Bất Ngờ Rung Động - Nhất Chi Độc Tú

Chương 51: Vừa ôm cô vừa làm tiểu huyệt



“Nếu em không muốn thì có thể không cần làm.”

Lúc Giản Việt nói xong, ưỡn thắt lưng lên, đưa côn th*t chạm vào lòng bàn tay cô hai lần.

Hà Lạc nắm lấy côn th*t kia, chỉ cảm thấy lòng bàn tay nóng ran, tiểu huyệt tê dại, tràn ra không ít nước dâm, nhưng chẳng lẽ cứ như vậy bỏ dở giữa chừng sao?

“Em sẽ thử xem.” Hà Lạc ngồi lên, tách hai mép hoa ra, nhắm ngay đỉnh đầu côn th*t ngồi xuống, cô phát ra một tiếng tán thưởng sung sướng, “Em….Em sẽ nói nhỏ…. ”

Cô quá sốt ruột, lúc đặt mông xuống, dường như không còn nhiều chỗ để suy nghĩ, côn th*t đâm thẳng vào chỗ sâu nhất của tiểu huyệt.

Cả người Hà Lạc tê dại mềm nhũn, ngay cả phải cử động như thế nào cũng quên mất, làn váy của cô rơi xuống, đem chỗ kết hợp dính dính nhớp nháp của hai người đều che kín, nhưng mỗi một tấc biến hóa đều rõ ràng như vậy, làm cho người ta không thể bỏ qua.

Cổ áo của cô có chút lỏng lẻo, vừa vặn ôm cặp thỏ trắng to trước ngực, cặp vú hồng phấn của cô nhảy lên nhảy xuống theo động tác của cô, khiến chúng trở nên đặc biệt mê hoặc và hấp dẫn trong tầm mắt.

Cả người Hà Lạc không thể kiềm chế mà phát run, cô bắt đầu chậm rãi vặn vẹo thắt lưng, dùng tiểu huyệt từ trên xuống dưới trêu chọc côn th*t to lớn của Giản Việt.

“Có sướng không?”

“Ưm.”

Hà Lạc vén váy lên, nhìn cảnh tượng dâm dục mà côn th*t ra vào bên trong tiểu huyệt của cô, cô rất thích cảm giác này, lúc Hà Lạc nắm giữ chủ động, bởi vì chênh lệch thể lực, cô không có cách nào để làm quá kịch liệt, mới bị đâm thọc vài cái, tiểu huyệt đã tràn đầy nước.

Cô cắn môi dưới, khó nhịn kêu ưm ưm, hận không thể để Giản Việt ôm cô dùng côn th*t lớn kia giã phầm phập vào tiểu huyệt.

Giản Việt nắm lấy tay cô, hai bàn tay đan chéo nhau, anh cho cô sự chống đỡ vững chắc nhất, để cô có thể cứ theo ý mình mà làm những việc cô muốn.

Hà Lạc làm được một nửa, rốt cục cũng nhớ tới mình quên mất cái gì, “Giản Việt, cửa sổ… Rèm cửa… Chúng ta cứ như thế này… Sẽ bị nhìn thấy mất…”

Cô nhìn thoáng qua ánh sáng trên cửa sổ nửa hở kia, cô sửng sốt, vách thịt bên trong chặt chẽ cũng lập tức co rút lại.

Giản Việt kêu rên một tiếng đau đớn, bị ép ra mồ hôi đầy đầu.

Cửa sổ nhỏ trên gác mái đối diện với một quảng trường, tầm nhìn rộng, phóng mắt nhìn lại chỉ có người qua đường ba người đi lại ở quảng trường, còn có bầu trời quang đãng vạn dặm kia. Thật ra tỷ lệ bị nhìn trộm rất nhỏ, nơi này không giống ngõ hẻm nhỏ hẹp, đối diện với cửa sổ.

Nhưng Hà Lạc không có lá gan này, cô vừa nghĩ đến cửa sổ không kéo rèm, thì bắt đầu dâm đãng hứng tình, còn tự mình bẻ tiểu huyệt ra đưa côn th*t của Giản Việt ăn vào, cô xấu hổ không chịu nổi.

“Anh sẽ đi kéo rèm vào.”

Nói xong, Giản Việt bảo cô dang chân quấn lấy eo anh, ôm cô rời khỏi giường.

‘’A, em sắp ngã xuống!‘’ Hà Lạc luống cuống tay chân ôm lấy cổ anh.

Khóe môi Giản Việt nhếch lên, nâng mông cô đưa lên trên, điều chỉnh tư thế hai người một chút, “Anh sẽ không để em ngã xuống đâu ”

Anh bước tới, giơ tay kéo rèm cửa sổ lên, nhưng côn th*t vẫn vững chắc đâm vào trong tiểu huyệt của cô như vậy, thậm chí còn theo nhịp độ, bắt đầu giã phầm phập vào nhau.

Cả người Hà Lạc đều ngửa ra sau, cô thật sự cảm thấy mình sắp ngã xuống, hai chân cũng không kẹp được thắt lưng Giản Việt, hai chân anh hơi cong xuống, để cho cô có một điểm tựa có thể chống đỡ, một tay nâng mông cô, một tay che lưng cô, bắt đầu đẩy háng tiến vào, lần này anh đâm vừa mạnh vừa nhanh làm cho tiểu huyệt Hà Lạc run rẩy.

Cả người Hà Lạc đều đã đạt đến giới hạn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.