Hạng Hồng không nhớ lần này đã làm bao lâu, cũng không nhớ mình đã đạt bao nhiêu cao trào, giấc mơ mỗi ngày rốt cục đã thành sự thật, làm cho thể xác và tinh thần của nàng đều trở nên đặc biệt hưng phấn, phảng phất như muốn lấy tất cả những gì không thể đạt trong mộng, cao trào từng cái chồng lên nhau, không một chút gián đoạn.
Thạch Thiên cũng vô cùng bất ngờ với biểu hiện của Hạng Hồng, cảm giác so với lần đầu tiên, Hạng Hồng quả thật giống như hai người khác nhai, không thể làm cho người ta tin được, cơ hồ một phút nàng đạt cao trào một lần. Chịu sự cuốn hút này, Thạch Thiên cũng vô cùng hưng phấn, khó có thể khống chế bản thân được, so với bình thường càng thêm kịch liệt, mà cái giường rộng siêu cấp phát huy đất dụng võ của hắn. Nếu không phải Hạng Hồng từ nhỏ đã luyện võ, thể chất và sự chịu đựng cũng tốt hơn người thường, đồng thời Thạch Thiên lại đem chân khí vào trong cơ thể nàng, thì chỉ sợ nàng đã bị làm đến ngát xỉu mất.
Mặc dù là vậy, lúc mà Thạch Thiên đạt được cao trào, Hạng Hồng cũng không phân biệt rõ là sống hay chết, hay là thành tiên rồi. Dựa vào ý thức do Thạch Thiên vận chuyển chân khí không ngừng vào người, Hạng Hồng vươn tay chân ra, giống như bạch tuộc bò lên người Thạch Thiên, không cho hắn rút ra, nhắm mắt hưởng thụ cảm giác hai người dung hợp một chỗ.
Dục hoả trong cơ thể của Thạch Thiên tuy rằng đã suy yếu vài phần, nhưng với sự triền miên này, nhất thời cảm giác thằng em lại nóng lên, hùng phóng tái khởi. Nhưng mà hắn cũng biết thể lực của Hạng Hồng nếu không nghỉ ngơi mấy giờ là không thể khôi phục lại, cho nên cố gắng nén dục hoả xuống, rồi đưa tay vỗ nhẹ Hạng Hồng, thừa dịp nàng buông tay chân ra, liền nằm rút ra một bên.
Một lát sau, Hạng Hồng mới nghiêng người tựa vào vai của Thạch Thiên, ôn nhu nói: "Cảm ơn…"
Thạch Thiên gật đầu không biết phải trả lời nàng như thế nào.
Hạng Hồng lại nói: "Em…có phải rất kém không…"
Thạch Thiên cười nói: "Không kém không kém, em mạnh hơn anh nhiều, anh mới một lần, mà em đã bảy tám chục lần rồi, bội phục bội phục!"
Hạng Hồng bật cười hì hì, sau đó nhìn Thạch Thiên một cái, thở dài nói: "Không cần an ủi em, em biết em không thể thoả mãn anh"
Thạch Thiên thành thật đáp: "Cái này cũng không thể trách em, muốn trách thì phải trách cơ thể của anh đặc biệt quá, phương diện này chỉ sợ vĩnh viễn không tìm được đối thủ. Em có thể mở miệng nói chuyện được, trong số những người anh từng gặp đã là rất giỏi rồi"
Tuy rằng Hạng Hồng chỉ tiếp xúc với một người đàn ông là Thạch Thiên, nhưng cũng nhìn ra Thạch Thiên ở phương diện này không giống người bình thường, nghe vậy vui vẻ nói: "Thật không…khó trách lại muốn em tìm nhiều người…yên tâm đi, hôm nay sẽ không để cho anh thất vọng…A… bây giờ em không còn chút sức, phiền anh…ôm em đến phòng sát vách được không?"
Thạch Thiên không hỏi tại sao phải đi phòng khách, cảm thấy nếu cứ để nàng ta ôm mình hoài, sẽ không chịu nổi nữa. Gật đầu ôm lấy Hạng Hồng, cầm quần áo của nàng đi đến căn phòng sát vách thông với phòng ngủ này, đặt nàng lên giường.
Hạng Hồng lấy điện thoại từ trong quần áo của mình ra, tìm một dãy số, sau đó nói với người ta: "Có thể dẫn người vào rồi…" Cúp điện thoại xong, kéo tay Thạch Thiên thâm tình nói: "Em không còn tiếc nuối gì cả, vĩnh viễn sẽ không quên ngày hôm nay!"
Thạch Thiên cảm động cười khổ nói: "Đừng nói giống như là chết ngay vậy, nếu em muốn…em vẫn có thể đi gặp lão tử" Hắn cảm thấy Hạng Hồng vô cùng hiểu chuyện, cũng không phải loại con gái lì lợm, cho nên không đành lòng nói vậy.
Hạng Hồng làm người rất khôn khéo, làm sao mà không hiểu ý của Thạch Thiên vui mừng ngồi bật dậy, run giọng nói: "Thật không? Em có thể giống như Kim Hinh…làm…làm người phụ nữ của anh?"
Thạch Thiên nói: "Mạng của lão tử khổ, nên cũng không để ý là có thêm một người…chẳng qua em và những người khác, đừng xem là người phụ nữ của anh, muốn gả cho ai đó thì gả, lão tử không để ý, còn có thể tặng đồ cưới cho các người"
Hạng Hồng vui mừng, không biết lấy sức ở đâu, trần truồng nhảy dựng lên, ôm chặt lấy Thạch Thiên, hôn môi hắn, về phần tại sao Thạch Thiên lại mạng khổ, mình rốt cục có liên hệ với hắn như thế nào, nàng cũng không nghĩ đến.
Đại khái là khoảng ba bốn phút sau, nghe thấy bên phòng ngủ lớn có tiếng động, Hạng Hồng mới buông Thạch Thiên đã bốc lửa hai mắt ra, cười nói: "Trở về phòng kia đi, có người đang chờ anh đó, nếu không đủ, em sẽ chuẩn bị thêm"
Thạch Thiên cũng đã sớm nghe ra trong phòng ngủ có bốn cô gái, không khỏi cảm thấy Hạng Hồng rất hiểu chuyện, mà rất rõ đại nghĩa, so với hành vi ban ngày đi kiếm các cô người mẫu để họp của Samantha quả thật giống như một trời một đất. Thầm nghĩ, hao người đều là xử nữ, sao lại có khác biệt lớn như vậy? Cười ha ha xong, liền thả Hạng Hồng xuống để cho nàng nghỉ ngơi trên giường.
Trở về căn phòng ngủ trước đó, chỉ thấy Ông Gia Hồng mang theo ba cô gái chỉ mặc vỏn vẹn bộ đồ lót xinh đẹp gợi cảm đứng bên giường lớn, chờ hắn, trong đó có một mỹ nữ tóc vàng mắt xanh, dung mạo rất tốt, còn dáng người phải nói là ma quỷ.
Ông Gia Hồng cũng biết người vừa đi với Hạng Hồng lên lầu là Thạch Thiên, nàng cũng không giấu ba người kia, cho nên khi ba mỹ nhân gợi cảm thấy Thạch Thiên xuất hiện, đều không lộ ra vẻ kinh ngạc, mà chỉ lộ ra nụ cười mê người, ánh mắt đang nhìn vào thân thể trần truồng của Thạch Thiên.
Ông Gia Hồng bước lại gần Thạch Thiên kiều mị giới thiệu: "Thạch tiên sinh ba người này chính là ba mỹ nữ hấp dẫn nhất trong giải trí Vĩnh Hưng, không biết có làm ngài hài lòng không?" Ngữ khí mười phần giống tú bà, xem ra nàng ta đã làm việc này không chỉ một lần, sau đó lại kề sát bên tai của Thạch Thiên nói: "Các nàng đều đã đóng phim cấp ba, công phu tuyệt đối đứng đầu, nếu Thạch tiên sinh muốn tìm các nữ minh tinh thành danh cũng không có vấn đề, chỉ là các nàng đều rất bận tâm đến mặt mũi, chỉ có thể gọi từng người đến thôi"
Lúc nàng nói chuyện bất chợt còn vươn lưỡi lên khẽ liếm vào lỗ tai của Thạch Thiên, tay thì vuốt ve bộ ngực của Thạch Thiên, cuối cùng còn cầm luôn cái vật nóng hổi dưới kia mà vuốt ve.
Thạch Thiên thích nhất là những cô gái làm việc trực tiếp như vậy, nghe nói ba người kia cũng thế, liền cười ha hả: "Nhăn nhó tức là không muốn đến, lão tử rất hài lòng, ở lại hết đi" Nói xong, liền ôm lấy Ông Gia Hồng ném nàng lên giường tiếp tục chiến đấu.
Còn ba cô gái lúc đến đều đã được Ông Gia Hồng hứa hẹn, nếu có thể được Thạch Thiên lưu lại, công ty sẽ cho các nàng cơ hội trở thành nữ minh tinh chân chính, huống chi, Thạch Thiên rất đẹp trai, lại là siêu sao quốc tế, cho dù không có lời hứa hẹn của công ty các nàng cũng không cảm thấy thiệt, nghe Thạch Thiên nói tất cả đều ở lại, ba nàng đều sung sướng, thậm chí còn bắt đầu lo tinh lực của Thạch Thiên có hạn, lỡ như chưa đến lượt mình mà đã đầu hàng thì chẳng những không được làm tình cùng siêu sao quốc tế, ngay cả cơ hội thành ngôi sao lớn cũng mất đi, cho nên đều bò lên giường trước