Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 179: “Cậu nguyện ý chứ?”



Chương 179: Chúng Ta Bây Giờ Là Người Yêu Sao?  

             Ở quầy chuyên doanh của Chanel, Triệu Dật mua một lọ nước hoa Chance Eau Fraiche Eau de Toilette và hai cây son cho Liễu Vũ Phi. Tiếp đó Liễu Vũ Phi kiên quyết cự tuyệt Triệu Dật lại mua cho cô bất kỳ vật gì.  

             Những thứ này cộng lại cũng không quá đắt, ngay cả hoàn tiền sơ cấp Triệu Dật cũng chả muốn dùng đến.  

             Thấy được Liễu Vũ Phi không muốn mua sắm nữa, hành trình mua sắm đến đây đành tạm thời kết thúc.  

             Muốn sử dụng hết mấy thẻ tài nguyên mà hệ thống cho mình, Triệu Dật có một loại cảm giác cần phải nỗ lực hơn nữa.  

             Làm thế nào mà mấy cô gái đều sợ hắn sử dụng tiền cho họ quá nhiều, thậm chí còn ngược lại muốn mình dùng tiền của họ. Tại sao họ lại quá tốt như vậy?  

             Ở trong trung tâm mua sắm dạo một vòng, thời gian trôi qua rất nhanh. Chớp mắt thì đã tới 1 giờ chiều, hai người đều có chút đói bụng.  

             “Chúng ta đi ăn cơm trước đi, cậu muốn ăn cái gì?”  

             Liễu Vũ Phi kéo cánh tay của Triệu Dật, cười hì hì nói: “Chúng ta đi khu phố ăn vặt bên cạnh đi, nghe nói ở đó có hớn mấy trăm món ăn vặt. Buổi trưa chúng ta ăn vặt no bụng là được rồi, buổi tối thì đợi đến lúc đó lại tính.  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Được! Buổi trưa tùy tiện ăn một chút, bữa tối mình đã xác định được địa điểm.”  

             Liễu Vũ Phi có chút sững sờ, nói: “A, ăn ở đâu?”  

             Triệu Dật ra vẻ bí mật, nói: “Không nói cho cậu, đến lúc đó thì sẽ biết thôi.”  

             Liễu Vũ Phi khóe miệng khẽ nhếch lên một chút, cô nói: “Hừ! Thần thần bí bí!”  

             Hai người đi tới khu phố ăn vặt bên cạnh. Ở đây có rất  nhiều khách du lịch, cho nên các món ăn vặt cũng rất nhiều, có thể nói là thứ gì đều có.  

             “Wow, thật nhiều món! Thế này đi, chúng ta chọn nhiều loại, mỗi loại một phần được không? Nếu không sẽ ăn không hết, rất lãng phí…”  

             Triệu Dật đồng ý nói: “Được! Ăn không hết đúng là quá lãng phí, cậu thích ăn cái gì mình đi mua?”  

             Ánh mắt của Liễu Vũ Phi dừng lại ở mấy quầy bán đồ ăn vặt lớn, cô nói: “Mình muốn ăn mì chua cay, chè trôi nước mini, mực nướng, xiên lạnh, thịt xiên nướng… Chúng ta chia nhau ra đi mua đi, như vậy thì tiết kiệm được thời gian.”  

             “Được!”  

             Hai người có chút vất vả chen chút trong đám người ăn vặt, cuối cùng cũng mua đủ món ăn để dọn lên bàn.  

             “Mực nướng này thơm quá, cậu nếm thử xem…”  

             Liễu Vũ Phi đưa miếng mực nướng tới gần Triệu Dật, Triệu Dật cũng không khách khí cúi đầu ăn một miếng. Trong tay hắn không ngừng từ trong túi nilon lấy ra đồ ăn, tiếp đó lấy ra một miếng thịt heo nướng xé nhỏ rồi đút cho Liễu Vũ Phi. Thế này thì sẽ giúp Liễu Vũ Phi không dính dầu lên tay.  

             Liễu Vũ Phi há miệng cắn một cái, rồi khẽ cắn một cái lên tay của Triệu Dật.  

             Triệu Dật cười nói: “Tay của mình không phải là móng heo đâu nha, cũng không có ăn ngon đâu.”  

             Liễu Vũ Phi khẽ chớp mắt vài cái, cô cắn môi nói: “Thế nhưng mình thích ăn.”  

             Triệu Dật nhìn thấy dáng vẻ vui vẻ và hạnh phúc của Liễu Vũ Phi, đột nhiên hắn cảm thấy hệ thống nói rất chính xác.  

             Chỉ cần đối với phái nữ dụng tâm một chút, thỏa mãn nhu cầu của thể xác lẫn tinh thần của cô ấy, như vậy thì làm sao cô ấy có thể đau lòng được đây?  

             Liễu Vũ Phi vẻ mặt tươi cười, trong lòng cô lúc này tràn đầy cảm giác vui sướng.  

             “Triệu Dật! Mình có chuyện muốn hỏi cậu một chút…”  

             Triệu Dật lại một lần nữa đưa qua một miếng thịt heo nướng giòn tan đút tới miệng Liễu Vũ Phi, hắn thuận miệng cười nói: “Muốn hỏi cứ hỏi, do dự cái gì chứ?”  

             Liễu Vũ Phi ăn xong miếng thịt nướng, tiếp đó hai con mắt nhìn chằm chằm Triệu Dật rồi nói: “Chúng ta bây giờ là người yêu sao, mình nói là người yêu chân chính chứ không phải như lúc trước chỉ là lừa mọi người cho qua chuyện…”  

             Triệu Dật dừng tay lại, ngẩng đầu nhìn cô khẽ cười nói: “Cậu nguyện ý chứ?”  

             Liễu Vũ Phi thở phì phò nói: “Mình đương nhiên nguyện ý! Mình đều chủ động như vậy, ngay cả nụ hôn đầu tiên cũng dành cho cậu. Còn không phải là do cậu một mức tránh né mình sao, cậu cũng đừng có mà chối đấy.”  

             Triệu Dật cười nói: “Mình thừa nhận, chuyện này cũng phải là chuyện gì xấu! Lúc trước là do mình không xác định được là cậu đến cùng là vì cảm kích mình hay vẫn là vì yêu thích. Hơn nữa chúng ta là người trẻ tuổi, bởi vì mình lo lắng bản thân còn chưa đủ chín chắn sẽ làm tổn thương đến cậu. Mình cứu cậu rồi lại làm tổn thương cậu, điều này thật sự không tốt đúng không?”  

             Ánh mắt Liễu Vũ Phi lập tức sáng lên, Triệu Dật đã chịu mở lòng nói thật với cô. Vậy hiển nhiên là đại biểu cho việc suy nghĩ của hắn có chút chuyển biến!  

             “Mình đã sớm nói với cậu! Cảm kích và yêu thích mình vẫn phân chia rất rõ ràng. Huống chi chúng ta đã là người trưởng thành rồi, chúng ta đều sẽ vì lựa chọn của mình mà chịu trách nhiệm. Cậu không cần phải vì những chuyện sẽ không phát sinh, mà tạo ra gánh nặng tâm lý trong lòng. Cho dù như thế nào đi nữa, mình sẽ chỉ yêu có mình cậu, vĩnh viễn sẽ không giận cậu!”  

             Triệu Dật mỉm cười gật đầu: “Được!”  

             Liễu Vũ Phi khẽ cắn môi một cái nói: “Cậu nói lúc trước là nghĩ như thế, vậy còn hiện tại thì cậu có suy nghĩ thế nào?”  

             Triệu Dật mỉm cười nói: “Một cô gái dành cho mình nụ hôn đầu tiên, còn rất thích mình. Hơn nữa cô ấy còn xinh đẹp, thân thiện như vậy, đáng yêu như vậy… Mình thật sự không có lý do gì để mà từ chối được?”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.