Đoàn Đoàn ngồi trên vai ba lớn, vui vẻ giơ hai tay như đang bay.
“Con voi! Mũi nó thật dài!” Đoàn Đoàn thỏa chí vỗ tay bốp bốp, “Muốn xem con voi!”
Lương Huân Thần hùa theo đứa trẻ: “Đúng, đúng, đúng! Xem voi nào!”
“Cẩn thận một chút, hai người…” Trên người Uông Mộc Nhan treo một bình nước hình con sư tử của con trai, nhưng vẫn là không có sức đuổi theo hai kẻ mất trí kia, chỉ có thể miễn cưỡng đi theo phía sau.
Tới sở thú phần lớn đều là các phụ huynh đưa con theo, hiện tại thời tiết tốt, khắp nơi nhộn nhịp người.
Trước khi chưa có Đoàn Đoàn, Uông Mộc Nhan hầu như chưa bao giờ tới nơi ồn ào chen chúc như sở thú, ai ngờ bây giờ trái lại lại thành khách quen.
Không còn cách nào khác, bạn nhỏ Đoàn Đoàn thích nhất là động vật, ở nhà mỗi ngày đều ôm “thế giới động vật” không buông tay, thích thú nhất là chuyện đi sở thú, ngày thường cũng ngoan ngoãn đúng dịp này, bạn nhỏ mỗi khi đến nơi là nghịch ngợm như khỉ.
Cơ mà trẻ con chính là hoạt bát như vậy, bé con Đoàn vui vẻ, Uông Mộc Nhan cũng vui lây.
“Đoàn Đoàn muốn đi tàu khủng long..” Lương Huân Thần quay người lại, tìm được Uông Mộc Nhan nói, “Cậu đi không?”
Vì bé con Đoàn Đoàn, Uông tiểu thiếu gia khẽ nhìn chiếc tàu sơn màu xanh lục lấm lem kia mất tự nhiên đứng lên.
“Em không đi…” Uông Mộc Nhan lau mồ hôi, “Hai người cứ chơi đi, đồ để em cầm, cứ để em.”
“Được rồi… Vậy cậu đứng ở cửa ra bên này đi, chúng tôi sẽ gọi khi xong.”
“Được.”
Uông Mộc Nhan đưa mắt nhìn hai cha con hi hi ha ha ngồi trong chiếc xe cũ nát, chậm rãi thở dài.
Lương Huân Thần có thể ung dung tiếp nhận Đoàn Đoàn, tiếp nhận việc tự nhiên có một đứa con, nhưng vẫn không thể tiếp nhận việc hắn đã có vợ.
Lòng Uông Mộc Nhan lại bắt đầu ê ẩm, cậu cảm thấy mình có phải từ đầu đã sai, có phải không nên cưỡng cầu phần tình yêu không thuộc về mình.
“Này, cậu gì đó ơi.”
Uông Mộc Nhan bị vị khách bên cạnh gọi một tiếng, mới sực hoàn hồn, cậu quay đầu về phía người đã gọi mình.
“Có chuyện gì sao?”
“Phiền cậu chụp giùm cho tôi với vợ tôi tấm hình được không?” Người đang nói chuyện khá cao lớn, là mội Alpha cường tráng, so với Uông Mộc Nhan lớn hơn một cái đầu, dáng dấp không mấy anh tuấn nhưng đứng đắn, nhìn qua có vẻ là người thật thà.
“Được thôi.” Uông Mộc Nhan nhận lấy máy chụp hình trong tay đối phương, sau đó Alpha này quay người đi về phía người yêu.
“Anh tìm được người tốt giúp chúng ta chụp hình, tới đây, tới đây, tới đây, vợ và bé con tới đứng với anh nè…”
Người yêu của Alpha cường tráng ấy ngoài dự liệu lại là một người xinh đẹp, không giống Uông Mộc Nhan xinh đẹp gai góc, mà là giống như đóa hoa quý giá, xinh đẹp lại kiêu ngạo.
Omega thân cao đến ngực Alpha, vô cùng xứng đôi.
Khi Omega ấy nhìn về phía người yêu của mình, lạnh lùng trong mắt anh ta đều hóa thành mật đường, mỗi lần bọn họ đối mặt, Uông Mộc Nhan lại cảm thấy mình như người thừa.
Trong ống kính là một đôi vợ chồng, đang cười cười nói nói, Alpha ấy thậm chí ôm lấy người yêu mình xoay một vòng.
Uông Mộc Nhan làm xong bổn phận nhiếp ảnh gia, cả người đều dâng lên chua xót.
Cậu với Alpha mình cho tới bây giờ vẫn chưa có thời khắc ngọt ngào như vậy, vốn chính là do anh lừa gạt tình yêu, hôn nhân miễn cưỡng, toàn bộ đều là sai lầm.
“Cảm ơn.” Người Omega kia đặc biệt nói lời cảm ơn, dáng vẻ đối với người ngoài chính là thận trọng, tri thức, “Anh ấy cứ thích làm loạn, phiền cậu rồi.. Cậu đổ nhiều mồ hôi như vậy, tôi mời cậu uống nước.”
Uông Mộc Nhan từ chối: “Không cần, đừng khách sáo… chuyện nhỏ mà thôi, không quan trọng.”
“Không sao, dù sao anh ấy cũng đã mua về rồi.” Omega cười khẽ, không hiện lên vẻ kiêu ngạo, “Đều là đồ uống chưa mở, cậu cứ yên tâm uống.”
Người Alpha kia quả nhiên rất nhanh trở lại, Uông Mộc Nhan ngại từ chối nữa nên chọn một chai nước suối cầm ở trên tay.
Bọn họ cũng là đang đợi những đứa trẻ trong tàu khủng long đi ra.
Tuy nhiên, đó không phải con của bọn họ, mà là cháu của bọn họ.
“Hai người nhìn trẻ tuổi như vậy đã có cháu rồi?”
Bạn phải biết rằng, ở thế giới này, độ tuổi trung bình là 200, độ tuổi sinh nở là 150, đại đa số mọi người đều chọn cưới muộn đẻ trễ, 70 – 80 tuổi lập gia đình là rất nhiều, người trước mặt thế nào cũng tầm 40 tuổi, làm sao lại thành ông nội rồi.
“Ha ha ha ha.. Tôi với vợ tốt nghiệp đại học liền kết hôn, kết hôn sớm tự khắc cái gì cũng nhanh hơn một bước.”
Alpha cường tráng rất khéo nói, Omega của anh ta yên lặng lắng nghe, rồi gật đầu đáp lại, ăn ý hài hòa, tựa như một thể.
Uông Mộc Nhan vẫn cho rằng chỉ có vợ chồng son mới có thể tình nồng ý mật, nhìn hai người này đây, mới phát hiện, yêu nhau nào có cảm thấy mệt mỏi.
Cậu không cảm thấy ghen tị, chẳng qua là lòng đầy ngưỡng mộ, cậu có lẽ vô duyên có được tình yêu như vậy.
Tình yêu được xây đắp nên từ lời nói dối, chỉ có thể vỡ tan tành.
——-
Hôm đó cậu tạm biệt đôi bạn đời ngọt ngào và đứa cháu hoạt bát của bọn họ. Dưới ánh nắng gay gắt chờ thật lâu thật lâu, đến khi không nhịn được lo lắng gọi cho chồng và con mình, cuối cùng hơn một tiếng sau mới thấy người, cậu bắt đầu cảm thấy lòng đau đớn.
Suy cho cùng, có một vài Omega không cảm thấy tức giận khi có Omega khác rúc vào ngực chồng mình.
Đặc biệt, nếu ấy là người bên ngoài trắng nõn, dễ xấu hổ, bên trong kín đáo dè đặt.
Lương Huân Thần năm 28 tuổi mê đắm người như vậy, mà Uông Mộc Nhan năm 28 tuổi vĩnh viễn không làm được như vậy.