Bắt Nạt Em Tới Nghiện

Chương 8: 20+



Sau khi yến hội chấm dứt, Viên Hách Hàn cũng không nói cho Lê Tiểu Tiểu biết kế hoạch hợp tác vói Tam Dương Đằng Lang.

Khỉ hắn chở cô về lại nhà trọ, hắn vẫn là trầm mặc nhu hũ nút, tựa hồ trong dầu đang đang suy nghĩ chuyện rất quan trọng.

Lê Tiểu Tiểu nhìn ra được Viên Hách Hàn trầm tư, nhưng không hỏi cái gì. Cô nghĩ, có lẽ trở lại nhà trọ, hắn sẽ thành khẩn nói cho cô biết.

Nhưng mà sau khi đi vào nhà trọ chuẩn đi ngủ, cô vãn không nghe được hắn nói vói cô gặp chuyện gì.

Hắn muốn giấu diếm? Lê Tiểu Tiểu đi vào phòng khách, quay đầu nhìn Viên Hách Hàn, tuấn nhan không lộ vẻ gì.

Lúc này, Viên Hách Hàn cũng phát hiện Lê Tiểu Tiểu theo dõi hắn một cái chớp mắt cũng không nháy.

“Em hôm nay hình như có chuyện muốn nói với anh?" Hắn cho cô một cái cuời khẽ.

“Là anh có chuyện muốn nói cho em mới đúng?” Lê Tiểu Tiểu nâng mày liễu, hai tay chống thắt lung hỏi ngược lại hắn.

“Em hôm nay rất đẹp.” Viên Hách Hàn nghĩ đã quên khen ngợi vẻ đẹp của cô, vì thế khẽ hôn bô sung lên cái trán của cô một cái: "Hôm nay ở tiệc rượu biểu hiện của em rất tốt".

Cô tránh né cái ôm của hắn, lạnh lùng mở miệng: "Đây không phải là trọng điểm?”

Lúc này, hắn mói phát hiện cô có cái gì đó không đúng: "Bằng không em cảm thay cái gi mói là trọng điểm?” Hắn ngắm nhìn nét mặt của cô, phát hiện cồ bình tĩnh khác thường.

“Tam Dương Đằng Lang nói với anh cái gì? Anh đã đồng ý cái gì?” Lê Tiểu Tiểu dem vấn đề trực tiếp hỏi, không nghĩ muốn quanh co lòng vòng như vậy.

Viên Hách Hàn yên lặng một chút, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Lê Tiêu Tiểu có chút bất mãn, hắn nhớ lại tình huống ở tiệc rượu. Tam Dương Hi Tử tùng nói chuyện riêng với cô, có lẽ, Tam Dương Hi Tử lại chạy tới nói lung tung cái gì đó vói cô.

Vừa thấy được cô đè ép biểu tình túc giận, hắn lại bỗng dung có ý nghĩ muốn bắt nạt cô, muốn xem xem có sẽ có phản ứng nhu thế nào!.

“Cái này với em không quan trọng cho lắm,

hon nữa...”Hắn nhìn cô thật sâu: "Đây là

cơ mật buôn bán”

Vùa nghe đến bốn chữ “cơ mật buôn bán”, cơn giận của Lê Tiểu Tiểu lập tức bùng lên.

“Cơ mật buôn bán! Em là trợ lý đặc biệt của anh, vi cái gì không thể biết?” Muốn lấy chiêu này đối phó cô, nghĩ khá lăm !

“Việc này còn cần có kế hoạch, không thể nói trước, không quá thỏa đáng.”

Viên Hách Hàn giả bộ trầm tư, lấy ngón tay cọ căm: "Hơn nữa, anh còn đang suy nghĩ."

“Suy nghĩ?" Cô ngạc nhiên nhìn hắn: "Anh thế nhung thật sự suy nghĩ?”

“Chuyện này về tương lai của anh, anh đương nhiên phải suy nghĩ thật kỹ, không phải sao?” Hăn môi mỏng cong lên một chút cười yếu ót.

Cô hít sâu một hơi, cuối cùng âu phục váy bi đi tới trước mặt của hắn nói: "Ý của anh là, anh có khả nãng sẽ cùng Tam Dương Hi Tử kết hôn?”

“Đối với em mà nói, vấn đề này có quan trọng không?" Hắn thực thông minh, đem vấn đề ném vào cho cô.

“Không quan trọng sao?” Lê Tiểu Tiểu cắn răng hỏi: "Nếu anh đáp ứng cùng Tam Dương Hi Tử kết hôn, em dây phải làm sao?”

Cô thật vất vả mới hạ gục hắn, hắn sao có thế trong thời gian ngắn như vậy liên thay lòng đổi dạ cưới người khác?

Không được, cô tuyệt đối không đáp ứng loại chuyện này!

Cô sẽ không đem hắn tặng cho những người phụ nữ khác, nhất là cái bà Nhạt Bản kiêu ngạo kia, cho dù sẽ phải kháng chiến tám năm đi nữa, cô cũng sẽ chống cự lại!

“Anh vẫn sẽ bao dưỡng em”. Viên Hách Hàn cho cô một câu nói như vậy.

Lê Tiểu Tiểu thử hốc vì kinh ngạc, không nghĩ tới Viên Hách Hàn thế nhưng sẽ đối với cô nói ra những lòi này.

“Anh nói lại lần nữa xem?” Không quan hệ, cô tha thứ hắn nói chuyện không dùng dầu óc, cho nên lại cho hắn một cơ hội nữa.

“Anh là kim chủ của em„ cho nên anh sẽ tiếp tục nuôi em”. Hắn cười đến ngây thơ, kỳ thật trong xương phá hư thấu .

“Cho nên..." Cô mím môi, cái mũi thế

nhưng cảm thấy có một chút ê ẩm: "Đối vói anh mà nói, em thật sự chỉ là tình nhân mà anh nuôi dữơng thôi sao?”

“Bằng không thì gì?” Hắn lấy vô tội ngữ khí hỏi lại cô: "Quan hệ của chúng ta là do chính em định nghĩa, không phải sao?

Ách...Đúng vậy a! Đối vói Lê Tiểu Tiểu mà nói, lúc trước cô xem trọng hăn, muốn trở thành tình nhân của hắn, sau dó dụng lực tiêu hết tiền của hãn. Nhưng là tại sao hôm nay từ đó trong miệng hắn nói ra, cô lại cảm thấy có chút thương tâm?

Có một loại rất dau, rất đau đớn, không ngùng lan tràn, mở rộng, lời của hắn tựa như sắt nung đỏ, gằn từng tiếng rơi ở trong lòng của cô.

Cô là tình nhân, mà quan hệ này là do cô đặt ra, không ai bắt buộc cô, cũng không phải hắn bày ra quy tắc trò choi này, bởi vì chủ nhân trò choi chính là chính cô...

Đáng chết! Lê Tiểu Tiểu thẩm mắng mình, không nghĩ tói chính mình thê nhung trầm mê trong trò choi, còn muốn yêu cầu hắn thật nhiều diều.

Cô hẳn là đã choi quá tốt, nên thả xuống được, mà không phải làm cho mình để tâm vào mấy chuyện vụn vặt này.

Được, cô quyết định phải có chí khí, mà không phải ở trước mặt của hắn tỏ ra hôi tiếc, yêu cầu hắn đừng yêu nhũng nữ nhận khác, đừng cưới những nữ nhân khác, đôi với cô mà nói đều sự vô bổ.

Hơn nữa quy tắc trò choi là cô đặt, cô sẽ đi theo phương hướng trò chơi, cho nên cô phải tự lập, tự mình cô găng.

“Ừm, em đây hiểu được". Cô nhu là trở lại bình thường, nguyên bản khuôn mặt nhô nhắn tràn ngập túc giận biên thành khuôn mặt tươi cười, lại còn cười rực rỡ nhu mặt trời.

Sự thay đổi này khiến Viên Hách Hàn sửng sổt, như thế nào sắc mặt cô biến nhanh như vậy, lập tức từ mật khổ qua biến thành vui vẻ? Hắn thật muốn biêt trong não cô cô lúc này dang suy nghĩ cái gì.

Hừ, tất cả mọi nguôi muốn cùng cô ngoạn tâm cơ, cô liền đông ý cùng nhau chơi đùa!

Tình nhân phải làm nào?

Lê Tiểu Tiểu đem nghề nghiệp “tình nhân" nghiên cứu hồi lâu, ở sau ba ngày rút ra diễm tâm dắc nhất.

“Muốn hiểu được câu dẫn nam nhân, bất kể là thân thể hắn hoặc là lòng của hắn, đều phải gắt gao quấn chặt”.

Đương nhiên, tình nhân là rất lớn, dương nhiên sẽ không để ý ước hẹn giữa hắn và

người hồng phấn tri kỷ nào đó, bởi vi...

Tình nhân sẽ không đê cho nam nhân lại có cơ hội đi ăn ngoài!

Hừ! Cô chẳng những muốn trên giường đem hắn ép khô, mà trong phòng làm việc cũng phải cùng hăn mây mưa thât thường, cô không tin hãn còn có thê đôi vói những người phụ nữ khác có phản ứng gì!

“Tổng tài...” Lê Tiểu Tiểu cười mị hoặc

nói, tuy rằng buổi sáng mới cùng hắn "í é í é này nọ " một lần, nhưng là vừa mới nhận được điện thoại của Tam Dương Đằng Lang, nói rằng một giờ sẽ tới chơi, cô chắc chắn cái bà Nhật Bản kia nhất định cũng sẽ theo tới.

Thừa dịp bọn họ còn chua đến, cô phải đem hắn gục một lần, dến lúc dó nếu Tam Dương Hi Tử đôi vói hắn xuất thủ, mặc hắn tinh lực nhiều nữa cũng không có biện pháp ứng phó. “Anh thích không?”

Cô cố ý lắc mình, tay nhỏ bé đặt lên trên vai hắn. “Tuy rằng em biết anh là người công tư phân minh, nhung ngẫu nhiên em vẫn muốn làm chuyện tình yêu ở văn phòng, cho nên chuẩn bị cho riềng anh đó!”

Nói xong, còn cố ý dán bộ ngực lên mặt hắn. Hoi thử của hắn phun lên bộ ngực của cô. “Em đang câu dẫn anh?”

“Không được sao?” Tay nhỏ bé của cồ chậm rãi đi vào trong lồng ngực hắn, đá roi giày cao gót trên chân, bắp chân trắng nốn nhẹ nhàng đặt lên giữa háng hắn. “Hay là buổi sáng anh quá mệt mỏi, bây giờ không được?”

Viên Hách Hàn khiêu mi, chẳng lẽ cô không biết đàn ông hận nhất hai chữ “không được” sao?

“Anh sẽ bắt em trả giá đắt đấy!” Hắn ôm cô đặt xuống bàn, trực tiếp kéo dũng quần xuống, làm cho cực đại bên trong trực tiếp bại lộ trước mắt cô.

Tuy rằng cùng hắn “này nọ í e í e” rất nhiều lần rồi, nhung vừa tháy nam tính ngang nhiên, cô vẫn cảm thấy thẹn thùng.

“Hầu hạ nó.” Hắn thô lễ kéo thân thể cô xuống, làm cho cô ngồi chồm hỗm trên mặt đất, làm cho tay nhỏ bé của cô ôm lấy nam căn của hắn.

Hắn nhất định là cố ý muốn nhìn cô tay chân luống cuống, cho nên mói dùng mệnh lệnh nhu thế gọi cô! Nhung cô cũng không sợ lớn nhu vậy, để làm tốt chức tình nhân, cô sẽ hầu hạ hắn thật tốt.

Tay cô dùng súc đặt trên phấn khởi của hắn, lòng bàn tay mềm mại vùa đụng vào nam tính của hắn, thân thể hắn khẽ run, thấy hắn có phản úng nhu thế, tay nhỏ bé của cô cố ý nhẹ nhàng khuấy động cao thấp.

“Anh muốn em ngậm lấy."

Hắn thô thanh mệnh lệnh. Cô không có kháng cự mở môi anh dào ngâm lấy đỉnh hắn, đầu lưỡi phấn nộn nhẹ nhàng liếm láp, tuy rằng động tác không thuần thục, nhung nhìn ra cô đã thực cố gang học tập.

“Ừ...” Hắn nhịn không được phát ra

than nhẹ, khiến cô ngùng động tác lại. Lén ngước mắt nhìn phản úng của hắn. "Tiếp tục, em làm tốt lắm...”

Cô như cô gái nhỏ biết nghe Ịời, hai má cũng bỏi vì chủ động mà đỏ lên giông nhu quả táo, ngục không ngùng phanh nhảy, đông thời đấu lười cũng gảy nhẹ viên bi tròn của hăn, cô lại câm giác thân thể mình nóng lên.

Đó là một loại bản năng, hơn nữa còn là bân năng tình dục.

Lúc cô giương cậi miệng nhỏ dần dần khuấy động, cô cảm thấy cự căn trong miệng đang dần lớn lên, cơ hồ sắp nút miệng nhỏ của cô.

Mà hắn căn bản không muốn cô dùng lại, nhiệt thiết càng lúc càng lớn, chiếm hết cái miệng nhô nhắn của cô, bàn tay to của hắn vươn về phía bộ ngục của cô, dùng súc cỏi áo somi của cô, thuận thế kéo nội y của cô xuống, mờ lên nhũ hoa tron mềm.

“Ưm...’’ Cô khẽ nhíu mày hừ nhẹ một

tiếng, động tác của hắn có chút tục tằng, hon nữa nhiệt thiết trong miệng không ngưng banh cái miệng nhỏ của cô ra.

Đầu lưỡi của cô theo bản năng gãy nhẹ đỉnh nhiệt thiết của hạn, hưởng thụ cảm giác đâu ngón tay hắn vuốt ve tiểu hồng dâu, khi thì nhẹ, khi thì nậng đùa bỡn.

Cô bắt đầu cảm thấy một cổ cảm giác ngứa ngửa ở bụng dưới của cô, hoa huy*t cũng chảy ra hoa dịch. Miệng nhỏ của cô ròi khỏi nhiệt hiết của hắn, kéo quần lót của hạn ra, sau đó ngậm lạy nam căn nóng cháy, lận này cô cố gắng nuốt hết tất cả to dài của hắn, lại không nghĩ đến hắn rất thô lại quá lớn, mói tiến vào một nửa liên không thê ngậm vào.

“Ưm...” Cô có chút khó chịu, nhung bàn

tay to của hắn đã khơi mào hỏa diễm trên nguôi cô, cô chỉ có thể chuyên tâm mút lấy của hắn.

“Tốt lắm.” Hắn mị mắt, kéo cô lên, làm cho cô ghé lên mặt bàn. “Bây giờ anh muốn

kiểm tra xem, em đã ướt bao nhiêu...” Cô

đỏ mặt, xoay người đưa lung về phái hắn.

Hắn chậm rãi vung váy cô lên, ‘quần chữ T’ mỏng như cánh ve, căn bản không có biện phát bao hết mông tuyết trắng của cô, bởi vậy hắn dùng súc vỗ vài cái xuống mông cô.

“A, a..." Cô cố ý kêu nhỏ. “Anh đừng nên dùng sức đánh nha!”

“Đứa nhỏ hư hỏng, bây giờ nhìn phía dưói của em có bao nhiêu ướt...” Ngón tay dài của hắn di vào dưới “quần chữ T’ phát hiện xúc cảm ẩm ướt tron trượt.

“Ưm...” Cô không nghĩ tới hắn vừa nhẹ

nhàng sờ, cả nguời lại giống như bị điện giật, hoa dịch hình như cũng chảy tràn càng nhiều.

“Xem ra, buổi sang anh không cho em ăn no?” Hắn cố ý vỗ về choi đùa qua lại trong khe hở. Tiếp theo, hắn tách bắp đùi cô ra, kéo quân lót cô thành một đường chắn ở trước khe hở hẹp mẫn cảm của cô.

“A—” Cô gục xuống bàn, thân hình run run ma sát mép bàn. Hắn nhẹ nhàng kéo ‘quần chữ T’, lôi kéo qua lại. “Xem, tiểu huyệt của em càng lúc càng ướt.”

"Ưm..." Cô hừ nhẹ một tiếng. “Đừng

đùa giỡn nguời ta như vậy...”

Vậy em muốn anh làm như thế nào?” Hắn mị mắt, câu dẫn cô tiểu yêu tinh trước mắt.

“Người ta muốn anh trực tiếp tiến vào.”

Cô quay đầu nhìn hắn, còn cố ý lẩy tay nhỏ bé mở hoa huy*t của mình ra, lõa lồ ở trước mặt hắn.

Chủ động của cô khiến hắn giật mình, bất quá cô có động tác như vậy, lại làm dấy lên hỏa diễm không thể tắt dưới bụng hắn.

Hắn từ trên ghế da đứng lên, sau khỉ kéo ‘quần chữ T’ của cô xuống, đỡ lấy cực đại của mình, tiến vào thật sâu bên trong hoa huy*t tắc nghẽn của cô...

Cảm giác được cực đại tiến vào, Lê Tiếu Tiểu khẽ cắn môi, thỏa mãn nà nâng cao mông trắng.

Cực đại ở trong hoa huy*t của cô, mặc dù có chút hoa dịch trơn ướt, nhung chua đủ để hắn đi tới, nếu dám giữ lấy hết thảy của cô, chỉ sợ sẽ làm đau cô.

Vì thế Viên Hách Hàn nằm trên lưng Lê Tiếu Tiểu, bàn tay to đi vào trong chân tam của cô tìm kiếm hoa nhị mẫm cảm, ngón tay nhẹ nhàng khuê lấy, những ngán tay khác mắc lại bên ngoài cánh hoa của cô nhẹ nhàng bồi hồi phủ xoa.

“A, a...” Dưới hai kích thích nặng nề, nửa nguời trên của cô bất an giãy dụa.

“Anh làm em thật khó chịu a!”

“Phải không?” Ngón tay dài của hắn cố ý tăng thêm tốc độ, có chút không chút đăn đo đụng chạm to dài vào hoa tâm của cô. “Em không vui sao?"

“Rất thích...” Cô không ngượng ngùng giống như trước dây, ngược lại nhiệt tình hô nhẹ. “Anh...Anh làm em thật ngứa..."

“Vật nhỏ, em đang động tình.” Hắn thích cô thay đổi như vậy, ngón trỏ nhẹ nhàng quấy lộng nhẹ nhàng ở trong khe hơ nóng cháy của cô, đào lộng qua lại trước sau.

Chớp mắt cái, hoa dịch của cô không ngùng thấm ra, làm cho to dài của hắn càng có thê vui suớng ra vào.

“Ừ ách...” Cô khẽ mở môi thơm, khoái ý xóa sạch kia dần dần hiện lên toàn thân cô, cô vong tình phát ra nhiều tiếng thử gấp, đong đưa tuyết đôn của mình. Cô làm cho nhiệt thiêt nóng tiên vào bên trong hoa huy*t, vuốt ve gãi ngứa bên trong tiểu huyệt.

“Đừng đùa nguời ta, người ta thật muốn...” Cô nức nở nói, một loại cảm giác không nỡ tán loạn trong cơ thể cô.

Đột nhiên động thân một cái, Viên Hách Hàn đem toàn bộ nam tính thật lớn toàn bộ nhập vào bên trong hoa huy*t của Lê Tiểu Tiểu, không có giữ lại chút nào, vẫn đảo thẳng vào chỗ sâu nhất của vách ttờng.

“A, a...” Cô trầm giọng kêu, tự nhiên phát ra tiếng kêu, hoa huy*t khẽ truơng khẽ hợp, càng bao chặt nhiệt thiết của hắn.

Hắn thong thả co rúm cực đại, mỗi một cái đều chạm đến hoa tâm yếu ớt nhất trong u cốc, cô cũng vì va chạm càng lúc càng dày dặc mà ngâm kêu, càng kích thích dục hỏa của hắn. Cực đại bị vách tường gắt gao vây lấy, hắn nhẹ nhàng động, liền làm cho toàn thân cô run rẩy, thậm chí còn phối họp luật động của hãn.

“Có muốn anh nhanh một chút?" Hắn phát hiện dục vọng của mình đã thiêu đốt dến điểm cao nhất, muốn cô đến mức nhanh nổ tung.

“Muốn...” Cô gật đầu nói: “ Em nóng quá...”

Thân thể hai người gắt gia kết họp cùng một chỗ, cách hoa tron mềm mút toàn bộ nam tính kiên đỉnh của hắn, mỗi khi hắn động một chút, cánh hoa phun ra hoa dịch so vói một lần còn nhiều hơn.

Cuối cùng hắn dùng lực đâm vào cơ thể cô, từng trận từng trận vui thích làm cho thân trí bọn hắn hốt hoảng, một lòng chỉ muốn cùng đối phuơng lên đến thiên đuờng trên đỉnh núi.

Nhiệt thiết đụng chạm hoa nhị của cô, cùng cánh hoa phân bổ yêu dịch di ra thành một loại khuông nhạc hợp tấu, mặc hắn làm càn rong ruổi kéo cô làm ra dâm âm lay động mập mờ.

“A,a...Thật thoải mái a!"Tiếng kêu của cô càng lúc càng lớn, nhiệt thiết của hắn đụng chạm vách tuờng của cô, tựa hồ đi vào chỗ sâu nhất.

Cao triều hiện lên giữa hai chân cô, cô vô lực thiêu chút nữa quỳ xuống, cánh tay có lực của hắn liền nhanh chóng ôm lấy cô, nắm chặt eo cô dùng sức rút ra đút vào nhanh, vừa nhanh vừa mạnh đâm vào hoa huy*t.

Cuối cùng, hắn cũng gầm nhẹ, lửa nóng trắng đục không hề giữ lại rót vào trong hoa hụyệt của cô, một hồi thịnh yến chunh cáo kết thúc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.