Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 38: - Đại Thiếu Gia, Việc Này Không Hợp Với Anh



Triệu Dật tựa ở trên ghế sa lon, trên mặt bàn còn có một chiếc Laptop Alienware đang phát một bộ phim. Lúc này hắn đã quay lại căn phòng thuê của mình, đây là một trong những nơi cư trú của hắn trong 4 năm đại học sắp tới.

Công chuyện của Triệu Dật ở Giang Châu cơ bản đã hoàn thành. Hắn chợt nghĩ đến cô nàng streamer xui xẻo kia, Triệu Dật lấy điện thoại di động ra gửi cho cô một tin nhắn.

“Chân của cô đỡ hơn chưa?”

Phùng Tiếu Tiếu: “Tạm thời có thể đi bộ một chút, nhưng mà không thể cử động mạnh được.”

Triệu Dật: “Công việc của tôi ở bên đây đã sắp xếp xong xuôi. Chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đi, ăn xong tôi còn phải quay về.”

Lúc trước Triệu Dật đã đáp ứng Phùng Tiếu Tiếu sẽ cùng cô ăn một bữa cơm, hắn đã đồng ý thì tất nhiên sẽ giữ lời. Là nam nhi thì việc giữ lời hứa với một cô gái chính là việc làm hết sức quan trọng.

Phùng Tiếu Tiếu: “Được! khi nào anh rảnh?”
Advertisement
Triệu Dật: “Hiện tay tôi đang rảnh.”

Phùng Tiếu Tiếu: “Vậy anh đến đây đi! Bây giờ tôi sẽ đi mua đồ ăn, buổi tối cùng nhau ăn cơm tại nhà tôi. Để cho anh nếm thử tài nghệ của tôi, có được không?”

Phùng Tiếu Tiếu Triệu Dật: “Chân của cô có ổn thật không?”

Phùng Tiếu Tiếu: “Không có vấn đề! Dưới lầu có một cái siêu thị rất gần nhà tôi.”
Advertisement
Triệu Dật: “Được! Vậy tôi tới ngay.”

Triệu Dật cũng không từ chối lời mời của Phùng Tiếu Tiếu. Việc này đã nói xong từ trước, hơn nữa hắn cũng muốn xem thử tài nghệ mà Phùng Tiếu Tiếu một mực khoác lác, thật sự đạt đến tiêu chuẩn gì.

Triệu Dật đứng lên suy nghĩ một chút, hắn đi thẳng vào phòng ngủ rồi mở hộc tủ ra.



Trong ngăn tủ là các loại quần áo túi xách mà tối hôm qua Triệu Dật mua. Hắn từ bên trong đó lấy ra một cái túi, rồi cầm theo đi ra khỏi nhà.

Chiếc túi xách nữ này chính là lúc trước tại cửa hàng GUCCI, hắn mua thêm cho đủ hoá đơn thanh toán. Tới nhà người ta ăn cơm, đi tay không như vậy đúng là không tốt. Dù sao đây cũng là một cái túi dư ra, đem nó đi tặng cũng xem như là có một chút thành ý.

Triệu Dật lái xe đến khu chung cư của Phùng Tiếu Tiếu, hắn gửi tin nhắn cho cô thông báo mình đã đến. Phùng Tiếu Tiếu nói cho hắn biết rằng cô vẫn còn ở trong siêu thị, yêu cầu hắn đợi cô thêm một chút.

Triệu Dật dừng xe ở bãi đỗ xe công cộng trong khu chung cư, sau đó đi đến siêu thị gần đó. Siêu thị này cũng không quá lớn, Triệu Dật dạo bên trong nửa vòng thì đã thấy Phùng Tiếu Tiếu đang lựa cà chua tại quầy hàng rau củ.

Triệu Dật đi đến sau lưng Phùng Tiếu Tiếu cũng không lên tiếng, im lặng nhìn cô chọn cà chua.

Phùng Tiếu Tiếu đã chọn xong cà chua, vừa quay đầu lại thì nhìn thấy Triệu Dật ở sát bên cạnh: “A... Giật cả mình, sao anh lại ở đây.”

Triệu Dật trêu chọc nói: “Bên ngoài thời tiết quá nóng, cho nên tôi vào đây hưởng một chút điều hòa không khí. Cô cũng đâu có phải ăn trộm cà chua, kêu lớn như vậy làm gì?”

Phùng Tiếu Tiếu khẽ nói: “Anh có họ hàng với mèo hay sao, bước đi cũng không phát ra tiếng động. Vừa quay đầu lại đột nhiên anh xuất hiện ngay trước mặt, bảo sao không bị dọa cho sợ?”

Triệu Dật mỉm cười nói: “Còn cần mua gì nữa?”

Phùng Tiếu Tiếu đẩy xe chở hàng đi về phía trước: “Mua thêm chút xương sườn là được. Tôi định mua thêm cá, anh thích ăn cá không?”

“Rất thích.”

Phùng Tiếu Tiếu nhẹ nhàng thở ra: “Vậy là được rồi, tôi chỉ sợ anh không thích.”

Mua thức ăn xong rồi thanh toán hóa đơn, Triệu Dật chủ động xách toàn bộ túi thức ăn trong tay: “Cái chân heo của cô còn chưa khỏi hẳn, cô nghỉ ngơi một chút cầm lấy cái này là được.”

Phùng Tiếu Tiếu nhận lấy cái túi bằng vải từ Triệu Dật, sau đó thuận miệng hỏi: “Đây là cái gì?”



“Quà cho cô! Dù sao cũng được cô mời ăn cơm, tôi cũng không thể đi tay không đến ăn chực.”

Phùng Tiếu Tiếu nghiêng cái túi xem xét thì thấy cái nhãn hiệu GUCCI chói mắt. Cô giật mình mở ra xem, trong chiếc túi vải có chứa một cái túi xách mới tinh.

Túi xách Gucci!

Phùng Tiếu Tiếu kinh ngạc hỏi: “Tôi chỉ mời anh ăn một bữa cơm bình thường, để cảm ơn anh vì lần trước đã giúp đỡ tôi. Sao anh còn mang theo quà tặng làm gì, lại còn đắt tiền đến thế...”

Triệu Dật cười nói: “Cứ xem như là quà ủng hộ của đại gia đi, dù sao hôm nay cô cũng biểu diễn tài nghệ trực tiếp tại hiện trường đúng không?”

Phùng Tiếu Tiếu nghe Triệu Dật nói như vậy cũng không khách sáo nữa, cô dùng giọng điệu ngọt ngào nói: “Cám ơn anh ‘Tôi chỉ thích nằm’ đã tặng quà... À! Cái tên của anh sao kỳ lạ như vậy? Nằm... nằm làm gì?” 

Triệu Dật mỉm cười nói: “Là... thích nằm làm việc.”

 

Gương mặt Phùng Tiếu Tiếu lập tức ửng đỏ lên hai điểm: “Lưu manh!”

 

Triệu Dật trêu chọc nói: “Tôi thích nằm ngủ, sao thích ngủ lại là lưu manh? Chẳng lẽ cô chưa bao giờ nằm ngủ, không lẽ cô vừa đứng vừa ngủ?”

 

Phùng Tiếu Tiếu bị Triệu Dật hỏi vặn lại. Cô cũng không biết trả lời thế nào chỉ có thể thầm nói: “Đợi lát nữa quay về nấu cơm tôi sẽ bỏ toàn bộ muối vào, cho anh mặn chết!”

 

Trên đường trở về, hai người vừa đi vừa đấu khẩu. Trở lại phòng mình Phùng Tiếu Tiếu đi luôn xuống bếp nấu cơm. Triệu Dật cũng không tiện để cô làm một mình, thế là bản thân cũng đi vào bếp định làm trợ thủ cho cô.

 

Phùng Tiếu Tiếu lập tức đẩy Triệu Dật ra ngoài rồi nói: “Thôi để tôi làm! Đại thiếu gia, Anh mau ra ngoài xem TV hoặc chơi điện thoại đi, việc bếp núc không thích hợp với anh đâu.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.