Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 32: Hắc bang Hongkong



Xã hội đen Hongkong là do từ Quảng Đông truyền qua, tục truyền là do Trần Cận Nam là người sáng lập ra Hồng Môn (không sai, đúng là người đứng đầu Thiên Địa hội trong Lộc Đỉnh Ký) sau khi chết trận tại Huệ châu, truyền nhân tiếp tục lãnh đạo tổ chức, bởi vì không phục chính phủ Mãn Thanh, phản Thanh phục Minh lại không có hiệu quả, cuối cùng thành các tổ chức hắc bang, cũng chính là đời sau của thanh bang.

Nhưng xã hội đen Hongkong tổ chức khác với Hồng Môn nội địa, đầu tiên bọn họ tuy bài vị tôn hoàng (đương nhiên là cái gọi là Đại Minh chính tông), nhưng cùng với các hắc bang ở nội địa cơ hồ không có quan hệ, đại đa số các bang hội thật ra khởi điểm chính là từ các hiệp hội tiểu thủ công nghiệp hoặc hội đồng hương của các công nhân bến tàu, cho đến khi có một vị Hương chủ Hồng Môn đi đến Hongkong, liên hệ các bang phái, đề nghị dùng biểu hiệu Hồng Môn để tổ chức lại, mở rộng ảnh hưởng, giảm bớt tranh đấu lẫn nhau, lúc này mới mở hương đường, đốt giấy vàng, chém gà trắng, chính thức mở Hồng Môn đại hội. Từ đó về sau truyền lưu, bọn họ căn bản không có quan hệ với Hồng Môn nội địa, không có lui tới, bọn họ làm cũng chỉ là hai chữ "làm ăn", cùng với tôn chỉ phản Thanh phục Minh ở nội địa hoàn toàn khác nhau.

Xã hội đen Hongkong sau khi sinh ra phát triển cực kỳ nhanh chóng, thời kì phát triển đầu tiên là sau khi thảm án bãi công làm cho kinh tế Hongkong tiêu điều, trị an hỗn loạn, xã hội đen thừa cơ phát triển. Thời kì thứ hai là những năm ba mươi lăm, bởi vì xã hội đen nói nghĩa khí, hơn nữa cảnh sát cùng xã hội đen bắt đầu cấu kết, xã hội đen phát triển ổn định mà rất mạnh. Cuối cùng chính là sau khi giải phóng, các thế lực Quốc Dân Đảng còn sót lại ở Hongkong, bởi vì có hậu đài duy trì, vũ khí sung túc, nên phát triển mạnh. Nhưng theo tốc độ phát triển kinh tế của Hongkong, các bang phái cũng đều thay đổi hình tượng, có một số bang phái mục đích chính trị cũng đã vứt ra khỏi đầu, mục tiêu duy nhất chính là kiếm tiền, đối ngoại cũng không kêu bang phái nữa, mà tự xưng là xã đoàn.

Thành viên xã hội đen chính thức ở Hongkong hiện này ước chừng hai ba mươi vạn, mà không chính thức cũng cỡ bốn năm mươi vạn, bọn họ vẫn theo truyền thống, đương nhiên rất nhiều nhân vật cấp lão đại đều đã chuyển sang làm ăn, không tiện xuất đầu lộ diện. Hơn nữa từ khi Hongkong trở lại đại lục thì cảnh sát Hongkong mạnh mẽ tảo trừ, các thế lực xã hội đen đều thu liễm. Bất quá, xã hội đen cũng không phải là ngồi không, những năm gần đây các bang phái đều chuyển sang hoạt động ngầm, khó có thể tìm được chứng cớ, cũng khó mà quét sạch. Hơn nữa, xã hội đen Hongkong lại có xu hướng quốc tế hóa, càng phức tạp hơn nhiều.

Bởi vì Hongkong đất chật người đông, kinh tế phát triển, một địa bàn rất nhỏ, thậm chí chỉ là một nơi giải trí, ví dụ như sân khấu ca nhạc, quán bar, đều là mục tiêu của các bang phái tranh đoạt, phạm vi thế lực của các bang phái cũng không cố định, thường xuyên là trong ta có ngươi, trong ngươi có ta, rất khó ấn định mà phân khu. Nhân số của bang phái cũng vô chừng, từ mấy chục người cho đến mấy vạn người, trước mắt các bang phái tại Hongkong có số thành viên chính thức lên tới hàng vạn có ba bang, trong đó nhân số đông nhất là "Tân Hòa Thịnh" long đầu lão đại là Vương Thịnh Duy, hiện thành viên có chừng mười vạn người. Bất quá bang này quản lý phân tán, phân tổ phái hệ (tục xưng đôi phân) rất nhiều, các đôi phân đều tự làm chủ, thường xuyên nội loạn tranh đoạt ích lợi, người một nhà đánh người một nhà. Do quan hệ không đoàn kết, không ít địa bàn đã bị hai bang phái lớn kia gom thâu, chỉ có nổi trội về nhân số mà thôi.

"Đông Thắng" là bang phái nhân số đứng thứ hai, lão Đại là Trương Bá Uy, đệ huynh dưới tay có chừng năm vạn. Mà "Hưng Nghĩa An" vẫn được hắc đạo Hongkong công nhận đại bang đệ nhất, nhân số lại ít nhất trong ba bang phái, chỉ hơn bốn vạn người, cái này bởi vì Hongkong dù sao cũng là xã hội pháp chế, hơn nữa là xã hội phi thường thương mại hóa, chuyện chém nhau giữa các bang phái hiện nay đã rất ít phát sinh, thực lực cũng không phải là nhiều người, mà là nhiều tiền. "Hưng Nghĩa An" không thể nghi ngờ là giàu có nhất trong ba đại bang, dưới sự dẫn dắt kinh doanh của long đầu lão Đại Hạng Hoa Cường, hắc bạc lưỡng đạo đều có làm ăn lớn, có thể nói là tài nguyên cuồn cuộn, làm cho hai đại bang kia hết sức đỏ mắt. Bất quá cũng bởi vì "Hưng Nghĩa An" đem trọng điểm kinh doanh từ từ chuyển qua bạch đạo, chuyện xử lý bên hắc đạo bình thường đều có chừng mực, do đó theo thực lực hắc đạo mà nói, "Đông Thắng" đã có xu thể vượt qua "Hưng Nghĩa An" trở thành hắc bang đệ nhất Hongkong, cũng vì có dã tâm này, cho nên mới có chuyện liên hợp với Yakuza Nhật Bản.

Hạng Hoa Cường trước mắt đã rất ít khi tự mình xử lý phân tranh hắc đạo của "Hưng Nghĩa An", đem quyền lực ở các đường đều phân tán cấp cho Đường chủ tự hành quản lý, bản thân đem tinh lực tập trung kiếm tiền, hắn nguyện ý để người khác đem hắn trở thành một thương nhân thành công, chứ không phải lão Đại hắc bang. Hôm nay Hạng Kiều xảy ra chuyện, Hạng Hồng cũng không có nói cho ông nội biết, mà là về đến nhà sau khi đem Hạng Kiều đuổi về phòng, mới đến phòng của ông mà báo lại.

Hạng Hoa Cường dù sao cũng đã gặp qua sóng to gió lớn rồi, đối với chuyện "Đông Thắng" liên hợp với Yakuza cũng sớm đã nghe thấy, biết sớm muộn cũng sẽ có chuyện phát sinh, chỉ là khi nghe được đối phương lại xuống tay với cháu gái mình, cảm thấy phi thường tức giận. Trong giới hắc đạo tuy không có pháp quy chính thức phải tuân thủ, nhưng không để dính líu đến gia đình con cái cơ hồ đã trở thành quy tắc ngầm của mọi người, "Đông Thắng" ngay cả cháu gái mình cũng không buông tha, việc này nhất định phải có một câu trả lời, cũng đồng ý để cho Mã Sĩ Kiệt thừa cơ hội này đem quán bar kia thu lấy.

Đương nhiên, trong chuyện này, làm cho hắn kinh ngạc nhất, cũng là kỳ lạ nhất, là một thiếu niên đã đơn độc đem Hạng Kiều cứu ra, miêu tả của Hạng Hồng làm cho hắn không dám tin là thật, nhưng hắn cũng hiểu Hạng Hồng không dám trước mặt mình mà phóng đại câu chuyện, kinh ngạc hỏi: "Thiếu niên này là ai?"

Hạng Hồng bản thân cũng không rõ ràng lắm nói: "Chỉ nghe tam muội nói, là bạn học cùng lớp".

Hạng Hoa Cường trầm tư một hồi rồi nói: "Ngày mai cháu cho người điều tra hắn, không riêng gì thân phận của hắn, chủ yếu nhất chính là tra xem hắn thích cái gì, đó là một người rất thú vị".

Hạng Hồng gật đầu nói: "Ông nội, ông muốn mượn sức hắn sao?"

Hạng Hoa Cường cười nói: "Cháu luôn thông minh như vậy, người như vậy mà không thể thu dùng thì rất đáng tiếc. Nói đến, loại võ lâm cao thủ thân mang tuyệt kỷ này sớm muộn cũng sẽ xuất đầu, chúng ta không đi tìm hắn, người khác cũng sẽ tới tìm hắn".

Hạng Hồng cũng cười nói: "Không thể tưởng được trên thế giới này thực sự có người như vậy, cháu còn tưởng rằng cái gọi là võ lâm cao thủ cũng chỉ như các võ sự biết mấy chiêu quyền cước mà thôi, nhân vật thân mang tuyệt kỷ đều chỉ là trong tiểu thuyết tạo nên mà thôi".

Hạng Hoa Cường nói: "Kỳ nhân dị sĩ xuất hiện cũng không kỳ lạ, chỉ là chúng ta không biết mà thôi, cái này cũng khó trách cháu, nếu Hạng Kiều đến nói với ta có nhân vật như vậy, ta cũng không tin. Đúng rồi, Hạng Kiều cùng thiếu niên này quan hệ thế nào? Một khi đã có thể tới cứu nó, có lẽ quan hệ cũng không tệ lắm". Nguồn truyện: Truyện FULL

Hạng Hồng nghĩ đến cái mông sưng đỏ của muội muội kia, lắc đầu nói: "Xem qua thì quan hệ của bọn họ rất phức tạp, không giống là bạn bè, ngược lại… ngược lại giống như là cừu nhân… cũng không phải… phải nói hai người bọn họ giống như là oan gia thì đúng hơn…"

Hạng Hoa Cường ngẩn ra hỏi: "Ý cháu nói… hai người chúng có… có ý với nhau?"

Hạng Hồng quyết đoán lắc đầu nói: "Ông đừng hiểu lầm, ông không phải bảo cháu tra hắn thích cái gì sao, có một chút điểm cháu có thể cam đoan, hắn khẳng định không thích nữ sắc. Tam muội nói không chừng cũng có suy nghĩ này, thiếu niên kia nhìn cũng không muốn nhìn Tam muội cùng hai chị em bên cạnh nó, nam nhân bình thường tuyệt sẽ không như vậy, có lẽ một thân công phu của hắn chính là luyện Đồng Tử công mà ra".

Hạng Hoa Cường "ồ" một tiếng, gật gật đầu, Hạng Kiều cùng hai chị em kia cũng có thể xem như là mỹ nữ, một thiếu niên đối với các nàng lại xem như không thấy, quả thật là không bình thường.

Bọn họ nếu biết hiện tại Thạch Thiên đang ôm giáo viên chủ nhiệm mà đại triển hùng phong, thì không biết sẽ có cảm tưởng gì.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.