Lúc này, nội dung bốn hạng khảo hạch, toàn bộ đã có.
Xích Hằng Vũ cười nói:
- Vạn Linh Thực Dịch, độ khó bình thường. Tốt rồi, hết thảy chuẩn bị sẵn sàng, Trường Không các hạ, mời theo chúng ta đến điểm khảo hạch lý luận.
Khảo hạch lý luận, nằm ở một gian mật thất.
Mười quyển trục của khâu thứ nhất, đều được đưa vào bên trong mật thất.
Xích Hằng Vũ nói:
- Khâu khảo hạch, thứ nhất liên quan đến tri thức Linh dược, đan dược. Nếu như là Linh dược, ngươi phải phân tích thuộc tính, phương thức đào tạo, Linh dược này dùng làm gì thích hợp, luyện chế đan dược gì thích hợp nhất,... Nếu như là đan dược, thì cần phân tích thành phần, tài liệu cấu thành, tài liệu chính cùng tài liệu phụ tá, tỉ lệ như thế nào, phương pháp luyện chế, hỏa hầu..., càng tường tận càng tốt.
Linh Dược, trời sinh là do thiên địa thai nghén mà thành, nhưng hiện tại, đại bộ phận là do đào tạo mà có.
Mà đan dược, thì thông qua kết hợp Linh dược, luyện chế ra Linh Đan. Sự khác nhau của hai cái này, đã là Dược sư thì ai cũng phải biết.
Nhậm Thương Khung thấy Xích Hằng Vũ giải thích rõ ràng như vậy, cười cười hỏi:
- Khâu khảo hạch này, có thể bắt đầu được chưa?
Xích Hằng Vũ gật gật đầu:
- Được, ta cùng Thái Thượng Trưởng Lão sẽ ở bên ngoài mật thất, thay phiên giám sát. Khâu khảo hạch thứ nhất, thời gian ba ngày.
Ba ngày, là đủ nhiều rồi. Ở phương diện thời gian, Đan Tiên Điện rất phóng khoáng. Trên thực tế, mười đề mục, nếu như từng đọc qua, tối đa chỉ cần nửa ngày là có thể hoàn thành. Nếu như không biết, dù cho ba năm, cũng đừng hòng làm được.
Đương nhiên, thời gian càng nhiều, đối với người khảo hạch tự nhiên là càng có lợi.
Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác liếc nhau một cái, đều rất tự giác lui ra khỏi mật thất. Dù sao trong mật thất này không có vật gì, lại có linh trận ngăn cản thần thức câu thông, bất luận người khảo hạch nào, cũng không có khả năng ăn gian. Về phần đọc điển tịch (DG: chết cha, cho coi tài liệu àh?), cái này không có hạn chế.
Người nào không biết, bất luận một Dược Sư nào, mỗi người đều có tổng kết của riêng mình, coi là tư liệu để tham khảo cùng lưu truyền. Cái này thuộc về năng lực của người khảo hạch, nó không tính ăn gian.
Nói trắng ra là, Linh Dược Giới, không sợ ngươi đọc qua điển tịch, chỉ sợ ngươi không có điển tịch để đọc qua. Điển tịch nhiều, nội tình càng sâu, đây cũng là tiêu chí cho thân phận của Dược Sư!
Thấy cửa mật thất đóng lại, Nhậm Thương Khung không chút hoang mang, bắt đầu mở ra quyển trục thứ nhất. Sau khi quyển trục được mở ra, là một khảo đề về đan dược.
Thủy Ngưng Thiên Tịnh Đan?
Nhậm Thương Khung mở ra toàn bộ bảo khố, rất nhanh đã tìm được tư liệu về Thủy Ngưng Thiên Tịnh Đan, Thủy Ngưng Thiên Tịnh Đan trong bách khoa toàn thư của Vạn Dược Tôn, có ghi chép vô cùng tường tận.
Nhậm Thương Khung ở trong đầu tổng kết thoáng một chút, liền bắt đầu đáp đề.
Thủy Ngưng Thiên Tịnh Đan…
Tài liệu chính: Thủy Nguyệt Ngưng Châu.
Tài liệu phụ tá: Thực Quý Thảo, Nhiếp Tâm Lan, Minh Anh Tuyến Thảo, Thiên Lam Đế Tảo Trấp.
Phương pháp luyện chế: dùng lửa tinh luyện Thủy Nguyệt Ngưng Châu, thẳng đến khi châu hóa thành nước, trước cho Minh Anh Tuyến Thảo cùng Nhiếp Tâm Lan vào, đợi đến khi tất cả hòa quyện, lại cho Thực Quý Thảo, Thiên Lam Đế Tảo Trấp bỏ vào, sau đó luyện tới khi cô đọng, như thế là được Thủy Ngưng Thiên Tịnh Đan.
Nhậm Thương Khung giải thích ở bên trong bài thi, cũng không có lải nhải dài dòng, mà nói tóm tắt đơn giản rõ ràng, đem phương pháp luyện chế đan dược này, cùng với phương diện bí quyết, đại khái viết ra một lần. Những tâm đắc này, tự nhiên là rập khuôn theo luận điệu của Vạn Dược Tôn, chỉ có điều ngôn ngữ vận dụng, đã thay hình đổi dạng. Kể từ đó, ai cũng nhìn không ra, bài thi này là hắn lấy của Vạn Dược Tôn.
Bài thi thứ nhất, hoàn thành viên mãn. Nhậm Thương Khung đem bài thi thứ nhất đặt qua bên phải, lại từ bên trái cầm lấy bài thi thứ hai.
Bài thi này, là về Linh Dược, cao linh bát phẩm Linh dược, Chu Tước Vĩ. Chu Tước Vĩ này, tự nhiên không phải là đuôi của Chu Tước, mà là một loại Linh Dược có hình dạng cực kỳ giống với đuôi của Chu Tước. Hơn nữa tính thuộc Hỏa, cùng thần thông của Chu Tước mười phần giống nhau. Cho nên mới có tên là Chu Tước Vĩ.
Chu Tước Vĩ này, cực kỳ hiếm thấy. Ở Đông Hoàng Châu, hầu như không có tông môn nào có thể đào tạo ra Chu Tước Vĩ.
- Ha ha, xem ra Dược Thánh khảo hạch này, mỗi một đề thi, độ khó không nhỏ ah. Chu Tước Vĩ này ở Nam Nam Đế châu coi như thông thường. Nhưng ở Đông Hoàng Châu, là cực kỳ hiếm thấy. Xem ra, khảo đề này, đều có tính nhắm vào.
Nhưng Nhậm Thương Khung không có bị loại khảo đề này làm khó. Vạn Dược Tôn xưng là Vạn Dược Tôn Sư, không phải là hư danh. Đối với Chu Tước Vĩ, tự nhiên không có khả năng không ghi lại.
Nhậm Thương Khung ở trong đầu đọc qua một lần, bắt đầu đáp đề.
Chu Tước Vĩ…
Thuộc tính: Hỏa!
Công hiệu: hóa giải các loại độc âm hàn.
Phương thức tài bồi: đa số do thiên địa thai nghén, mọc ở phụ cận miệng núi lửa, có linh lực đầy đủ. Con người muốn đào tạo, độ khó rất lớn. Bình thường phải lợi dụng nơi gần núi lửa có linh lực đầy đủ, tinh luyện linh nhưỡng, đào tạo Chu Tước Vĩ này, phải ở nơi thông thoáng. Không thể đào tạo ở nơi râm mát, tránh nhưng nơi có hàn tính, ôn tính linh nhưỡng...
Các đan dược thường có: Hỏa Liệt Đan, Đại Nhật Càn Khôn Đan, Hỏa Vân Hồng Nhật Đan...
Nhậm Thương Khung mỗi một bài thi, đều không có thao thao bất tuyệt, mà là tận lực lời ít ý nhiều, tuyệt không nói năng rườm rà.
Viết xong bài thi thứ hai, Nhậm Thương Khung đem bài thi để qua một bên, bắt đầu bài thi thứ ba...
Bên ngoài mật thất, Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác ngồi ở một nơi không xa, bọn hắn phải ở hiện trường tọa trấn.
Đây là quy củ khảo hạch Dược Thánh.
- Điện chủ, ngươi tựa hồ hào hứng rất cao a, một mực tươi cười. Ngươi có phải cảm thấy, Trường Không này, có hi vọng thông qua Dược Thánh khảo hạch?
- Ha ha, nếu như không rút trúng hạng mục trị liệu Thiều Quang Thảo, ta cảm thấy có lẽ hắn sẽ có một đường hi vọng. Nhưng mà... ha ha, ngươi phải biết, Thiên Trạch thế giới, Huyền cấp Linh dược quá ít. Rất nhiều thiên tài Dược Vương, căn bản không có cơ hội tiếp xúc đến Huyền cấp Linh dược, chớ nói chi là chữa trị. Cho nên, ta đối với lần khảo hạch này, cũng không thế nào lạc quan a.... Đáng tiếc....
Hô Duyên Ngạo Bác ngược lại không cho là đúng:
- Ngọc không mài, không thể sáng. Người trẻ tuổi có lẽ ma luyện nhiều một ít, khó khăn nhiều một ít, chưa chắc là chuyện gì xấu. Người này cũng vậy. Vừa đến liền trùng kích Dược Thánh, khẩu vị hơi lớn một chút.
- Cái này gọi là nghé con không sợ cọp. Bất quá ta đối với lai lịch của hắn, thủy chung hết sức tò mò. Cho dù hắn không có lai lịch hiển hách, cũng nhất định có một nhân vật phi thường lợi hại ở sau lưng chỉ điểm. Nói cách khác, không có chút lực lượng nào, đi trùng kích Dược Thánh, quả thật là nằm mơ nói mộng.
Xích Hằng Vũ cũng có suy nghĩ của hắn.
Hô Duyên Ngạo Bác cười cười:
- Ta thì hiếu kỳ, nhân vật lợi hại sau lưng hắn, rốt cuộc là ai? Yêu nghiệt đến bực nào? Thiên Trạch Thế Giới, có nhân vật trình độ bực này, có thể đếm được trên đầu ngón tay a....
Muốn suy đoán chuyện này, độ khó quá lớn. Hai người nhìn nhau cười cười, nhưng không có thảo luận sâu hơn. Xích Hằng Vũ cười ha ha, hỏi:
- Hô Diên trưởng lão, ngươi cảm thấy, khâu khảo hạch thứ nhất của hắn, sẽ mất thời gian bao lâu?
- Có ba ngày, chẳng lẽ hắn còn có thể sớm đi ra hay sao? Ta cảm thấy nếu hắn trong ba ngày có thể hoàn thành, đã cám ơn trời đất rồi.
Cấp bậc khảo hạch này, nói thật, ngay cả bọn họ đã là Dược Thánh, nếu như không phải ở Đan Tiên Điện, cũng chưa chắc có thể trả lời chính xác hoàn toàn.
Dược Thánh khảo hạch, tuyệt đối là biến thái. Có đôi khi, thật sự cần một điểm vận khí. Vận khí tốt, không đụng phải đề mục siêu cấp biến thái, còn dễ nói một chút.
Nếu như đụng phải đề mục siêu cấp biến thái, vậy thì thật đen đủi.
Xích Hằng Vũ nghe Hô Duyên Ngạo Bác nói như vậy, cũng không có phụ họa, ngược lại là nói:
- Ta lại cảm thấy, hắn giống như đã tính trước. Chẳng lẽ cảm giác ta bị sai? Ta cảm thấy, có khả năng hắn không dùng đến ba ngày.
- Hắc hắc, Điện chủ a..., ngươi luôn thích đề bạt người trẻ tuổi, ta biết ngươi đối với người trẻ tuổi có chiếu cố đặc thù, nhưng mà, ngươi muốn nói hắn có thể sớm đi ra, ta cũng không tin.
Xích Hằng Vũ cười nhạt một tiếng, không cùng Hô Duyên Ngạo Bác tranh luận. Nhưng mà, ở sâu trong nội tâm của hắn, lại có một chờ mong mơ hồ, chờ mong người trẻ tuổi này, có thể cho hắn một kinh hỉ.
...
Khâu khảo hạch thứ nhất, đảo mắt đã qua một ngày một đêm.
Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác đều là siêu cấp cường giả, nói là ở hiện trường giám sát, kỳ thật bọn hắn là ngồi tĩnh tọa, ngẫu nhiên còn có thể nhập định minh tưởng thoáng một chút, cũng coi là nhàn nhã tự tại.
Một ngày một đêm đi qua, Xích Hằng Vũ mở mắt ra, hướng mật thất nhìn lại, khóe miệng lộ ra một tia mỉm cười thân thiện.
Mà Hô Duyên Ngạo Bác, dứt khoát nhắm mắt dưỡng thần. Ba ngày, còn phải đợi, cho nên, hắn luôn trong nhập định, lộ ra thập phần bình tĩnh.
Nhưng vào lúc này, bên ngoài chủ điện truyền đến tiếng bước chân của Tô Thần.
- Điện chủ, Thái Thượng Trưởng Lão, Thủy Vân Tông tông chủ, đã mang theo rất nhiều tùy tùng, hộ tống Thủy Dao trưởng lão đến ngoài Kính Nguyệt thành trăm dặm. Chỉ chờ hai vị đại nhân đến nghênh đón.
Tô Thần sáng sớm đã mang đến tin tức rung động như vậy. Thủy Dao nha đầu rốt cuộc đã tới, khiêu chiến Dược Vương cấp.
Nếu như là dĩ vãng, hai đại cự đầu của Đan Tiên Đông Điện, nhất định sẽ hết sức vui mừng. Nhưng mà hôm nay, trải qua kích thích của Trường Không, cảm giác chờ mong của bọn hắn đối với Dược Vương cấp, thoáng cái yếu đi rất nhiều. Nếu không phải danh khí của Thủy Dao quá cao, phản ứng của bọn hắn có lẽ sẽ càng thêm đạm mạc.
Thiên tài đã đến, không tới tỏ thái độ, tựa hồ có chút không tốt. Nhưng mà, Đan Tiên Điện có quy củ của Đan Tiên Điện, khảo hạch Dược Thánh, phải có Điện chủ cùng Thái Thượng Trưởng Lão tự mình tọa trấn giám sát.
Đương nhiên, quy củ nói là hai đại cự đầu tự mình giám sát, cũng không nói nhất định phải tùy thời tùy khắc liên hợp giám sát. Cho nên, Xích Hằng Vũ cùng Hô Duyên Ngạo Bác mắt to trừng đôi mắt nhỏ, cơ hồ là đồng thời toát ra một câu:
- Ngươi đi?
Tiếng nói vừa ra, hai người đều đỏ mặt lên. Ai cũng không muốn đi, ai cũng muốn ở lại chỗ này, chứng kiến kỳ tích! Trùng kích Dược Thánh a, mấy trăm năm khó gặp một lần!