chốc máu đỏ bắn tung tóe trên mặt đất,tạo thành một vũng máu lớn.
" Khụ, khụ, khụ. "
Hoắc Tiểu Tiểu ngã trên mặt đất đôi môi tái nhợt lúc này nhiễm đầy máu, miệng vết thương sau lưng liên tục chạy máu. Thoạt nhìn người có thể chết ở giây tiếp theo.
Trạm rác hoạt động mấy trăm năm vì trận chiến nay đã hư hỏng lỗ chỗ. Trên chiến trường này từ đoạn tường vỡ có một cơ giáp màu xanh đậm từng bước về phía cô. Dọc đường cơ giáp bước tới nhóm rô bốt điên cuồng giống như thiêu thân lao vào lửa mà ngăn cản cơ giáp bước đi, dù bị mất một cánh tay cũng nhanh chóng tiếp tục dùng tay còn lại tấn công.
Đây là cơ giáp sao?
Hoắc Tiểu Tiểu cười trong mắt lộ ra vẻ điên cuồng.
Ở nơi xa, bàn tay Tạ Tây Từ di chuyển trước màn hình cơ hồ tạo thành hư ảnh,đôi mắt đỏ bừng nói " ăn mày nhỏ, cố gắng lên. " Nụ cười của cô càng tươi hơn, dị năng thứ hai như không muốn sống chạy đến tăng sức mạnh lần ba, cuồng bạo năng lượng làm da Hoắc Tiểu Tiểu xuất huyết. Dị năng chữa lành chạy đua với thời gian bảo vệ trái tim cô mà dị năng thứ hai lại liều lĩnh phá hủy. Giống như một người liên tục đập thành nhiều mảnh lại dùng chỉ khâu lại rồi tiếp tục đập.....
Điên cuồng sao?
Nhưng ở mạt thế, cô mỗi ngày đều sống như vậy. Chỉ cần không chết chỉ cần còn thở, cô sẽ là người sống sót cuối cùng.
Hoắc Tiểu Tiểu đưa tay lau vết ở khóe miệng, khẽ nhấc tay thanh đao cắm trên tường biến mất,xuất hiện trong tay Hoắc Tiểu Tiểu. Cô đứng dậy cầm đao, vẫy tay với cậu bé đang chạy về phía mình, " Nhóc con nhớ trả tiền. " Sau đó Hoắc Tiểu Tiểu nhìn người khổng lồ bằng thép nở nụ cười điên cuồng.
" Đầu trọc bây giờ mới là kết thúc. "
Trong mắt Phỉ Thiên Sách,Hoắc Tiểu Tiểu trực tiếp biến mất tại chỗ giống như quỷ hồn thoát ẩn thoát hiện trước mắt hắn, đao mang theo kình phong đập vào bả vai cơ giáp,mượn lực chém đứt tay cơ giáp.
"Đang--"
Cánh tay bằng thép rơi từ trên cao xuống đất chỗ tiếp xúc mang theo điện lưu cùng ánh sáng phát ra âm thanh " roẹt roẹt. "
Sau khi Hoắc Tiểu Tiểu chạm đất nhón chân một cái sàn nhà dưới chân Hoắc Tiểu Tiểu bị năng lượng nháy mắt đánh nát thành bụi. Cô lại nhảy lên, thân hình nhỏ bé bay lên không trung bại lộ dưới tầm mắt Phỉ Thiên Sách. Đao va cham "cạch "một tiếng nhưng thay vào đó đao ở tay trái Phỉ Thiên Sách buông ra. Lợi dụng cú va Hoắc Tiểu Tiểu đạp lên đầu cơ giáp,khom lưng tránh thoát cú đánh của Phỉ Thiên Sách, sau đó ném đao. Khi thanh đao đen ném ra trên thân đao xuất hiện đường vân màu đỏ đậm. Thanh đao dài hai mét xen lẫn tiếng gầm gừ như muốn xé toác không khí xung quanh.
Tạ Tây Từ đứng trên đống đổ nát nhìn thanh đao bay tạo ra một đường cung xinh đẹp trong đại sảnh, rồi xuất hiện đằng sau cơ giáp. Chỉ nghe thấy roẹt một cái,cổ cơ giáp dễ dàng bị cắt đứt, lúc này hệ thống điều khiển hoàn toàn bị vô hiệu hóa do mất kết nối với nguồn năng lượng trung tâm, đôi mắt màu xanh dần biến mất.