Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 382: Phòng vé không tệ



C’hương 382: Phòng vé không tệ  

             Triệu Dật đang cùng ăn xiên nướng với Phùng Tiếu Tiếu, bỗng nhiên nhận được tin nhắn của Giang Dĩnh.  

             Giang Dĩnh: Ông chủ, bộ phim của chúng ta hôm nay bán được rất nhiều vé!  

             Triệu Dật hôm nay bận rộn xoay vòng, làm sao có thời gian chú ý phòng vé đạt được bao nhiêu. Dù sao chỉ bỏ ra có ba triệu tệ, hắn cơ bản không để con số này ở trong lòng.  

             Triệu Dật: Bao nhiêu rồi?  

             Giang Dĩnh: Hôm nay phòng vé đã vượt quá 5 triệu tệ! Hơn nữa điểm số đánh giá của bộ phim đạt tới 7,5 điểm, Đậu Biên cho điểm cũng tới 6,7. Đối với phim kinh dị mà nói thì điểm số này đã rất tốt, thuộc loại đáng xem rồi!  

             Triệu Dật thoáng có chút kinh ngạc, điểm số này xem ra cũng được nha.  

             Xem ra Đinh Tiểu Phàm quả thật có chút tài năng.  

             Loại phim kinh dị thế này bình thường đều không được chấm điểm cao, rất nhiều phim kinh dị được chấm điểm đều chỉ có ba bốn điểm mà thôi. Bộ phim có thể xếp hạng sáu điểm trở lên đều thuộc loại không tệ. Bộ phim này vậy mà có thể đạt được điểm số thế này cũng coi là thành công rồi, quả thật không tồi nha!  

             Lúc trước Triệu Dật đã xem qua kịch bản của Đinh Tiểu Phàm, quả thật đây là một kịch bản khá thú vị. Không chỉ đơn giản là mấy thanh thiếu niên nam nữ tiến vào một gian phòng có quỷ, tiếp đó làm sao bị giết chết, nhân vật nam và nữ chính cuối cùng chạy thoát nanh vuốt tử thần. Hơn nữa kịch bản còn lồng ghép những chuyện đáng suy nghĩ ở bên trong.  

             Phim kinh dị bình thường sẽ không có nhiều cảnh như thế, nhất là phim kinh dị có chi phí nhỏ này, tỷ lệ khán giả đến rạp cũng sẽ không quá cao. Thế nhưng ngày đầu tiên có thể thu được 5 triệu tiền phòng vé, hơn nữa đạt được danh tiếng không tồi, điều đó có thể nói lên một điều là bộ phim này có thể nổi tiếng một chút.  

             Nổi tiếng một chút đương nhiên là dựa theo phim kinh dị chi phí thấp mà suy xét, không phải là so sánh với những bộ phim bom tấn kia. Những bộ phim bom tấn như thế một ngày công chiếu doanh thu phòng vé có thể đạt 200 triệu là chuyện dễ dàng.  

             Triệu Dật: Được đấy! Ngày đầu tiên là 5 triệu, vậy sau đó chẳng phải có thể đạt được 10 – 20 triệu phòng vé hay sao?  

             Giang Dĩnh: Sư huynh nói hẳn là sẽ không dưới ba mươi triệu, chủ yếu là bộ phim này danh tiếng cũng không tệ lắm. Hôm nay tuy rằng là đêm Giáng sinh, nhưng cũng không phải cuối tuần, cuối tuần này hẳn là còn có một đợt. Sau đó lại là tết dương lịch, thành tích cuối cùng hẳn là không thấp.  

             Triệu Dật trong lòng tính toán, được nha, khoản đầu tư đầu tiên này của mình xem như kiếm lại được rồi.  

             Nếu có 30 triệu phòng vé, theo như chia sẻ lợi nhuận với phòng vé 50% thì tính sơ ra là có 15 triệu rồi. Theo tổng mức đầu tư ban đầu là 4 triệu, thì tỷ lệ lợi nhuận này vượt quá 300%. Hơn nữa sau khi bộ phim phát hành, còn có thể phát sóng trên mạng hoặc thu được doanh thu quảng cáo, hẳn là còn có một khoản nữa.  

             Đây là một chu kỳ dài hơn một chút, có thể mất gần nửa năm.  

          Nhưng mà dù sao cũng là thuận tay giúp đỡ, có thể kiếm được tiền thì đương nhiên càng tốt rồi.  

             Triệu Dật càng thêm chờ mong ở bộ phim đầu tư hơn 100 triệu kia “Niềm tin trỗi dậy”. Kịch bản là cấp A mà hệ thống phán định, đây chính là một cái kịch bản cực kỳ ưu tú. Dù sao thì dựa theo hệ thống giải thích thì kịch bản cấp D chính là kịch bản kém nhất, nói chung thì có thể quay được. Cấp C là thuộc loại có thể xem, cấp B là loại tốt. Còn cấp A là loại cực kỳ ưu tú, mà loại cấp S thì chính là cấp bậc có thể khiến người ta xem qua mấy chục năm cũng không thể quên.  

             Triệu Dật: Ba mươi triệu sao? Được nha! Kiếm được, kiếm được, ha ha, làm ông chủ đúng là thật tốt!  

             Giang Dĩnh: Xem bình luận trên mạng đều nói phim cũng không tệ lắm, nói là một bộ phim chi phí nhỏ nên bị đánh giá thấp. Tôi còn cố ý lật lại, xem có mắng kỹ năng diễn xuất của tôi hay không, cũng may là không nhìn thấy bao nhiêu.  

             Triệu Dật: Phim kinh dị mà, chỉ cần kinh dị là được rồi. Đều bị dọa sợ, ai còn có tâm trí xem diễn xuất chứ, cô cũng đừng quá kiêu ngạo. Nếu không, sẽ bị đánh vào mặt.  

             Giang Dĩnh: (。ŏ﹏ŏ) Tôi nào dám kiêu ngạo chứ!  

             Triệu Dật: Được rồi! Tôi biết rồi, tôi vẫn còn ở bên ngoài ăn cơm, ngày mai sẽ liên lạc.  

             Giang Dĩnh: Được rồi!  

             Triệu Dật buông điện thoại xuống, nhìn thấy Phùng Tiếu Tiếu đối diện đang nhìn chằm chằm mình, thuận miệng giải thích: "Người của công ty anh báo cáo tình hình phòng..."  

             Phùng Tiếu Tiếu nhất thời mở to hai mắt: "Phòng vé? Là phim điện ảnh sao? Bộ phim anh đầu tư đang được phát hành ư?”  

             Triệu Dật ừ một tiếng: "Hôm nay bắt đầu chiếu.”  

             Phùng Tiếu Tiếu lập tức thẳng lưng nói: "Thật sao, phòng vé thế nào rồi?”  



Bạn đang đọc truyện mới tại truyen_a.zz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.