Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 358: Chỉ hơn thua có 4% cổ phiếu!”



C’hương 358: Điểm mấu chốt  

             Lục Thần nghi ngờ hỏi: “Nhưng đối với Dược phẩm Lôi Sâm thì đây không phải là chuyện tốt sao? Nếu như tin tức này bị lộ ra ngoài, ít nhất cũng có thể làm cho giá cổ phiếu tăng cao nha.”  

             Triệu Dật cười nói: “Nếu như đây chỉ là một tin tức suông thì một khi tăng giá lên, sau này phát hiện đây chỉ là tin giả thì đương nhiên cổ phiếu sẽ giảm xuống. Trừ khi bọn họ muốn bán cổ phiếu, nếu không thì cũng không có lợi gì. Hơn nữa Dược phẩm Khang Mỗ và Dược phẩm Lôi Sâm là bí mật tiếp xúc với nhau. Đoán chừng là do hội đồng quản trị tổ chức trước, còn các cổ đông nhỏ thì không biết gì đến chuyện này. Người hiểu rõ tình hình nhất cũng chỉ có thể là chủ tịch Lôi Cương, thứ hai là cổ đông Hà Khôn và một số ít cổ đông khác mà thôi…”  

             Lục Thần có hơi nghi ngờ nói: “Tổng giám đốc Triệu! Mong cậu nói rõ hơn.”  

             Triệu Dật cười nói: “Lôi Cương là chủ tịch, kiểm soát Dược phẩm Lôi Sâm đã nhiều năm như vậy. Thứ hắn muốn không phải là tiền, mà quan trọng nhất chính là quyền. Nhưng mà cổ đông thứ hai là Hà Khôn vẫn luôn coi Lôi Cương như đối thủ cạnh tranh, hắn vẫn luôn muốn thay thế vị trí của Lôi Cương. Cho nên đối với hắn mà nói, hắn không chỉ muốn có quyền mà còn muốn tiền…”  

             Hai mắt Lục Thần sáng lên, lập tức hiểu được: “Lôi Cương muốn bảo vệ quyền lợi của mình nên không muốn bị thu mua. Còn Hà Khôn vừa muốn tiền vừa muốn quyền, đương nhiên muốn bị Khang Mỗ mua lại, sau đó thay thế vị trí của Lôi Cương. Vậy nên hội đồng quản trị không ai nhường ai, bên bán bên không. Đây chính là điểm mấu chốt của cuộc chiến lần này…”  

           Lục Thần là người làm đầu tư, thậm chí không cần nói quá rõ thì hắn cũng đã hiểu toàn bộ.  

             Những cách thức thế này, quá rõ ràng!  

             Thứ Lục Thần thiếu chỉ là tin tức mà thôi.  

             “Chúng ta thu mua cổ phiếu, tiến vào hội đồng quản trị đương nhiên là vì ủng hộ Hà Khôn. Dù sao chúng ta chỉ là kiếm bộn tiền rồi rời đi, cũng không có hứng thú ở lại làm cổ đông của Dược phẩm Lôi Sâm. Chúng ta đang giữ 5,5% cổ phiếu, có lẽ có thể thay đổi tỷ lệ bỏ phiếu… Chỉ là 5,5% này của chúng ta thực sự có thể có tác dụng gì sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Thật ra trong khoảng thời gian này các bên cũng đã không ngừng cướp đoạt cổ phiếu trên thị trường. Còn có Hà Khôn, mặc dù hắn là cổ đông thứ hai nhưng cũng có rất nhiều cổ phần, hơn nữa rất nhiều cổ đông ủng hộ việc bị mua lại. Dù sao phần lớn cổ đông cũng chỉ vì tiền, đến nỗi cuối cùng Dược phẩm Lôi Sâm mang họ gì thì bọn họ căn bản cũng không quan tâm. Tôi đã tính toán qua, cổ phiếu ủng hộ Hà Khôn là khoảng 39%, trong khi đó số người ủng hộ Lôi Cương chiếm khoảng 43%...”  

             Hai mắt Lục Thần sáng lên: “Chỉ hơn thua có 4% cổ phiếu!”  

             Triệu Dật cười nói: “Đúng vậy! Vốn là bên phía Hà Khôn cũng đang âm thầm thu mua cổ phiếu, nhưng mà chúng ta ra tay làm rối loạn kế hoạch thu mua của hắn. Thế nên số lượng cổ phiếu hắn mua được so với dự kiến ban đầu cũng ít đi rất nhiều. Mặc dù tính toán có thể hơi khác, nhưng mà tôi có thể chắc chắn chênh lệch cổ phiếu giữa Hà Khôn và Lôi Cương sẽ không vượt quá 5%.”  

             “Bây giờ cuộc họp hội đồng quản trị chuẩn bị tổ chức, hơn nữa còn tổ chức sớm. Hà Khôn đã không còn đủ thời gian đi thu mua cổ phiếu nữa rồi. Huống chi bây giờ có rất ít cổ phiếu còn tồn đọng trên thị trường chứng khoán. Lần thu mua gần đây có thể đã làm cho những người chơi cổ phiếu phát hiện điểm khác thường, bọn họ sẽ không bán đi số cổ phiếu đang có trong tay…”  

             Lục Thần nhìn Triệu Dật, ánh mắt tràn đầy kinh ngạc. Triệu Dật biết được tin tức Dược phẩm Khang Mỗ chuẩn bị bí mật thu mua Dược phẩm Lôi Sâm, cũng biết số người ủng hộ Lôi Cương và Hà Khôn, lại có thể tính toán chính xác tỷ lệ cổ phiếu của bọn họ. Đây cũng không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.  

             Rốt cuộc là Triệu Dật làm sao làm được vậy?  

             Hắn chỉ là một sinh viên năm nhất!  

             Triệu Dật cười nói: “Tổng giám đốc Lục! Việc bây giờ chú cần làm chính là thay mặt tất cả chúng tôi đứng ra, tìm được Hà Khôn, sau đó cùng hắn bàn chuyện làm ăn thật tốt.”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.