Bát Gia Tái Thế

Chương 546



Chương 546


Trần Đức không hề nhìn cây đao dưới chân mình, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm Tạ Dư Ba như cũ: “Chiếc xe thể thao này của mày chắc cũng phải hơn chục triệu nhỉ? Mày có thể thử xem nó có thể đâm chết tao không”.


“Hahaha, được lắm nhóc, đủ ngông cuồng, đủ kiêu ngạo, đủ ngang tàng, đáng tiếc… mày đụng phải tao, đụng phải Tạ Dư Ba này, Tạ Cuồng Nhân, xét về độ điên cuồng thì ở thành phố Tần, ai có thể so sánh với tao?”


Tạ Dư Ba đột nhiên cười ha hả!


Lớn đến chừng này tuổi, đây là lần đầu tiên hắn ta gặp một người kiêu ngạo như vậy!


Đây có phải là đang thử thách sự nhẫn nại của hắn ta đến đâu không?


Xin lỗi, đối với con kiến, hắn ta không có chút gì gọi là nhẫn nại.


Giây tiếp theo!


Tạ Dư Ba đạp mạnh chân ga.


“Nhóc con, chết đi!”


“Brừm!”


Tiếng động cơ của chiếc xe thể thao đột ngột tăng tốc, vang dội khắp cả con đường.


Bốn bánh xe ma sát với mặt đất mạnh mẽ, bắt đầu chuyển động!


Khoảnh khắc tiếp theo, chiếc xe lao vùn vụt về phía Trần Đức với tốc độ nhanh nhất, giống như một con dã thú khổng lồ trên núi, gầm rú vang trời!


“Không!”


Lâm Dao trợn tròn mắt, cô muốn ngăn lại, nhưng đã quá muộn, tốc độ của chiếc xe đó thực sự là cực kỳ cực kỳ nhanh!


Khoảng cách năm mét, lao đến trong nháy mắt!


“Nghiền nát hắn!”, ở bên cạnh, Tạ Lan kích động hét lớn: “Nghiền hắn thành bột đi!”


Tạ Dư Ba giống như đã nhìn thấy Trần Đức bị nghiền nát, ánh mắt hung dữ, điên cuồng, chằng chịt đường tơ máu, hắn ta đạp chân ga hết cỡ, đạp mạnh hết sức có thể.


Lâm Dao tuyệt vọng trợn tròn hai mắt…


Tuy nhiên, đối mặt với chiếc xe thể thao đang lao nhanh về phía mình, vẻ mặt và ánh mắt của Trần Đức lại không chút thay đổi, vẫn bình tĩnh như cũ, nhưng trong mắt lại hiện lên một tia lạnh lùng.


Đúng lúc chiếc xe thể thao lao tới trước mặt anh.


Một bàn tay vươn ra.


Động tác của anh trông có vẻ rất chậm, nhưng thực ra lại nhanh đến cùng cực, trong tích tắc đầu của chiếc xe thể thao đang lao tới dường như đụng phải tảng đá nào đó, phát ra tiếng động cực lớn.


Giây tiếp theo…


“Bùm!”


Chiếc xe thể thao vốn dĩ đang lao nhanh hết cỡ thì bây giờ đột ngột dừng lại sau tiếng động lớn đó.


Không, không phải dừng lại, bốn bánh của chiếc xe thể thao vẫn đang điên cuồng quay vòng vòng, tiếp xúc và cọ xát với mặt đất, phát ra âm thanh chói tai như muốn xuyên thủng màng nhĩ, vô cùng khó nghe.


Nhưng thân xe, ngoài sự chấn động dữ dội thì không hề di chuyển về phía trước thêm chút nào!


Ngay lúc đó, sắc mặt của Tạ Dư Ba trở nên cực kỳ khó coi, hắn ta ngồi ở ghế lái trợn trừng hai mắt, thật sự không dám tin cảnh tượng trước mắt.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.