Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 95: “Xuân phong đắc ý mã đề tật



“Phanh!”  

             Triệu Dật cưỡi số 28 xông ra cửa lao thẳng về phía trước. Bốn vó của số 28 di chuyển nhanh nhẹn mạnh mẽ, trông như một tia sét màu nâu.  

             Trong 9 con ngựa cùng tranh tài với Triệu Dật, có bốn con là ngựa của câu lạc bộ. Còn 5 con khác là ngựa của hội viên được gửi tại đây. Những con ngựa này đều có huyết thống thuần khiết, giá cả cũng không thấp, tất nhiên tốc độ của chúng cũng đều không chậm.  

             Triệu Dật dựa theo tư thế cưỡi ngựa được huấn luyện viên dạy, thân người cong lại, chân dán vào hông ngựa. Hắn cố gắng làm cho mình biến thành một bộ phận thân thể của con ngựa số 28, cố gắng không làm tăng thêm gánh nặng cho nó. Đến nỗi, những việc còn lại, chỉ có thể dựa vào số 28 tự do phát huy.  

             Tất nhiên, việc Triệu Dật nói chuyện với nó ban nãy là có tác dụng. Vốn dĩ, đến lúc chạy được nửa đường, số 28 còn ở vị trí thứ 3. Có lẽ giấc mộng làm đại gia đã kích thích nó, làm cho nó bứt phá thần tốc. Nó càng chạy càng lên tinh thần, càng chạy càng mạnh hơn. Vậy mà một đường bão táp tiến tới, cứng rắn vượt qua các đối thủ, làm nên bất ngờ đoạt được vị trí đệ nhất.  

             Một màn này chấn kinh tất cả mọi người trong trường đua.  

             Dù sao, mấy hội viên cũng là thường xuyên đến đây chơi. Chuồng ngựa có con ngựa nào lợi hại, bọn hắn tự nhiên đều sẽ biết. Tuy rằng số 28 cũng là ngựa nhập khẩu, nhưng huyết thống của nó lại không thuần khiết. Bên trong chuồng ngựa, thì con ngựa này cũng không phải là xuất sắc nhất. Thế nhưng bây giờ, nó lại có thể chạy thắng mấy con ngựa thuần chủng sao?  

             Tôn Lượng mở to hai mắt, kinh ngạc nói: “Hạng nhất?”  

             Lục Đào cũng là trợn mắt há mồm: “Điều này cũng quá ảo rồi?”  

             Đứng bên cạnh hắn là một vị trung niên hơn 40 tuổi, chính là người đạt được hạng nhất vòng một tên là Đặng Lâm. Ánh mắt Đặng Lâm cũng có chút kinh ngạc nói: “Thanh niên kia có trông chút cứng nhắc, tư thế cưỡi ngựa cũng không đúng căn bản. Hiển nhiên là một người mới, nhưng được cái trạng thái hôm nay của số 28 rất tốt. Vậy mà nó có thể chạy thắng ngựa của mấy người lão Lý.”  

             Tôn Lượng đương nhiên là có nhận biết Đặng Lâm, cười nói: “Đặng tổng! Người anh em kia là Triệu Dật, đến từ Thiên phủ. Hôm qua mới quen biết, hắn là một ngay thẳng. Lát nữa cùng nhau ăn cơm, nhận biết một chút được không?”  

             Đặng Lâm đồng ý: “Cũng được! Dù sao hôm nay cũng rảnh rỗi. Thế thì, quyết định ăn ở chỗ này đi, để tôi làm chủ mọi người cùng nhau thảo luận về ngựa.”  

             Tôn Lượng khoát tay một cái nói: “Đặng tổng, không cần đâu! Tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi. Tối hôm qua Triệu Dật mời chúng tôi uống rượu, tôi xem như địa chủ tất nhiên cũng phải mời lại một lần. Cũng không thể để mọi người nói Giang Châu chúng ta không hiểu quy củ, đúng không? Đặng tổng cũng đừng giành với tôi.”  

             Đặng Lâm cùng Tôn Lượng đều có sở thích cưỡi ngựa. Mặc dù công việc hai bên không liên quan, nhưng cũng đều là hội viên ở đây. Coi như tương đối quen thuộc, Đặng Lâm cũng không cự tuyệt: “Được rồi! vậy tôi đành ăn chực một bữa cơm vậy.”  

             Tôn Lượng cười nói: “Đặng tổng cứ nói đùa, người khác muốn mời cũng không có cơ hội. Hôm nay được Đặng tổng nể mặt, tôi có thể hãnh diện rồi.”  

             Đặng Lâm vỗ vỗ con ngựa bên cạnh, ánh mắt chờ mong nói: “Trước tiên cứ so tài một trận đã! Tôi cũng muốn xem số 28 có thể vượt qua Hắc Trân Châu không.”  

             Sau một hồi giải lao, năm người đứng đầu của 2 vòng tranh tài lần nữa đứng ở trên đường đua.  

             Triệu Dật tiếp tục kích thích số 28: “Anh ngựa à anh ngựa! Khoảng cách ăn ngon uống sướng làm đại gia còn kém một chút nữa thôi, phải cố gắng lên nha!”  

             Nhờ  trận tranh tài kịch liệt khi nãy, số 28 đang ở trạng thái hưng phấn. Ngay từ đầu lượt đua này, nó như được uống thuốc kích thích lao điên cuồng về phía trước.  

             Ngựa của Tôn Lượng cùng Đặng Lâm cũng không cam chịu yếu kém. Cả ba sóng vai tiến lên, ai cũng không chịu nhường ai. Vốn chỉ là một trận thi đấu hữu nghị, vậy mà trở nên có chút tranh chấp nảy lửa và kịch liệt.  

             Ba con ngựa điên cuồng lao về phía trước, dần dần bỏ mấy con khác lại ở phía sau. Đến khi cách đích còn khoảng 700 mét, số 28 lại lần nữa bùng nổ. Nó tăng tốc lao nhanh về đích, không ngờ còn vượt qua Đặng Lâm đang xếp thứ nhất. Tiếp đó, nó cứ như vậy một đường lao nhanh, cứng rắn dẫn trước Đặng Lâm nửa cái thân ngựa, rồi vọt qua vạch đích.  

             Cùng lúc số 28 vượt qua vạch đích, trong đầu Triệu Dật lập tức vang lên âm thanh nhắc nhở của hệ thống.  

“Ký chủ hoàn thành nhiệm vụ khiêu chiến, thu được ban thưởng kỹ năng cưỡi ngựa.”  

             “Xuân phong đắc ý mã đề tật  

             Nhất nhật khán tận Trường An hoa.”  

             “Ký chủ thu được kỹ năng cưỡi ngựa, làm sao có thể không có ngựa được?”  

             “Nhiệm vụ: ký chủ cần sở hữu một con ngựa của riêng mình.”  

             “Nhiệm vụ ban thưởng: thẻ hoàn tiền mua ngựa nổi tiếng.”  

             “Ghi chú 1: Mua sắm ngựa từ 2 tuổi trở lên có huyết thống thuần chủng, tiềm lực to lớn thì có thể sử dụng. Hạn mức cao nhất là 5 triệu, hoàn tiền bội số từ 1 - 5 lần. Nếu con ngựa được mua không đạt tiêu chuẩn, sẽ không cách nào sử dụng thẻ này.”  

             Triệu Dật khống chế số 28 từ từ giảm tốc, cuối cùng ngừng lại. Trông mặt hắn không có biểu lộ gì nhưng trong lòng thì tràn đầy kinh ngạc.  

             Thẻ hoàn tiền mua ngựa nổi tiếng?  

             Chẳng lẽ hệ thống biến mình từ đại gia chuyển thành vận động viên cưỡi ngựa sao? Chuẩn bị hướng giới chơi ngựa phát triển?  

             Dù vậy phần thưởng này có vẻ cũng không nhỏ, hạn mức cao nhất là 5 triệu tệ, còn bội số từ 1 – 5  lần. Coi như lấy được ở giữa giá trị, thì đó cũng là 15 triệu tệ nha! Đúng là quá nhiều.  

             Xem ra cần phải tìm cơ hội để hỏi thăm về vấn đề mua ngựa, đem tấm thẻ mua sắm này sử dụng.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.