Bất Diệt Truyền Thuyết

Chương 413



Án của quẩn đảo Colo Shrike chia làm hai bộ phận, bộ phận thứ nhất là tính hợp pháp của hợp đồng mượn nợ, cái này thuộc về tranh chấp hợp đồng kinh tế, không phái thuộc về chủ quyền quốc gia, án này căn bản không do Tòa án quốc tế xử lý. Điểu kiện tiên quyết của án này là do Colo Shrike VII thua bạc nợ tiền nhiều, chủ động đem quần đảo Colo Shrike gán nợ cho sòng bạc, cho nên hắn phải chịu toàn bộ trách nhiệm.

Dựa theo biện pháp xử lý binh thường, nếu như họp đồng mượn nợ của Colo Shrike VII không có hiệu lực, hắn phải trả lại tiền nợ, hai bên cùng thỏa thuận kỳ hạn và lợi tức bồi thường. Bời vậy mặc dù Colo Shrike VII cùng sòng bạc đều là bị cáo, nhưng thua kiện phải gánh chịu hậu quả thì chi có một mình Colo Shrike VII, bắt quá có MỸ trợ giúp tra nợ, Colo Shrike VII cùng không lo lắng gánh chịu hậu quả này, hơn nữa hoàn toàn hy vọng mình gánh chịu hậu quả.

Nhưng Colo Shrike VII thân là quốc vương vương quốc Colo Shrike, là phán nhân của quần đảo Colo Shrike, hợp đồng mượn nợ của hắn không thể đơn phương tuyên bố không có hiệu quả là không có hiệu quả, cùng không phải hắn thừa nhận sai lẩm là có thể làm cho vương tộc Colo Shrike thắng kiện, còn phải bận tâm đến ích lợi của kẻ thứ ba. Bởi vì không có tiền lệ, nên mặc kệ Tòa án quốc tế đưa ra dạng định luân gì, cũng sẽ tạo nên tranh nghị, theo pháp quan thấy, muốn xử lý viên mãn án này thi có thể điểu giải là chính, để cho hai bên thỏa thuận điều kiện giải trừ hợp đồng là tốt nhắt.

Nhưng sòng bạc lại đem họp đồng mượn nợ chuyển nhượng làm cho án này trờ nên càng thêm phức tạp, đã tạo thành một hồi quan tòa tam giác, hiện tại cho dù sòng bạc đồng ý điều giải cùng vô dụng, bời vì tòa thành Thiên Thạch mới chân chính là người nắm giấy nợ, thiếu bọn họ làm cho án này thiết đi một bèn quan trọng, mặc kệ pháp quan thần thông quảng đại như thế nào, cùng không có thể tuvên bố họp đồng mượn nợ này không có hiệu quả. Cho nên pháp quan chi có thể tạm thời tạm gác lại, lần nữa phái người đi tới quần đảo Colo Shrike khuyên bảo, hy vọng phía tòa thành Thiên Thạch tiếp nhận điều giải. nói ra điều kiện của bọn họ. T.r.u.y.ệtruyenfull.xyz

Bộ phận thứ hai là vương tộc Colo Shrike tố cáo hành vi tòa thành Thiên Thạch cường đoạt đảo của bọn họ. có hơn mười người dân nguvên ờ trẽn đảo Shrike cùng tham dự. Hơn mười người nọ tại pháp đình thừa nhận mình đã được tòa thành Thiên Thạch bồi thường 100.000 USD. nhưng một mực chắc chắn mình bị bức đi. Chỉ trích hành vi dã man của tòa thảnh Thiên Thạch, mãnh liệt yêu cầu trả lại quyền ờ trên đảo Shrike của bọn họ.

Thạch Thiên dã man là toàn cầu đều biết, nhất thời toàn bộ nhân dân trên thế giới đểu đồng tình, truyền thông các nơi đều lập tức hành động, phái ra phóng viên đi gặp các người dân Colo Shrike bị ép rời đi, điều tra làm rõ quá trình, chua xót của bọn họ khi bị tòa thành Thiên Thạch cường hành xua đuổi.

Người dân Colo Shrike mất đi quê hương lúc này đang ở các nước khu vực Đông Nam Á mua nhà cửa. đang bề bộn chuẩn bị cho cuộc sống mới, khi phóng viên tìm được bọn họ, ai trẽn mặt cũng in đầy nụ cười hạnh phúc thỏa màn, hiển nhiên đối với tương lai tràn ngập tin tưởng. Nhưng khi bọn họ từ chỗ phóng viên biết được vương tộc Colo Shrike đang ờ Tòa án quốc tế vì để cho bọn họ có thể quê hương mà kiện ra tòa, đều lấy làm kinh hãi, lúc này nói rõ bản thân đối với việc tòa thành Thiên Thạch bồi thường hết sức hài lòng, rời quẽ hương mặc dù có chút không nỡ, nhưng cũng không bị cường ép.

Không lảu sau đó, người dân Colo Shrike phân tán tại Đông Nam Á tập trang tụ họp lại, đối với các phóng viên này mành liệt đưa ra kháng nghị về vương tộc Colo Shrike, chửi mắng vương tộc Colo Shrike không được bọn họ đồng ý mà đã dùng danh nghĩa của bọn họ mà kiện lên tòa, cùng mắng vương tộc Colo Shrike trước kia có ba trăm người mà chiếm cứ hơn nửa diện tích của quần đảo Colo Shrike, nhân dân nộp lẻn thuế cùng thu vào từ du khách chi dùng cho cuộc sống của vương tộc, không xuất ra một phân tiền dùng để kiến thiết quốc gia, làm cho cuộc sống bọn họ càng ngàv càng quẫn bách, mỗi người hàng năm chi thu vào có mấy trăm USD, đối với các đồ dùng cuộc sống đều phải nhập khẩu của đảo quốc mà nói, căn bản là không đủ chi tiêu. Có người thậm chí trực tiếp hỏi ngược lại phóng viên, nếu có người cho ông số tiền bằng cả trăm năm buôn bán cũng không có, bảo õng rời khỏi quốc gia không chút tiền đô đó. thì ông sẽ lựa chọn như thế nào?

Về phẩn hơn mười vị đại biểu cho bọn họ tại Tòa án quốc tế để làm chứng, thì bị bọn họ mắng là tay sai mà vương tộc Colo Shrike thu mua, hoàn toàn không thể đại biểu cho bọn họ, cho dù hành vi tòa thành Thiên Thạch chiếm lấy quẩn đảo Colo Shrike thật sự không hợp pháp, bọn họ cũng hoan nghênh những người dùng tiền tài xâm lấn này, tỏ vẻ thề cũng không trở về, trừ khi không cẩn phải trả lại tiền.

Kết quả phỏng vấn sau khi được truvền đi, toàn bộ thế giới đểu cười to, sự kiện quần đảo Colo Shrike bỡi vậy mà được người ta xem là trò cười của thế kỷ.

Tòa thành Thiên Thạch mặc dù đối với Tòa án quốc tế truyền gọi không để ý tới. cùng không để ý tới dư luận quốc tế, dù sao tòa thành Thiên Thạch càng ngày càng được người ta hiểu rõ, tòa thành Thiên Thạch qua cả trăm năm thành lập nên đế quốc kinh tế khổng lồ sớm muộn cùng được mọi người hiểu rõ cho nên hình tượng bào trì được thì tận lực bào trì khi chuyện của Samantha cùng Thạch Thiên tại Hongkong truyền ra tòa thành Thiên Thạch đà thu mua số lượng lớn đài báo. những đài báo này lúc này cùng đã phát huy tác dụng, thông qua chúng mà thông báo chuyện vương tộc Colo Shrike đã tiếp nhận hai triệu USD mà Laurent đã đưa làm phí di chuvển.

Người mà Tòa án quốc tế phái tới lúc này lẩn nữa leo lên bến tàu đảo Nam quần đảo Thiên Thạch, bến tàu hai đào Nam Bắc đà sớm bắt đấu cải tạo, hai bến tàu cũng đã được mở rộng hơn mười lần, đại bộ phận diện tích đều được kéo dài ra biển, không có xâm lấn đất đai trên đảo. Mặc dù bến tàu vẫn chưa hoàn toàn hoàn thành, nhưng từ độ dài và rộng cũng có thể thấy được khí thế của nó trong tương lai, làm cho vị đại biểu Tòa án quốc tế cũng phải kinh ngạc, nghĩ thầm một đảo quốc nhỏ như vậy mà phái xây dựng một bến tàu quy mô như thế sao...

Thật ra đây bởi vì tòa thành Thiên Thạch muốn dùng tốc độ nhanh nhất cài tạo quần đảo Thiên Thạch, để cho các tàu thuyền khổng lồ vận chuyển vật liệu trang thiết bị tới, mới tạo nên bến tàu quy mô cơ hồ có thể cùng các bến tàu nồi tiếng mà so sánh. Chờ quần đảo Thiên Thạch chính thể cải biến xây xong xong, hiển nhiên không cần phải có bến tàu lớn đến như thế, đến lúc đó có thể đem phần diện tích xây dựng trên biển hủy đi.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.