Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 69: Ấn tượng đầu tiên đều không tệ.



Trên sân bóng rổ lớn, nhiều loại băng rôn biểu ngữ được kéo lên. Bàn tiếp tân sinh viên của các khoa khác nhau được xếp ngay ngắn thành hàng, trông vô cùng khí thế.  

             Triệu Dật và Liễu Vũ Phi theo chỉ dẫn của một sinh viên năm nhất đi đến địa điểm báo danh. Cuối cùng đến được sân bóng rổ, hai người dừng bước nhìn quanh một vòng. Sau đó phát hiện quầy tiếp đón sinh viên mới của khoa Quản trị kinh doanh.  

             "Thật là náo nhiệt nha!"  

             Lưu Vũ Phi nhìn quanh, trên mặt lộ rõ ​​vẻ phấn khích.  

             Thời cấp ba có thể nói là một khoảng thời gian học tập vất vả. Bây giờ khi vào đại học, giống như một con chim nhỏ được tự do bay lượn không còn gò bó, mang lại cảm giác tự do tự tại vô cùng thoải mái.  

             Sự xuất hiện của cả hai, ngay lập tức thu hút rất nhiều sinh viên.  

             "Oa! đây cũng là sinh viên mới sao? thật thời thượng!"  

             "Nam sinh này đúng là có khí chất!"  

             "Quá đẹp!"  

             “Cô gái này đẹp quá! Tôi thấy cô gái này là sinh viên mới đẹp nhất từ trước đến nay, không biết là ở khoa nào?”  

             "Họ là một đôi sao? Nhìn cách phối đồ, dường như họ là một cặp rồi."  

             Triệu Dật mang theo cái hành lý đến quầy tiếp đón, hắn tháo kính râm treo lên cổ áo, cười nói: "Xin hỏi sinh viên khoa quản trị kinh doanh đăng ký ở đây, đúng không?"  

             Vị sư tỷ phụ trách tiếp đón sinh viên khoa Quản Trị Kinh doanh lập tức mừng rỡ.  

             Là khoa Quản Trị của chúng ta!  

             “Đúng! Là ở đây, mời cậu đem giấy thông báo nhập học cùng chứng minh thư cho tôi.”  

             Triệu Dật đưa chứng minh thư và giấy thư nhập học ra, một vị sư huynh ở bên cạnh nhiệt nhìn chằm chằm Liễu Vũ Phi nói: “Vị học muội này, để tôi giúp cô làm thủ tục...”  

             Liễu Vũ Phi khẽ cười một cái: "Tôi không phải là sinh viên khoa Quản Trị Kinh Doanh, tôi là sinh viên Giang Đại. Tôi chỉ đi theo cậu ấy thôi.”  

             Mọi người nghe xong, trong lòng chợt nhói đau.  

             Đây có phải là bạn gái không?  

             Cùng nhau đi báo danh sao? thật là phô trương!  

             Người ta chỉ mới là sinh viên Đại học năm nhất đến để báo danh, vậy mà đã có bạn gái xinh đẹp như vậy. Suy nghĩ đến bản thân, cũng đã là sinh viên năm hai rồi thế mà vẫn là một tên cẩu độc thân, đúng là quá thảm.  

             Sau khi xác nhận xong, một vị học tỷ nhiệt tình nói: “Tiếp theo là đóng học phí, để tôi dẫn cậu đến phòng kế toán.”  

             “Được, cảm ơn!”  

             Triệu Dật quay sang Liễu Vũ Phi nói: "Hay là, cậu tìm một chỗ có bóng râm ngồi đợi mình?”  

             Liễu Vũ Phi  lắc đầu: "Cùng nhau đi, xem như làm quen một chút."  

             Ngập ngừng một lúc, Liễu Vũ Phi ậm ừ nói: "Khi nào tới mình báo danh, cậu phải đến đưa mình đi!”  

             Triệu Dật nở nụ cười: "Được."  

             Mặc dù thời điểm Liễu Vũ Phi báo danh, có thể trùng với thời gian Triệu Dật lên lớp. Nhưng chỉ cần Triệu Dật trốn học một buổi là được rồi!  

             Mọi người đều muốn trải nghiệm cuộc sống ở Đại học, đương nhiên trốn tiết cũng là một điều không thể thiếu. Dù sao, chỉ cần Triệu Dật nghiêm túc tự học một bài giảng, thì sự tiến bộ có thể còn nhanh hơn học mười tiết. Hơn nữa, còn rất hiểu rõ và có thể giảng giải.  

             Nộp lệ phí, báo danh và nhận biên lai, sau đó đến khu quản lý ký túc xá lấy đồ dùng cơ bản. Tiếp đó, dựa theo sắp xếp của nhân viên quản lý, tự tìm đến ký túc xá của mình.  

             Tòa nhà số 22 phòng 303.  

             Khi Triệu Dật đẩy hành lý vào cửa thì phát hiện mình là người đến sau cùng, trong phòng ba người còn lại cũng đã đến. Hai người đang ngồi hút thuốc, còn một người đang tự dọn giường của mình.  

             "Các huynh đệ đều đã đến rồi à! Xem ra tôi là người đến cuối cùng rồi."  

             Cả ba người vừa quay đầu lại, thì đã nhìn thấy Liễu Vũ Phi ở sau lưng Triệu Dật, hai mắt bọn họ đột nhiên sáng lên.  

             Anh chàng đang hút thuốc đứng lên cười lớn nói: "Đều đã đông đủ rồi, chúng ta giới thiệu lẫn nhau một chút đi. Tôi là Lục Đào! Người ở đây… huynh đệ, cậu có hút thuốc không?"  

             Triệu Dật cười từ chối nói: "Trước giờ không hút, mọi người cứ hút đi… tôi là Triệu Dật, người Thiên Phủ."  

             Lục Đạo vui vẻ cười: "Bây giờ chúng ta thành người một nhà rồi."  

     Một nam sinh cường tráng đang hút thuốc đứng lên, vẻ mặt thoáng có chút mất tự nhiên nói: "Quách Đông Lai, người Hắc Long Giang."  

             Nam sinh có gương mặt đẹp đang làm giường quay đầu lại có chút thẹn thùng nói: "Lý Dương, đến từ Thượng Hải."  

             Triệu Dật liếc mắt nhìn qua mấy người bọn họ, thấy mọi người đều có chút cởi mở. Hai người Quách Đông Lai và Lý Dương còn có chút ngượng ngùng, trên mặt Triệu Dật lộ ra một chút ý cười.  

             Ấn tượng đầu tiên đều không tệ.  

             Lục Đào liếc mắt nhìn thấy Liễu Phi Vũ, tiện tay dập tắt điếu thuốc, cười nói: "Triệu Dật, cô gái xinh đẹp này là ai?"  

             Triệu Dật còn chưa giới thiệu thì Liễu Vũ Phi đã mỉm cười tự giới thiệu mình: "Liễu Vũ Phi! Bạn gái Triệu Dật cũng đến từ Thiên Phủ.  

             Triệu Dật vẻ mặt sửng sốt, ánh mắt có chút cổ quái nhìn Liễu Vũ Phi một lúc lâu, sau đó lên tiếng: "Cậu cứ ở đây đợi mình một chút!"  

             Triệu Dật trong vô thức liếc mắt nhìn Liễu Vũ Phi, Liễu Vũ Phi thấy vậy chỉ cười hì hì không đáp lời hắn.  

             Triệu Dật cũng không giải thích, sau này mọi người ở chung một thời gian rồi hắn giải thích cũng không muộn. Lúc này giải thích, không phải khiến Liễu Vũ Phi mất hay sao?  

             Bọn người Lục Đào nghe xong, đều nhìn về phía Triệu Dật với ánh mắt đầy ngưỡng mộ.  

             Người huynh đệ này, quá trâu bò!  

             Lục Đào cười hăng hắc, giơ ngón tay cái về phía Triệu Dật nói: "Tôi chỉ thấy nhiều người được cha mẹ mang đến, chỉ có cậu là mang theo bạn gái. Ha ha, nhóm cẩu độc thân nghệ xong chắc sẽ khóc bất tỉnh trong nhà vệ sinh mất…"  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.