Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 4



Chương 4 Bạn gái sao? Đừng lo lắng!

 

             “Ha ha ha, xem gì mà nhập tâm quá vậy!”   

             Liễu Vũ Phi đầu đội một cái nón che nắng, trên thân là một chiếc áo thun cộc tay phối với một chiếc váy hoa, chân mang một đôi giày thể thao. Dáng người cô cao gầy, bộ trang phục làm lộ rõ vóc người xinh đẹp của cũng như thể hiện tuổi mười tám đầy sức sống.  

             Triệu Dật cất đi điện thoại, cười nói: “Cậu thuộc họ mèo à, đi không gây ra tiếng động gì hết vậy.”  

             Liễu Vũ Phi cười nói: “Cái này không trách được mình, ai bảo cậu xem chú tâm như vậy, xem người đẹp à?”  

             Triệu Dật nhìn bóng lưng hai người đẹp vừa đi ngang qua sờ cằm nói: “Người đẹp đều ở đây, tại sao mình phải xem trên điện thoại làm gì chứ, ở đây người đến người đi, người đẹp chỗ nào cũng có...”  

             Liễu Vũ Phi cảm thấy vui vẻ nói: “Đi thôi, mình dẫn cậu đi ăn đồ ăn ngon.”  

             Triệu Dật tò mò hỏi: “Đồ ăn gì ngon thế?”  

             Liễu Vũ Phi trả lời: “Món lẩu đậu hũ thúi, tiệm này ông chủ mở đã hơn hai mươi năm, gọi cậu ra ngoài sớm như vậy là muốn rủ cậu đi ăn, nếu đến trễ quá sẽ phải xếp hàng rất lâu đấy.”  

             Triệu Dật cười nói: “Đông khách đến vậy ư? Vậy phải đi ăn thử xem!”  

             Liễu Vũ Phi cười cười trả lời: “Được, đi theo mình.”   

             Hai người rời khỏi trung tâm mua sắm, đi đến một con hẻm cũ cách đó không xa lắm, rồi bước vào một quán ăn cũ bên trong có khoảng mười chiếc bàn ăn.  

             Liễu Vũ Phi dường như đã quen thuộc, gọi ngay một nồi lẩu đậu hủ thối còn gọi thêm hai món ăn kèm, thấy cô chuẩn bị gọi thêm món nữa Triệu Dật lập tức ngăn lại nói: “Một nồi lẩu to như vậy đủ ăn rồi, cậu lại gọi thêm nữa sẽ ăn không hết đâu, lãng phí như vậy không nên.”  

             Liễu Vũ Phi “ừ” một tiếng, gọi thêm hai đồ uống sau đó trả lại menu cho phục vụ viên: “Như vậy đủ rồi, nếu không đủ tôi sẽ gọi thêm.”  

             Món ăn rất nhanh được đem lên, Triệu Dật nếm thử một miếng đậu hủ, vị rất ngon lại rất mềm ăn rất sướng miệng.  

             Liễu Vũ Phi cũng cầm muỗng lên, giúp Triệu Dật múc một chén nước lẩu, lại cho chút hành thái vào chén lập tức mùi thơm nứt nồng.  

             Triệu Dật bưng chén nước lẩu húp một miếng, vị nước lẩu ngọt thanh, hắn bèn uống thêm mấy ngụm cả người lập tức thấy thoải mái, thật sự là rất ngon nha.  

             “Ký chủ thưởng thức món ăn ngon, cảm thấy thoải mái, ban thưởng một thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”  

             “Ghi chú 1: Thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí giới hạn trong một lần thanh toán tối đa là 50 ngàn, thẻ chỉ sử dụng được năm lần, ký chủ phải thanh toán tiền trước mới có thể sử dụng thẻ, hoàn tiền ngẫu nhiên trong khoảng 0,5 – 3 lần giá trị thanh toán.”  

             Thẻ Hoàn tiền tiêu phí sao?  

             Thanh toán xong được hoàn tiền, sướng như vậy sao?  

             Đợi lát nữa đi mua vài món đồ, sử dụng thử một chút!  

             Hai người vui vẻ ăn uống cơm nước xong xuôi, Liễu Vũ Phi nhìn thời gian một chút nói: “Thời gian còn sớm, chúng ta đi xem phim nha!”  

             Triệu Dật cười nói: “Được đó, nhưng để mình đi mua một cái laptop đã, sau này đến trường cũng cần mua không bằng bây giờ đi mua trước tới lúc đó thì có máy để sử dụng.”  

             Triệu Dật cũng đã nghĩ qua, thẻ hoàn tiền này mặc dù không có hạn chế muốn mua gì cũng được, nhưng nếu đi mua mấy món đồ xa xỉ như túi xách quần áo, vậy thì rất khó giải thích, vì hiện tại trong mắt cha mẹ bản thân hắn không có tài chính nhiều như vậy.  

             Nếu như nói là mua tặng người khác, tỉ như tặng cho Liễu Vũ Phi, hắn cũng có thể làm được, chủ yếu là sợ làm cho Liễu Vũ Phi hiểu lầm.  

             Triệu Dật cảm thấy Liễu Vũ Phi hình như có chút thích mình, nhưng không rõ Liễu Vũ Phi là vì cảm kích hay là vì thực sự thích hắn, cho nên vẫn muốn giữ mối quan hệ như thế này.  

             Không phải Triệu Dật đạo đức giả hay kiêu ngạo gì, mà đơn giản là hắn cần thời gian để phân biệt rõ ràng, nếu như vậy thì cần gì phải gấp gáp, hắn cũng không tin bản thân lại không tìm được bạn gái.  

             Trước đây mình không vội, hiện tại càng không cần gì phải vội vàng khi trong tay đang có một hệ thống thần trợ!  

             Triệu Dật không muốn từ dưới sông vớt lên Liễu Vũ Phi, sau đó lại tự tay làm tổn thương trái tim của cô.  

             Liễu Vũ Phi cười nói: “Được đó, mình dạo vài cửa hàng với cậu.”  

             Thật ra không cần dạo cửa hàng tham khảo, bởi vì Triệu Dật đã xác định mình muốn mua laptop gì, tìm loại có mức giá 50 ngàn mà mua, đương nhiên chỉ có laptop có hiệu năng cao như Alienware mới có mức giá này.  

             Triệu Dật vào cửa hàng chỉ đơn giản là nhìn một chút, nhanh chóng chọn một cái trong đó nói: “Là cái này, viết hóa đơn đi!”  

             Nhân viên bán hàng kinh ngạc nhanh chóng đi lấy hóa đơn, Liễu Vũ Phi bên cạnh cười nói: “Nhanh như vậy sao?”  

             Triệu Dật cười giải thích: “Con trai bọn mình thực sự đối với mấy món này đều cực kỳ quen thuộc, giống như con gái các cậu đối với phấn son đồ trang điểm các loại cũng quen thuộc. Với lại không phải đồ secondhand cho nên chất lượng đương nhiên tốt, không cần phải lựa chọn.”  

             “Con gái các cậu đi xem mấy món đồ công nghệ này, không phải là sẽ buồn chán lắm sao. Do đó mình không muốn cậu phải đợi quá lâu.”  

             Liễu Vũ Phi chớp chớp mắt nói: “Không có, mình cảm thấy rất vui.”  

             Triệu Dật cười cười nói: “Mua xong chúng ta còn tranh thủ đi xem phim nữa đó nha.”  

             Rất nhanh nhân viên bán hàng đã đem hóa đơn tới, 48,899 tệ. Triệu Dật cầm hóa đơn, nhanh chóng lấy thẻ ngân hàng dứt khoát quẹt thẻ.  

             Trong thẻ ngân hàng của Triệu Dật, hắn tiết kiệm từ nhỏ đến lớn, ước chừng có khoảng 200 ngàn tiền tiêu vặt, vì thế quẹt thẻ một cái không thấy có chút áp lực nào.  

             “Hệ thống, sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí.”  

             “Đinh! Trước mắt đã tiêu phí 48,899 tệ, ký chủ sử dụng thẻ sơ cấp hoàn tiền tiêu phí, còn lại bốn lần sử dụng."  

             "Bội số ngẫu nhiên nhận được là... x3 lần."  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.