Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 399: Cậu nghiêm túc sao?”



Chương 399: Ai sợ thì là cháu trai   

             Anh trai con nhà giàu đó cũng không phải chân mệnh thiên tử gì của Chu Vân. Hoặc có lẽ là cô ta cũng không có chân mệnh thiên tử gì hết, tất cả đều là vì tiền mà thôi.  

             Triệu Dật hỏi: “Bây giờ cậu cảm giác thế nào?”  

             Phạm Hưng say khướt, hai mắt lờ đờ nói: “Tôi cảm thấy không can tâm. Mẹ nó! Tôi nghiêm túc thích một lần, kết quả gặp một người như vậy, cô ta xứng đáng được tôi thích sao?”  

             Triệu Dật không để ý Phạm Hưng vô cùng đơn thuần than thở, cười nói: “Sở dĩ cậu đau lòng, khổ sở là bởi vì cậu cảm thấy cậu thích chân thành mà gặp phải cô gái vật chất chà đạp mình nên trong lòng không can tâm đúng không?”  

             “Đúng!”  

             Phạm Hưng lớn tiếng nói: “Tôi rất khó chịu. Lúc đó tôi thích cô ta như thế, nhưng cô ta lại thực sự làm tổn thương tôi như vậy. Thực ra tôi biết phụ nữ đều rất thực tế, tôi cũng không trách cô ta. Tôi chỉ là căm phẫn và khó chịu thôi. Tính cách của cô ta như vậy, nếu thật sự lấy làm vợ thì đoán chừng vậy mới là thảm cả một đời.”  

             Chu Lâm cười nói: “Cậu đã biết vậy sao cậu còn không bỏ xuống được chứ?”  

             Phạm Hưng có hơi choáng váng lảo đảo, giơ ngón trỏ chỉ về phía Chu Lâm lắc đầu nói: “Tôi không bỏ xuống được, tôi cảm thấy rất khó chịu.”  

             Cậu thả xuống được thì đã không như vậy.  

             Triệu Dật nói thầm trong lòng một câu, nghĩ một lát rồi nói: “Có vẻ như cậu thật sự không can tâm vì tấm chân tình của mình không được báo đáp. Như vậy đi! Nếu có một cơ hội cho cậu trả thù cô ta, khinh bỉ cô ta thì cậu có thể sảng khoái hơn một chút đúng không?”  

             “Phí lời! Chắc chắn rất sảng khoái rồi!”  

             Hai mắt Phạm Hưng đỏ lên, giọng càng ngày càng lớn: “Các cậu không biết đâu, lúc đó biết bao nhiêu người vây lại xem như vậy, tất cả mọi người đều nghĩ tôi là một thằng ngu ngốc.”  

             Triệu Dật vỗ bả vai Phạm Hưng: “Đã hiểu! Chính là bị thương trong lòng, không sao! Không có gì là tiền không giải quyết được vấn đề, nếu có thì cũng chính là phải dùng rất nhiều tiền!”  

             Hai mắt Chu Lâm lấp lánh, vẻ mặt hưng phấn nói: “Triệu Dật! Cậu muốn làm gì?”  

             Triệu Dật cười nói: “Không có gì! Mời người bạn học Chu Vân này cùng chúng ta đi ăn cơm, thuận tiện ngủ cùng Phạm Hưng một đêm.”  

             Hai mắt Chu Lâm mở to, dựng ngón tay cái: “Người giàu tuỳ hứng. Thật trâu bò!”  

             Chu Lâm dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết Triệu Dật muốn bỏ tiền thay Phạm Hưng trút giận. Có lẽ cũng không gọi là trút giận, không phải hắn khó chịu sao? Vậy thì để cho hắn thoải mái một chút!  

             Chu Lâm lập tức rất hưng phấn, nghiêng đầu nhìn Phạm Hưng: “Phạm Hưng! Cậu có được hay không vậy? Cũng đừng đến lúc đó lại chùn bước đó nha!”  

             Phạm Hưng trừng mắt nói: “Ai sợ thì là cháu trai!”  

             Triệu Dật bật cười, nhìn tin nhắn trên điện thoại di động một chút: “Được rồi! Việc này chúng ta cũng đã nói rõ, đến lúc đó cậu đừng sợ là được. Xem ra cũng không khác biệt lắm. Chu Lâm! Phạm Hưng cũng ở gần đó, vậy cùng cậu ở khách sạn đi. Ngày mai chúng ta cùng đi dự lễ kỷ niệm Douyu Live, tôi nghĩ một số người hẳn sẽ hứng thú. À đúng rồi, Phạm Hưng! Cậu gửi wechat và số điện thoại của Chu Vân cho tôi xem.”  

             Phạm Hưng trợn mắt nói: “Triệu Dật! Cậu nghiêm túc sao?”  

             Triệu Dật nghiêm túc gật đầu: “Ba chúng ta là bạn học cấp ba, là bạn thân, là anh em. Cậu bị bắt nạt, đương nhiên chúng tôi không thể ngồi nhìn được rồi. Trừ khi cậu còn thiết tha yêu cô ta, không muốn cô ta bị tổn thương.”  

             Vẻ mặt Phạm Hưng có hơi xoắn xuýt, nhưng mà bị hai người bạn nhìn chăm chú, Phạm Hưng lắc lắc cổ khẽ nói: “Ai sợ thì là cháu trai!”  

             Triệu Dật cười nói: “Được rồi! Tiếp theo cứ giao cho tôi. Đêm nay hãy nghỉ ngơi thật tốt, dưỡng sức.”  

             Triệu Dật đi ra thanh toán, sau đó để Chu Lâm đưa Phạm Hưng về khách sạn, còn hắn thì gọi điện thoại cho Phùng Tiếu Tiếu.  

             “Tập luyện xong chưa?”  

        Phùng Tiếu Tiếu ừ một tiếng: “Xong rồi! Bây giờ em chuẩn bị cùng chị Tâm trở về khách sạn.”  

             Triệu Dật cười nói: “Thời gian vẫn còn sớm, có muốn ăn bữa khuya không?”  

             Phùng Tiếu Tiếu cười hỏi: “Anh vẫn còn ở cùng với bạn của anh sao?”  

             Triệu Dật bật cười: “Bọn họ đều uống say, đã trở về khách sạn rồi. Bây giờ anh chỉ có một mình, gửi cho anh địa chỉ, anh lập tức tới…”  

             ...  

             Khi Triệu Dật tỉnh dậy đã là mười giờ sáng.  

             Triệu Dật: Hai người đang làm gì vậy? Chơi gay à?  

             Chu Lâm: Đang ở trong phòng, tối hôm qua uống hơi nhiều.  

             Triệu Dật: Được rồi! Ra ngoài ăn điểm tâm, bồi bổ dạ dày.  

             Chu Lâm: Được! Tôi đi gọi Phạm Hưng.  

             Triệu Dật: Chuẩn bị xong thì đến phòng tôi.  

             Không lâu sau, Chu Lâm và Phạm Hưng đã tới phòng của Triệu Dật. Tinh thần Phạm Hưng còn hơi uể oải. Dù sao tối hôm qua uống không ít rượu, cộng thêm một chút cảm xúc nên say càng say.  

Lên google tìm kiếm từ khóa truyen_a.zz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.