Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 78: “Mình lái xe đưa đi.”



Triệu Dật lúc đầu đang dựa vào bên cạnh xe, hai người cách nhau rất gần. Giữa ban ngày như vậy, Triệu Dật làm sao ngờ được Liễu Vũ Phi sẽ to gan như thế?  

             Bất ngờ không kịp đề phòng, lần này Liễu Vũ Phi còn dám hôn lên môi Triệu Dật.  

             Ánh mắt hai người đột nhiên đều mở to.  

             Một giây sau, cả người Liễu Vũ Phi giống như bị điện giật rụt trở về, khuôn mặt trắng noãn đột nhiên trở nên đỏ bừng.  

             Thật ra, vừa rồi trong đầu cô đột nhiên trống rỗng. Trong khoảnh khắc hôn lên môi hắn, trong đầu cô thật ra rất rối loạn. Thậm chí còn không có cảm giác gì đặc biệt.  

             Nụ hôn đầu tiên, cứ thế mà mất đi.  

             Liễu Vũ Phi chẳng khác nào một tên trộm. Cô nhìn xung quanh một chút, phát hiện cả hai đều được thân xe che lại. Lúc này, xung quanh đều không người qua lại, cô mới thở phào nhẹ nhõm.  

             May là không có người trông thấy, nhưng mà điều này cũng khiến cô sợ hết hồn!  

             Triệu Dật có chút ngạc nhiên, cô gái này thật can đảm nha!  

             Ban ngày ban mặt lại dám chủ động hôn hắn......  

             Triệu Dật đang tính bị mở miệng, Liễu Vũ Phi đã giành nói trước, hăm dọa nói: “Không cho phép cậu nói chuyện! Đây là nụ hôn đầu của mình. Từ giờ trở đi, mình là bạn gái của cậu, cậu phải chịu trách nhiệm với mình!”  

             Thế này liền thành bạn gái sao?  

             Triệu Dật suýt không nhịn được cười.  

             Liễu Vũ Phi nhìn thấy dáng vẻ đang cố nhịn cười của Triệu Dật, lập tức càng thêm xấu hổ, đưa chân lên đá Triệu Dật một cước: “Cậu cứ cười đi! Hừ, trở về nhớ nhắn tin cho mình, mình lên phòng ngủ đây!”  

             Tim của Liễu Vũ Phi hiện giờ giống như nai con chạy loạn, vô cùng rối rắm. Cô căn bản không dám chờ Triệu Dật nói chuyện, lập tức quay đầu chạy gấp. Tới khi chạy đến trước cầu thang, Liễu Vũ Phi mới quay đầu lại giơ lên nắm tay nhỏ về phía Triệu Dật làm một động tác uy hiếp.  

             Triệu Dật đợi Liễu Vũ Phi tiến vào khu ký túc xá, lúc này mới mở cửa xe leo lên trên xe.  

             Chép miệng một cái.  

             Nụ hôn đầu tiên này thật quá tùy ý, sau này nhớ tới cũng không phải là ký ức quá đẹp.  

             Được rồi! Quay về thôi.  

             ......  

             Lúc Triệu Dật trở về đến phòng ngủ, ba người khác đều không có ở đây, chắc có lẽ họ đều đang ở trên lớp.  

             Triệu Dật rửa mặt rồi trò chuyện cùng Liễu Vũ Phi vài câu, sau đó cầm một quyển sách ngồi xuống. Hắn đọc được hơn một giờ, ba người Lục Đào mới lục đục đẩy cửa tiến vào.  

             “Về rồi à! Nhanh như vậy, không ở lại bên đó sao?”  

             Triệu Dật cười hắc hắc, bỏ sách xuống: “Phòng ngủ của Liễu Vũ Phi còn ba người đẹp, tôi sợ ngủ lại thì xương cốt cũng không còn. Quay trở về vẫn là tốt nhất.”  

             Lục Đào không tin: “Thật hay giả, làm gì có nhiều người đẹp như vậy?”  

             Triệu Dật cười nói: “Thật đó! Nếu như Liễu Vũ Phi được 95 điểm thì ba cô kia ít nhất cũng là 88 – 90 điểm. Phòng ngủ các cô ấy có lẽ sẽ trở thành phòng ngủ của các ngôi sao. Nếu không phải là cách quá xa, thì tôi còn có thể hẹn bọn họ ra ngoài đi chơi, cho các cậu làm quen một chút.”  

             Lục Đào cười hì hì nói: “Vậy cậu không có thêm bạn à?”  

             Triệu Dật lắc chiếc điện thoại di động của hắn: “Có thêm nha! Buổi trưa tôi mời bọn họ cùng đi ăn cơm, các cô ấy thừa dịp Liễu Vũ Phi đi vệ sinh đã thêm bạn với tôi. Đừng có hâm mộ, chủ yếu là do dáng vẻ tôi quá đẹp!”  

             Quách Đông Lai không tin: “Không phải chứ! Còn thừa dịp Liễu Vũ Phi đi vệ sinh để thêm bạn sao?”  

             Lục Đào cười ha ha một tiếng: “Lúc đầu tôi còn không tin, nhưng hắn nói kiểu này thì tôi lại tin rồi. Xem ra ba người này cũng có thể hẹn được nha.”  

             Lý Dương kỳ quái nhìn Lục Đào: “Vì sao trước đó cậu không tin, đến khi hắn nói kiểu này cậu lại tin. Con gái xinh đẹp bây giờ không có ngại ngùng gì sao?”  

             Lục Đào giải thích: “Dáng vẻ Triệu Dật đẹp trai như vậy, vừa có khí chất lại có tiền. Đây cũng chính là tài nguyên khan hiếm trong lòng các người đẹp, nhất là người đẹp trong trường học. Đối với những trung niên hoặc ông chú hói đầu có tiền kia họ chỉ là chơi đùa không có yêu đương. Các cô vẫn thích nhất chính là đẹp trai, trẻ tuổi con nhà giàu như Triệu Dật, cho dù hắn là một tên cặn bã cũng được. Người đẹp dù biết mình không có khả năng trở thành bạn gái của đối phương, nhưng cũng hy vọng biết thêm một chút về dạng này người. Bởi vì, bên cạnh dạng người này thường sẽ có những người tương tự trong vòng tròn, các cô đều hy vọng tiến vào cái vòng này.”  

             Lục Đào nháy mắt mấy cái, tiếp tục tự tin suy đoán: “Có thể khiến cho ba người đẹp cùng phòng với bạn gái của mình chủ động thêm bạn, thì chỉ mời các cô ăn một bữa cơm chắc chắn không đủ. Mấy cô ấy chắc chắn nhìn ra là cậu có tiền, còn không phải là loại có tiền bình thường... Đúng rồi, cậu đưa người đẹp họ Liễu đi đến trường như thế nào vậy?”  

             Thông qua mấy ngày ở chung phòng, bốn người ở chung khá hoà thuận. Hơn nữa ai cũng đều biết Triệu Dật và Lục Đào đều có tiền, cho nên Triệu Dật cũng không hề che giấu. Từ đầu đến cuối, hắn đều không có ý định lừa gạt bạn cùng phòng.  

             Mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, còn cùng 4 năm học thì làm sao có thể lừa gạt được?  

             Lại nói, huynh đệ cùng một phòng ngủ, có cần thiết phải lừa gạt không?  

             “Mình lái xe đưa đi.”  

             Lục Đào ánh mắt sáng lên, cười ha ha một tiếng, vỗ tay cái độp nói: “Tôi đã nói rồi mà, cậu đi xe gì?”  

             Triệu Dật cười nói: “Cậu nhất định phải đem bí mật của tôi móc ra mới cam tâm sao?”  

             Lục Đào cười hắc hắc: “Mọi người chắc chắn đều rất muốn biết tên nhà giàu giả nghèo như cậu rốt cuộc là đi xe gì nha. Nếu như là xe ô tô hai đến ba chục vạn tệ, cậu chắc chắn trực tiếp sẽ để ở bãi đậu xe dưới lầu. Nhưng mà cậu không có đem xe tới đây, chứng minh xe của cậu chắc chắn là không hề rẻ. Vì như vậy, dễ dàng gây nên oanh động... thành thật khai báo nào, cậu đi xe gì? Không sớm thì muộn cũng bị lộ thôi!”  

             Quách Đông Lai cũng tò mò hỏi: “Đúng đó Triệu Dật! Nói một chút thôi, để chúng tôi mở mang tầm mắt.”  

             Lý Dương cũng ồn ào nói: “Mau nói, xe gì?”  

             Triệu Dật lắc đầu, bất đắc dĩ trả lời: “Porsche.”  

             Quách Đông Lai cùng Lý Dương mở to hai mắt, ánh mắt đầy vẻ chấn kinh.  

             Lục Đào thần sắc đắc ý: “Tôi đoán trúng nha, loại nào vậy?”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.