Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 487: Cậu đang nói bậy gì thế?”



Chương 487: Cô sẽ không chơi xấu đấy chứ?  

             Kiều Na thở dài nói: “Những người này có một số người rất thông minh. Chị Hi là một phụ nữ, bỗng nhiên gia nhập công ty. Muốn toàn quyền quản lý nào có dễ dàng như vậy!”  

             Triệu Dật cười nói: “Là người thì đều có khuyết điểm, cũng sẽ có điểm yếu. Đương nhiên bọn họ kéo bè kết phái, làm những chuyện vì lợi ích của chính mình, vậy thì tất nhiên bọn họ đều đã làm không ít chuyện xấu. Biện pháp đơn giản và trực tiếp nhất chính là bắt được những nhược điểm này, buộc bọn họ đi vào khuôn khổ. Giết gà dọa khỉ, đánh núi dọa hổ, vừa đấm vừa xoa…”  

             Hai mắt Kiều Na sáng lên, nghiêng đầu nhìn Khổng Hi: “Triệu Dật nói đúng là một cách hay.”  

             Khổng Hi lắc đầu: “Mỗi một người đều rất thông minh, làm sao dễ dàng để lại khuyết điểm cho tôi bắt được chứ? Hơn nữa bọn họ cấu kết với nhau vì lợi ích của mỗi người, tôi rất khó ra tay…”  

             Triệu Dật suy nghĩ, bỗng nhiên cười nói: “Nếu không thì cô cũng ngoan ngoãn gọi tôi một tiếng anh trai, tôi đến giúp cô giải quyết vấn đề này?”  

             Khổng Hi kinh ngạc nhìn Triệu Dật: “Cậu ư? Cậu có cách sao?”  

             Kiều Na cũng mở to hai mắt kinh ngạc nhìn Triệu Dật: “Cậu không phải là gạt chị Hi gọi cậu là anh trai đó chứ?”  

             “Đương nhiên là không phải. Tôi sao lại lừa gạt được chứ?”  

             Triệu Dật cười nói: “Nếu như cô gọi tôi một tiếng anh trai, tôi sẽ tìm cách giúp cô giải quyết chuyện này.”  

             Kiều Na nhìn dáng vẻ nghiêm túc của Triệu Dật giống như là thật sự có cách, lập tức nghiêng đầu cười nói với Khổng Hi: “Chị Hi! Em cảm thấy một tiếng anh trai này cũng có thể gọi đó nha! Em nghe chị than thở đau đầu vì chuyện của công ty từ rất lâu rồi…”  

             Khổng Hi nghi ngờ nhìn Triệu Dật: “Cậu có cách gì sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Chuyện này tôi không tiện tiết lộ, nhưng mà hẳn là có thể giải quyết được vấn đề.”  

             Vẻ mặt Khổng Hi đầy nghi ngờ, thế nhưng cũng có chút giao động. Dù sao gọi một tiếng anh trai cũng đâu có mất mát gì đâu?  

             Vấn đề của công ty thực sự làm khó Khổng Hi trong một thời gian dài.  

             Khổng Hi hỏi xác nhận: “Cậu thật sự có cách sao?”  

             Triệu Dật cười nói: “Một tiếng anh trai cũng không mất mát gì, cũng không có lừa gì của cô. Nếu như cô phiền lòng vì chuyện này thì sao không thử một chút chứ?”  

             Kiều Na cũng bày ra vẻ mặt hớn hở mà khuyến khích: “Đúng nha! Chị Hi! Thử xem sao, nếu như thật thì sao? Chị xem, chẳng phải em cũng gọi hắn là anh trai sao?”  

             Khuôn mặt Khổng Hi ửng đỏ, cười mắng: “Đó là do cậu tự mình xuống nước trước, giờ còn muốn kéo theo mình xuống nước hay sao!”  

             Kiều Na cười khẽ: “Như vậy không tốt sao?”  

             Triệu Dật cũng không thúc giục mà chỉ mỉm cười nhìn theo.  

             Khổng Hi cắn răng, rốt cuộc cũng không nhịn được sự tò mò và mong đợi trong lòng: “Nếu như cậu thật sự có thể giúp tôi giải quyết những rắc rối của công ty, tôi sẽ gọi cậu một tiếng anh trai…”  

             Triệu Dật cười nói: “Không thấy thỏ thì không thả chim ưng sao? Cũng được thôi! Nhưng mà dù sao thì trả trước và thu tiền sau cũng có chút khác biệt. Nếu như tôi giúp các cô giải quyết rắc rối xong mới thanh toán vậy thì tôi sẽ phải tăng giá. Sau này nếu chúng ta gặp nhau dưới tình huống không có người ngoài thì cô cũng phải gọi tôi là anh trai…”  

             Khuôn mặt Khổng Hi đỏ thêm mấy phần: “Cậu đang nói bậy gì thế?”  

             Triệu Dật nhún vai, cười híp mắt nói: “Tạm thời cứ cho là sở thích cá nhân đi, dù sao ai đó cũng cứ muốn làm chị gái tôi. Đúng lúc mẹ tôi cũng không sinh cho tôi một đứa em gái, đối với việc có người gọi tôi là anh trai thì tôi vẫn rất có hứng thú.”  

             Khổng Hi lập tức cảm thấy có chút nóng mặt. Lúc trước cô định khiến cho Triệu Dật gọi mình là chị gái, thế nhưng hắn nói như vậy, sao lại cảm giác mình như bị cho vào tròng cơ chứ?”  

             Khổng Hi vẫn nghi ngờ việc Triệu Dật có thể giải quyết chuyện của công ty, suy nghĩ một chút rồi nói: “Được! Chỉ cần cậu có thể giúp tôi giải quyết vấn đề của công ty, lúc không có người ngoài thì tôi sẽ gọi cậu là anh trai. Nhưng mà nếu như cậu không giải quyết được, vậy thì cậu phải gọi tôi là chị gái.”  



Bạn đang đọc truyện ở truyen.A_z.z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A-zZ" để đọc nhé!.Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.