Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 527: Cháo bào ngư hải sản, không tệ!



Triệu Dật ngược lại có chút kinh ngạc, không phải cảm thấy điểm số này thấp, mà là cảm thấy cao. Dù sao trên 70 điểm cũng chính là quan hệ bạn thân, mà trên thực tế quan hệ của mình và Quan Tâm trước kia vẫn là quan hệ cấp trên và cấp dưới.  

             Cho dù mình quả thật đối xử với cô ấy cũng không tệ, đưa xe, thanh toán hoá đơn, quà tết, lì xì, công việc thoải mái… nhưng chung quy cũng là việc nên làm của ông chủ đối với thuộc hạ. Có thể là sẽ có cảm kích, nhưng mà độ thiện cảm tăng lên chắc hẳn sẽ không cao.  

             Quan trọng hơn là Quan Tâm biết mình có rất nhiều chuyện riêng tư, cô ấy biết bạn gái bên cạnh mình nhiều như vậy. Nếu là một người phụ nữ thì từ điểm này mà đánh giá, cho dù chuyện không có liên quan đến mình nhưng về mặt chủ quan đối với mình thiện cảm khẳng định là rất khó tăng lên.  

             Triệu Dật vốn suy nghĩ có lẽ chỉ có khoảng 60-70 điểm, lại không nghĩ tới lại vượt qua 70 điểm, là quan hệ bạn thân.  

             Quan tâm uống cạn rượu vang đỏ trong ly, thẳng thắn cười nói: “Loại ý niệm này trong đầu khẳng định là có xuất hiện qua, nhưng tôi vẫn cảm thấy không được tự nhiên. Tôi chỉ là một người bình thường, vẫn hy vọng tìm được một tình yêu bình thường, sống một cuộc sống bình thường. Thế giới của anh quá rực rỡ và nhiều màu sắc, tôi vẫn không nên đặt chân vào thì tốt hơn, tôi vẫn an ổn làm trợ lý của anh là được rồi.”  

             Triệu Dật không cảm thấy kỳ quái câu trả lời của Quan Tâm, dù sao bản thân hắn cũng không phải là cục tiền đỏ chót, khiến mỗi người đều phải yêu thích hắn.  

             Quan tâm biết mình có nhiều bạn gái như vậy, trừ phi cô ấy muốn tiền của mình, nếu không thì làm sao mà không nguyện ý được chứ?  

             Có lẽ lâu rồi Quan Tâm không thả lỏng như vậy nên cô đã uống say.  

             "Ông chủ, anh vừa trẻ vừa đẹp trai, có năng lực còn có rất nhiều tiền nhưng lại không kiêu ngạo, cũng rất dịu dàng. Khó trách nhiều cô gái như vậy thích anh. Nếu như không phải tôi biết anh cùng nhiều cô gái kết giao cùng lúc, khẳng định tôi cũng sẽ thích anh."  

             "Ông chủ, ngoại trừ khuyết điểm hoa tâm này thì những thứ khác cơ bản anh đều hoàn mỹ."  

             “Mặc dù làm gì có người nào là hoàn mỹ thế nhưng xem ra anh vẫn là còn tốt. Dù sao anh đối với mỗi người đều rất thật lòng, tôi thấy cho dù là những người yêu nhau ngoài kia, cũng chưa chắc đã nghiêm túc đối xử giống như anh. Anh rất có tiền, chỉ cần anh nguyện ý thì mỹ nữ bên cạnh anh có thể thay đổi như rau hẹ, anh căn bản không cần nghiêm túc như vậy. Cho nên ông chủ, anh là người tốt!"  

             "Ông chủ, chỉ cần anh muốn tôi làm gì thì tôi sẽ cố gắng làm cho anh. Dù sao quy mô tài sản của anh khẳng định sẽ càng lúc càng lớn. Hiện tại ở biệt thự, sau này nói không chừng sẽ ở trang viên. Tôi làm trợ lý cho anh, làm quản gia, có thể làm cho đến khi tôi về hưu. Anh xem, những quản gia ở nước Anh bên kia không phải đều làm cho đến khi tóc bạc một đầu sao, khi đó tôi còn có thể nhìn con cái của anh trưởng thành..."  

             "Ai nha, hôm nay thật sự là vui vẻ, cuộc sống của người có tiền thật sự là thoải mái, tôi cũng phải cố gắng trở thành một người có tiền..."  

             Triệu Dật bưng ly rượu lên, tựa người vào ghế cảm nhận gió biển thổi qua. Trên mặt mang ý cười lắng nghe Quan Tâm nói, tâm tình rất là vui vẻ.  

             Quen biết Quan Tâm mấy tháng nay chỉ luôn nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc lãnh đạm của cô, bất cứ lúc nào cũng cung kính đối xử với mình, hôm nay vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy một Quan Tâm khác hẳn.  

             Không biết cô ấy ngày mai có thể nhớ bản thân mình đã nói những gì vào tối nay không?  

             Bọn họ cứ uống như vậy đến nửa đêm, gió đều có chút lạnh. Lúc này Triệu Dật mới dừng nướng thịt, đỡ Quan Tâm có chút chếnh choáng trở về phòng, sau đó nói một tiếng với người phục vụ, để cho bọn họ đến thu thập tàn cục.  

             Sáng hôm sau, Triệu Dật tỉnh lại trong tiếng sóng biển, đi ra ban công chống tay lên nhìn biển lúc sáng sớm.  

             Gió biển mang theo mùi tanh thổi vào mặt, làm cho tinh thần Triệu Dật chấn động.  

             Hướng về biển cả, mùa xuân ấm áp hoa nở rộ.  

             Cuộc sống thoải mái chính là như vậy.  

             Xem ra sau này nếu không có việc gì thì có thể tới nơi này ở một đoạn thời gian. Ừm, cũng có thể mang theo bạn gái tới đây, nói vậy bất kể là ai, nhất định đều sẽ rất vui vẻ.  

             Trong sân đã được thu dọn sạch sẽ, ngoài xa bên cạnh bến tàu có mấy chiếc du thuyền, hiển nhiên hôm nay không chỉ có Triệu Dật là chuẩn bị ra biển.  

Bạn đang đọc truyện mới ở truyện.a-z_z.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: "truyen A_z..z" để đọc nhé! Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.