Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 96: Anh Đặng, tôi kính anh một chén!”



Mặc kệ yêu cầu của nhiệm vụ, Triệu Dật vẫn thực hiện lời hứa với con ngựa số 28. Vì thế, sau khi cuộc tranh tài kết thúc, Triệu Dật đi tìm Tôn Lượng. Hắn nói rõ ý đồ của mình và nhờ Tôn Lượng hỗ trợ mua con ngựa số 28.  

             Tôn Lượng đi hỏi thăm nhân viên công tác, cuối cùng đề nghị: “Số 28 năm nay 5 tuổi, tương đương với hai mươi lăm tuổi loài người. Tuy rằng vẫn coi như trẻ tuổi, có điều huyết thống lại không tính là quá tốt. Kỳ thực cậu có thể cân nhắc đặt mua từ nước ngoài, ví dụ như một con ngựa thuần chủng khoảng 2 tuổi. Chỉ cần không phải là đời sau của mấy con ngựa nổi tiếng, bình thường giá cả sẽ không quá đắt......”  

             Triệu Dật cười nói: “Nếu đặt mua từ nước ngoài thì sẽ rất mất thời gian. Trong lúc đó tôi có thể mua trước số 28, không có gì đáng ngại. Hơn nữa tôi đã hứa với số 28, nếu nó thắng giải này thì tôi sẽ mua lại nó, cho nó ăn sung mặc sướng như đại gia. Tôi phải tuân thủ lời hứa, đúng không?”  

             Tôn Lượng mở to hai mắt, cười nói: “Ha ha, cậu là pháp sư sao, còn nói chuyện hứa hẹn với động vật. Chẳng lẽ số 28 bùng nổ cũng là vì cậu cho nó hứa hẹn này?”  

             Triệu Dật cười lớn một tiếng: “Ha ha, chỉ đùa một chút.”  

             Tôn Lượng thấy Triệu Dật vẫn kiên trì ý định, lập tức cười nói: “Cũng được! Hôm nay số 28 phát huy xuất sắc như thế, rõ ràng cùng cậu vô cùng hợp tính. Quan hệ giữa ngựa cùng con người kỳ thực không khác người với người, cũng cần hợp tính...... Tôi sẽ  để người của tôi hỗ trợ làm giấy tờ các thứ. Tuy nhiên, nếu cậu muốn mua và gửi ngựa tại đây, trước tiên cậu cần phải trở thành hội viên. Ở đây, hội viên vĩnh viễn cần đóng phí 148 ngàn. Sau khi trở thành hội viên, cậu có thể sử dụng miễn phí rất nhiều dịch vụ, chi tiêu cũng có giá riêng. Nếu còn đến đây nhiều lần, có cái thẻ vẫn là đáng giá......”  

             Triệu Dật sảng khoái trả lời: “Được, vậy làm theo lời anh!”  

             Nhân viên công tác xử lý rất nhanh, việc Triệu Dật trở thành hội viên cùng mua sắm số 28 chả mấy chốc đã làm xong. Giá của số 28 là 120 ngàn, tiếp đó Triệu Dật lại giao một khoản tiền cho việc gửi nuôi. Dù sao, muốn làm đại gia thì phải đưa tiền.  

             Triệu Dật đặt cho số 28 loại thức ăn tốt nhất, hoàn thành lời hứa hẹn của mình với nó.  

             Số 28 không thắng, thì làm gì có kỹ năng cưỡi ngựa?  

             Không có kỹ năng cưỡi ngựa, sao có thẻ hoàn tiền mua ngựa nổi tiếng được?  

             Không có thẻ hoàn tiền mua ngựa nổi tiếng này, làm sao có thể kiếm lời hơn 10 triệu đây?  

             Tại lần tranh tài này, số 28 hoàn toàn bất lợi về năng lực. Việc nó có thể thắng, hoàn toàn là nhờ sự liều mạng. Cho nên, đãi ngộ này là nó nên được!  

             Sau khi làm xong tất cả thủ tục, Tôn Lượng liền mời mọi người cùng dùng bữa tối. Địa điểm hắn đã sớm định xong, là một nhà hàng có món ăn đặc sắc ở Giang Châu. Tính cả Đặng Lâm cùng với bạn gái của Tôn Lượng và Ngụy Xuyên tổng cộng là năm nam ba nữ, mọi người cùng nhau ngồi vào một bàn ăn lớn hình tròn.  

             Tất cả món ăn đều là ẩm thực nổi tiếng Giang Châu. Giá cả cũng không quá đắt, nhưng hương vị đúng là chính tông. Đến nỗi rượu, Tôn Lượng là lấy ra từ cốp xe của mình, hắn ôm theo hai bình Mao Đài.  

             Đúng là đại gia!  

             Tôn Lượng làm chủ trì, nâng chén đầu tiên nói: “Chào mừng người anh em Triệu tới Giang Châu phát triển. Mọi người cạn một chén, sau này mọi người đều là anh em, đi lại với nhau nhiều một chút.”  

             Triệu Dật mỉm cười nâng chén nói: “Cảm ơn anh Lượng! Hôm nay chiêu đãi, chơi rất là thoải mái vui vẻ.”  

             Đợi toàn bộ mọi người uống xong. Triệu Dật xem như khách mời, tự nhiên phải đáp lễ, thế là hắn uống một vòng hết năm ly rượu. Ngoại trừ Phùng Tiếu Tiếu, kể cả bạn gái Tôn Lượng và Ngụy Xuyên hắn cũng đều mời một ly.  

             Đến phiên Đặng Lâm, Tôn Lượng giới thiệu nói: “Vị này là Đặng Lâm, chủ tịch của Kim Hồng Ảnh. Kim Hồng Ảnh tại giới điện ảnh Trung Quốc cực kỳ nổi danh có thể xem là anh lớn trong ngành.”  

             Đặng Lâm rất khách khí bưng rượu đứng lên, cùng Triệu Dật đụng một ly nói: “Kêu cái gì Đặng tổng, không thân thuộc gì hết, mọi người cứ gọi tôi là anh Đặng là được. Người anh em, hôm nay cùng cậu tranh tài đua ngựa có thể nói là cảm xúc rất mạnh mẽ, sau này thường xuyên so tài nhé.”  

             Triệu Dật cười nói: “Được! Anh Đặng, tôi kính anh một chén!”  

             Một vòng rượu này, Triệu Dật đã uống hơn 1 xị rượu. Điều này làm Phùng Tiếu Tiếu đứng bên cạnh có chút lo lắng. Thừa dịp Triệu Dật đang đứng bên cạnh, cô kẹp một khối xương sườn bỏ vào chén của hắn, nhỏ giọng nói: “Anh ăn trước vài miếng đi.”  

             Triệu Dật quay đầu liếc mắt nhìn cô, mỉm cười gật đầu: “Được!”  

             Ăn uống linh đình, rượu đế không ngừng uống vào bụng. Triệu Dật hôm nay lại là khách mời, đương nhiên không thể uống ít. Cũng may Triệu Dật có 92 điểm tố chất thân thể, hắn đối với rượu cồn có sức chống đỡ cũng không tệ.  

             “Tôi có vài điều muốn thỉnh giáo. Nếu như muốn mua một thớt ngựa thuần chủng tầm 2 tuổi có tiềm lực một chút, thì nên đi đâu để mua?”  

             Đặng Lâm cười lớn nói: “Ồ vậy sao, cậu định mua một con à?”  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.