Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 73: Lợi nhuận vẫn tạm được.”



Rượu là cách rút  ngắn khoảng cách tốt nhất, xong một buổi uống rượu dường như tất cả mọi người đều không còn xa lạ nữa. Từng người vui vẻ trò chuyện với nhau không ngừng.  

             Triệu Dật cũng không cố ý lộ ra mặt, nhưng mà cái danh hiệu 'khí chất quý tộc' khiến cho hắn giống như đom đóm trong đêm đen. Cho dù ở giữa một đám nam sinh, hắn vẫn rạng ngời rực rỡ.  

             Một buổi tiệc ăn uống đến tận gần một giờ sáng, Triệu Dật thấy mọi người và Tống Dịch Minh cùng nhau nhìn đồng hồ. Hắn liền nhân cơ hội khi đi nhà xí, thuận tay thanh toán hoá đơn.  

             1400 tệ!  

             Triệu Dật không thèm để ý, tim hắn hiện tại đập một lần được 0,8 tệ. Bữa tiệc này ăn hết 3 giờ, số tiền thanh toán tốc độ tiêu hao còn không bằng tốc độ nhịp tim hắn đập ra tiền!  

             "Vui một mình không bằng vui chung, ký chủ mời bạn học tụ hội cùng nhau ăn uống vui vẻ cạn ly. Đặc biệt ban thưởng 01 thẻ 'ăn uống đoàn viên' .  

             "Thẻ ăn uống đoàn viên: Yêu cầu 8 người trở lên cùng nhau ăn uống, hạn mức cao nhất 200 ngàn."  

             "Hoàn tiền ngẫu nhiên bội số từ 1 - 5 lần, mức độ hài lòng của người tham dự càng cao thì sẽ được cộng thêm."  

             Lại được ban thưởng!  

             Thẻ ăn uống đoàn viên!  

             Không tệ!  

             Gần đây Triệu Dật vẫn luôn gấp gáp nghiên cứu học tập, cũng không có đi xã giao. Cho nên vẫn không có nhận được ban thưởng gì. Không nghĩ tới, ngày đầu tiên khai giảng liền nhận được một tấm thẻ hoàn tiền.  

             Yêu cầu là cần 8 người trở lên, hạn mức thanh toán là 200 ngàn vậy chia bình quân mỗi người hơn 20 ngàn. Xem ra có thể đi một chuyến đến quán bar cao cấp.  

             Hôm nay lại kiếm được tiền rồi!  

             Triệu Dật thành toán xong hoá đơn, đi ra ngoài phủi tay nói: "Hôm nay tới đây thôi, chúng ta nên về được rồi. Làm sao tìm một cơ hội đi sớm một chút, có thể ăn uống xong rồi lại đi cả hát. Bạn học nào còn tỉnh thì đỡ người bị say nhé, cẩn thận đừng để té ngã nha!"  

             Có một vị bạn học còn tỉnh táo hỏi: "Bao nhiêu tiền vậy?"  

             Triệu Dật cười nói: "Anh Minh mời nhà, mọi người nên cảm ơn anh Minh nha!"  

             Đám người loạn một trận cùng nhau cám ơn Tống Dịch Minh. Tống Dịch Minh vẻ mặt không đổi, mỉm cười đứng dậy nói: "Được! Tôi đưa mọi người về."  

             Mọi người đi ở phía trước, Tống Dịch Minh cùng Triệu Dật đi ở phía sau.  

             Tống Dịch Minh cười nói: "Hết bao nhiêu tiền, tôi đưa lại cho cậu?"  

             Triệu Dật cười nói: "Anh Minh! Không cần đâu, vừa rồi nói như vậy chủ yếu là sợ các bạn học trong lòng khó chịu. Cho nên mới mượn danh nghĩa của anh."  

             Tống Dịch Minh cười nói: "Cậu đây là làm việc tốt không lưu danh nha."  

             Triệu Dật móc ra một điếu thuốc đưa cho Tống Dịch Minh, thuận miệng cười nói: "Mọi người cùng nhau ăn khuya vui vẻ là được, nếu tính toán quá rõ ràng thì sau này chỉ e là một vài bạn học sẽ kính sợ tránh xa."  

             Tống Dịch Minh nhận lấy điếu thuốc, đối với Triệu Dật có chút đánh giá, hắn cười nói: "Xem ra trong nhà cậu điều kiện cũng không tệ."  

             Triệu Dật cười nói: "Điều kiện trong nhà cũng được! Chủ yếu là chính tôi cũng có một cái công ty nhỏ, có nguồn thu vào. Cho nên tiền này, không phải là tiền trong nhà.  

             Đối với người khác biệt, cần nói những lời khác biệt. Bốn năm học ở đây, đương nhiên phải cùng giáo viên chủ nhiệm tạo mối quan hệ tốt. Cho nên Triệu Dật không ngại lộ ra một ít chuyện, tăng thêm vài phần trọng lượng cho mình.  

             Hắn cũng không hy vọng Tống Dịch Minh xem mình như một sinh viên bình thường mà đối đãi. Như vậy, có một số việc sẽ không có chỗ tốt.  

             Tống Dịch Minh hơi ngây người, mới tiến vào đại học đã có cho mình một công ty?  

             Tống Dịch Minh đối với Triệu Dật lập tức có chút hứng thú nói: "Ồ! Tôi nghe nói qua có người ở đại học gây dựng sự nghiệp, thế nhưng chưa có gặp qua người mới tiến vào đại học đã có công ty. Chẳng lẽ, ở cấp ba cậu đã bắt đầu lập nghiệp sao? Cha mẹ cậu cũng không nói gì à?"  

             Triệu Dật cười nói: "Không có! Tận dụng kỳ nghỉ hè nên mở công ty, cha mẹ tôi cũng không biết!"  

             Tống Dịch Minh càng ngày càng có thêm hứng thú nói chuyện: "Nhanh như vậy sao? Công ty cậu làm cái gì?"  

             Triệu Dật giải thích nói: "Trước mắt chủ yếu là đầu tư cổ phiếu kỳ hạn giao hàng, mặt khác còn tham gia đầu tư một bộ phim kinh dị kinh phí thấp, hiện tại đang được quay."  

             Tống Dịch Minh hai con mắt đều trừng lớn một chút, ánh mắt kinh ngạc.  

             Ôi vãi! Một học sinh tốt nghiệp cấp ba, đã biết đầu tư cổ phiếu kỳ hạn giao hàng?  

             Đầu tư sản xuất phim?  

             Tên này đúng là yêu quái?  

             Triệu Dật bổ sung: "Thật ra là có cơ duyên! Tôi cứu giúp được một người, người này làm trong lĩnh vực đầu tư, hiện tại người này đang làm cho công ty của tôi. Mặc dù tôi hiểu một chút nhưng cũng không có tính là có chuyên môn, chủ yếu vẫn là tập trung học tập.”  

             Tống Dịch Minh nhịn không được liền hỏi: “Lợi nhuận thế nào?”  

             Triệu Dật cười nói: “Lợi nhuận vẫn tạm được.”  

             Tống Dịch Minh trong lòng âm thầm thán phục, không ngờ trong lớp của mình lại có một tên yêu nghiệt như vậy. Tận dụng kỳ nghỉ hè ngắn ngủi để mở công ty đầu tư, đã vậy còn đã có lợi nhuận.  

             Mặc dù Triệu Dật nói có tham gia đầu tư quay một bộ phim kinh phí thấp, cũng chỉ là góp cổ phần. Nhưng mà có thể tham gia đầu tư một bộ phim, làm sao kinh phí chỉ có thể là mấy chục ngàn được. Nói thế nào thì cũng phải từ 500 đến 1 triệu tệ nha.  

             Cái tên tiểu tử này đúng là quá trâu bò!  

             Tống Dịch Minh cười nói: “Nhìn không ra, cậu còn là một ông chủ. Vậy được rồi, bữa tiệc hôm nay hưởng một chút hào quang của cậu vậy, có hứng thú làm lớp trưởng không?  

             Triệu Dật cười nói: “Lớp trưởng là người vì lớp phục vụ, tôi chỉ sợ không có nhiều thời gian như vậy. Tốt nhất vẫn nhường cho bạn học nào có mong muốn và ý tưởng muốn làm việc này.”  

             Triệu Dật hơi dừng lại, nói một câu bổ sung: “Nếu không thì... tôi nhận một cái chức danh lớp phó văn thể mỹ. Cái khác không nói, chứ việc tổ chức vui chơi giải trí chơi đùa các loại, tôi nghĩ hoàn toàn có thể lo được.”  

             Lớp trưởng là chức danh quan trọng cần phải làm rất nhiều việc thực tế. Còn lớp phó văn thể mỹ thì lo tổ chức vui chơi giải trí, việc này chính là chuyện chơi đùa. Triệu Dật cảm thấy đây là công việc nhẹ nhàng, không có nhiều việc còn rất được mọi người ưa thích.  

             Vả lại, từ chối hoàn toàn việc Tống Dịch Minh để mình làm lớp trưởng như vậy cũng không tốt, phải cho giáo viên chủ nhiệm một chút mặt mũi chứ.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.