Bất Diệt Thánh Linh

Quyển 2 - Chương 103: Dựng dục tiên linh



Có một số chuyện không thể nào dùng lý tính để nói rõ ràng.

Chính như Vân Phàm lúc này, hắn không muốn suy nghĩ đến bản thân sau này thế nào, chỉ cần trước mắt ra sao.

Trước mắt, Tiểu Ngu phải sống, không cần biết hậu quả thế nào, Vân Phàm cũng nguyện ý thừa nhận hai chữ “đảm đương”, không chỉ là trách nhiệm mà còn là đạo nghĩa.

...

"Đã như thế, hi vọng ngươi sẽ không hối hận vì quyết định của mình."

Khổ hành quy tựa như đã hiểu tâm ý của Vân Phàm, cũng không khuyên can nữa, nói thẳng: "Bản mạng tiên linh khế định huyết ước, dùng thần làm dẫn, dùng hồn làm lực, huyết nhục chuyển thân, hóa thành tiên linh..."

Lập tức, khổ hành quy nói cho Vân Phàm biết bí quyết bản mạng huyết khế, người sau liền thi triển.

Thật ra muốn ký kết bản mạng huyết khế cũng không có gì phức tạp, chỉ cần đem thần hồn dung nhập vào máu huyết, dùng thủ pháp đặc thù đưa vào mi tâm của linh thú là đủ. Dĩ nhiên, quá trình này cần phải thận trọng , nhất định phải được linh thú chấp nhận, nếu không không thể mạnh mẽ cưỡng ép.

Chẳng qua, Tiểu Ngu trước mắt hôn mê bất tỉnh, thần hồn tan rã, căn bản không thể có phản ứng, Vân Phàm thi triển tất nhiên tương đối thuận lợi.

"Tư!"

Máu huyết dung nhập vào mi tâm của Tiểu Ngu, Vân Phàm rõ ràng cảm giác được thân thể đối phương khẽ run lên, khí tức đang tiêu tán dần dần vững vàng, chẳng qua vẫn chưa thể phục hồi.

"Ong ong ~~~ "

Ngay sau đó, phong linh hoàn dâng lên, trong đó biến ảo thập phương hư ảnh.

Vân Phàm tâm niệm vừa động, quang mang của phong linh hoàn bao phủ lấy Tiểu Ngu, sau đó hút vào khu vực trung tâm của phong linh không gian.

Phong linh không gian tuy là nơi để phong ấn tiên linh, nhưng đồng dạng cũng là địa phương giúp cho tiên linh hồi phục, đặc biệt là phong linh hoàn của Vân Phàm, chính là thiên phú ấn ký quang minh thuộc tính, chẳng những có thể hồi phục lực lượng, còn có thể tẩm bổ thần hồn, rất phù hợp để chữa trị thương thế của Tiểu Ngu.

"Khúc khích!"

Cảm nhận được lực lượng huyết khế, trong cơ thể thần hồn đang tan rã dần dần ngưng tụ, hơn nữa cùng thần hồn của Vân Phàm sinh ra một loại cảm ứng vô cùng huyền diệu.

Bất đồng với khế ước bình thường, bản mạng huyết khế không phân chia thuộc tính, lại là huyết mạch tương liên, thần hồn tương hợp, có thể kết hợp chặt chẽ với tiên linh mà không sợ bài xích.

Vì vậy, bản mạng huyết khế phương pháp ở thượng cổ có thể thường xuyên thấy được, nhưng dù sao hạn chế cũng rất nhiều, diễn biến cho tới hiện tại, trừ một số thế lực cổ xưa ra rất hiếm người có thể biết đến phương pháp này.

...

Huyết khế vừa thành, thần hồn tương liên.

Thân thể Tiểu Ngu giống như một cái vực sâu không đáy, không ngừng hấp thu thần hồn lực của Vân Phàm.

Mới đầu, Vân Phàm tâm thần chưa ổn định, chỉ cảm thấy choáng váng, nhiều lần thiếu chút nữa suy kiệt tâm lực! Cho dù như vậy, hắn vẫn không buông bỏ, cũng không tiết chế, mặc cho Tiểu Ngu hấp thu.

Về sau, Vân Phàm dần dần quen với phương thức này, tâm thần vô cùng vững vàng. Lại nhận được Tiểu Ngu truyền ngược lại, thần hồn lực lại càng thêm tinh thuần!

Cùng lúc đó, phong linh không gian bắt đầu có biến hóa.

Tiểu Ngu được hồn lực tẩm bổ, rất nhanh đã khôi phục như cũ. Nó chậm rãi mở hai mắt, mờ mịt nhìn bốn phía, bởi vì tâm thần tương liên, nó có thể rõ ràng cảm ứng được Vân Phàm vui vẻ cùng mừng rỡ, cũng không có nửa điểm kinh hoảng hay sợ hãi.

Chỉ thấy thân thể huyết nhục của nó từng điểm từng điểm hòa tan, hóa thành một cái linh kén màu máu, đem nó bao phủ, thần hồn hiển hóa, phảng phất một sinh mệnh mới sắp ra đời.

Dựng dục tiên linh, là một quá trình tương đối đặc biệt, không thể bị quấy nhiễu chút nào.

Bình thường mà nói, linh thú càng cường đại, thời gian cần dựng dục càng dài. Ngược lại, linh thú càng là yếu ớt, thời gian càng ngắn. Mà tàn linh giống như Tiểu Ngu, thời gian dựng dục cực ngắn, cũng ít tổn hao tâm lực.

...

"Ong ong ~~~ "

Sau một hồi, phong linh hoàn nhẹ nhàng chấn vang, nhất thời quang mang chớp diệu.

Sinh cơ từ trong huyết kén bộc phát, tràn ngập ở khu vực trung tâm trong phong linh không gian, để cho người ta cảm ngộ được sự ấm áp. Đây là cảm ngộ khi sinh mệnh dựng dục! Cũng là cảm ngộ về sinh mệnh thuở ban đầu!

...

Huyết kén dần dần tróc ra, một cái thân ảnh tròn tròn hiển lộ rõ ràng.

Rốt cục, thân thể của tiểu tử đã hoàn toàn chuyển hóa trở thành hồn thể, cả người tỏa sáng, tán lộ ra khí tức tinh khiết, bộ lông hắc bạch tương gian theo hô hấp mà phập phồng, mang theo luật động khác thường, một đạo vầng sáng màu xám bao phủ.

Đây chính là tiên linh mới sinh! Đây chính là một loại sinh mệnh khác biệt tồn tại!

Từ nay về sau, chỉ cần không phải hồn phi phách tán, Tiểu Ngu có thể tồn tại lâu dài, thương thế cũng có thể ở trong phong linh không gian dần dần khôi phục.

"Vù vù vù vù!"

Ngay trong thời khắc tiên linh ra đời, tiên linh khí trong thiên địa lao tới, hội tụ vào phong linh hoàn của Vân Phàm.

Một tia một tia, một luồng một luồng, một cỗ một cỗ.

Theo tiên linh khí tràn vào, phong linh hoàn không gian cũng theo đó mà mở rộng, tiên linh khí càng lúc càng nồng nặc.

Một phương, hai phương, ba phương...

Phong linh không gian cùng tiên linh khí tăng trưởng ba phương, chẳng qua là ba phương lớn nhỏ!

Mặc dù Vân Phàm không biết tiên sĩ bình thường một lần có thể luyện hóa bao nhiêu tiên linh khí, nhưng trước mắt so với tiên cơ của hắn mà, tuyệt đối không coi là nhiều. Bất quá, những chuyện này cũng không quan hệ, chỉ cần Tiểu Ngu có thể sống được là tốt rồi.

...

"Tiểu Ngu?"

Vân Phàm tâm thần cảm ứng, thử gọi Tiểu Ngu.

Tiểu tử mở hai mắt mơ mơ màng màng, vốn đôi mắt thuần khiết sạch sẽ trở nên vô hạn linh động, nhất là màu sắc con ngươi của nó, một bên phiếm trong suốt bạch quang, một bên thâm thúy như mực, lộ ra mấy phần tà tính. Hơn nữa hai con mắt, riêng mình lấp lóe một viên tinh thể màu xám nhỏ bé ... Đây là hồn tinh của Tiểu Ngu sao! ?

Hồn tinh chính là ngưng kết ở trong cơ thể linh thú, làm sao lại xuất hiện tại trong mắt linh thú? Mặt khác, hai con ngươi có hai viên hồn tinh, rốt cuộc coi là nhất tinh tiên linh hay là nhị tinh tiên linh? Hồn tinh màu xám được xếp vào tư chất gì?

Đang lúc Vân Phàm ngây ngẩn suy tư, mắt phải của tiểu tử chợt lóe, bắn ra ra một đạo tà niệm mãnh liệt, đem tâm thần Vân Phàm cắn nuốt hết!

"Cạc cạc cạc két! Bổn tôn cuối cùng đã thành công! Bổn tôn cuối cùng đã thành công! Cạc cạc cạc két ~~~ "

Trong tiếng cười điên dại, một hư ảnh khổng lồ từ đỉnh đầu Tiểu Ngu dâng lên, nhìn khí thế mạnh mẽ, âm lãnh tà ý, không phải Tà Thần còn có thể là ai!

Thì ra ngày đó thời điểm tế đàn nổ tung, Tà Thần bị thương nặng, tự biết thất bại trong gang tấc, liền đem tà niệm trong người dung nhập vào cự kén, hy vọng có thể mượn nó biến thành sinh linh chân chính.

Chỉ tiếc, bởi vì hắn đã bị ảnh hưởng tới bổn nguyên, trong thời gian ngắn khó khôi phục, chứ đừng nói chi chuyển hóa trở thành sinh linh. Hơn nữa cử động của hắn làm cho Tiểu Ngu xuất thế trước thời hạn, trở thành tàn linh, yếu đuối vô cùng. Vì vậy hắn chỉ có thể bất đắc dĩ ẩn núp ở trong cơ thể Tiểu Ngu, lâm vào trong ngủ say.

Cho đến vừa rồi, Vân Phàm dùng thần hồn dựng dưỡng tiên linh, chẳng những làm cho Tiểu Ngu khôi phục, giống như trước cũng làm cho Tà Thần khôi phục chút ít.

Mà Tà Thần nhìn thấy Vân Phàm dựng dục tiên linh, chính là cơ hội tốt để đoạt xá, cho nên hắn chọn thời điểm Vân Phàm không phòng bị, nhất cử bộc phát, đem tâm thần đối phương nuốt hết, do đó mới có một màn này.

Nhưng đang lúc Tà Thần nghĩ rằng mọi chuyện đúng như kế hoạch của mình, phong linh không gian lại xảy ra biến hóa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.