Bất Ngờ Rung Động - Nhất Chi Độc Tú

Chương 91: Mỗi một tấc trong cơ thể đều không buông tha



Giản Việt kéo cô đến khách sạn nhỏ thuê một phòng, ở phòng tắm bật nước nóng cho cô vào rửa một chút, cô còn nhận được điện thoại của em trai, bảo lúc nào Hà Lạc về nhà thì thuận tiện mua chút đồ ăn vặt lên đây.

Hà Lạc nói rất nhanh sẽ về, sau khi cúp điện thoại cả người đều chột dạ không chịu nổi.

Quần áo cũng không cần thay, chỉ có thể rửa sạch trước một lần, trên người sung sướng cũng không cảm thấy khó chịu như vậy.

Hà Lạc rửa sạch một nửa, nghiêng đầu nhìn Giản Việt cũng đi theo vào, anh cởi quần áo, lộ ra thân hình cường tráng, một túi trứng lớn giữa háng rất dễ thấy, hai má cô bị nước nóng cuốn đến đỏ bừng.

“Tinh lực của anh tràn đầy nhỉ? Không phải vừa rồi đều đã làm một lần rồi sao? ”

“Anh muốn tắm chung để tiết kiệm thời gian.” Giản Việt từ sau lưng ôm lấy cô, lấy một chút sữa tắm vào lòng bàn tay, sau đó thoa đều lên toàn thân cô.

Tuy rằng nói như vậy, nhưng khi anh rửa sạch đặc biệt cẩn thận, ngay cả hai mép thịt của cô cũng không buông tha, Hà Lạc vẫn không khỏi nghi ngờ ý tưởng của anh.

Rõ ràng chỉ là tắm rửa, nhưng khi Giản Việt giúp cô xoa ngực, vuốt ve toàn thân, Hà Lạc vẫn không nhịn được hai chân mềm nhũn ra.

Cũng may Giản Việt nói được làm được, cho dù côn th*t giữa háng gần như có dấu hiệu đang cứng, cũng không ở trong phòng tắm lại muốn cô.

Sau khi tắm xong, Giản Việt lại lấy khăn tắm quấn cô lại, lau khô những giọt nước.

Những việc này Hà Lạc có thể tự mình làm, nhưng anh giống như chăm sóc em bé vậy, để cho cô có thể cái gì cũng không cần làm, nhắm mắt hưởng thụ dịch vụ của anh.

“Dịch vụ của anh như thế nào?” Giản Việt đặt tóc cô xuống và bắt đầu sấy khô tóc cho cô.

“Rất tốt, nhưng mà em cũng không có tiền boa cho anh đâu.” Bàn tay nhỏ bé của Hà Lạc xoay vòng trên cơ bụng của anh.

Giản Việt đè tay cô lại, không hiểu sao lại bị bùng ra một trận lửa khô nóng, “Không có tiền boa, dùng thứ khác bù thay cũng được. ”

Anh cúi người xuống, Hà Lạc thuận ý tiến lên cắn môi Giản Việt.

Sau khi tắm xong, cả người Hà Lạc đều thoải mái không ít

Giản Việt đưa cô trở lại lối vào của hành lang, ép cô vào một góc và hôn cô một lần nữa, sau đó để cô về nhà.

Hà Lạc giống như bị bọc trong kẹo dẻo mềm mại ngọt ngào, phiêu phiêu, lại có chút luyến tiếc, hận không thể bây giờ đưa vị hỗn thế đại ma vương về nhà ngay bây giờ.

Quả nhiên Giản Việt còn lo lắng hơn cô.

Lúc về đến nhà, Hà Lạc nhớ lại một màn vừa rồi, còn nhịn không được mỉm cười.

“Chị, chị đi lâu thế, hai tay trắng về nhà đấy à?”

Hà Lục Khải ra cửa đón cô, ban đầu đang vui mừng, nhưng vừa nhìn thấy chị gái nhà mình cái gì cũng không mua, sau đó còn vui vẻ hớn hở, trực tiếp liếc mắt xem thường một cái.

“A, chị quên mất, thật ngại quá.” Hà Lạc mỉm cười buông tay ra, cảm xúc trên mặt lại không có nửa điểm ngượng ngùng.

“Trông chị không giống quên chút nào! Em thấy chị cố tình không mua cho thì có! Quỷ  hẹp hòi”

“Chị là vì tốt cho em thôi, tuổi còn trẻ mà tăng cân không tốt đâu, đã đến giờ đi ngủ rồi, ai lại còn ăn vặt giờ này hả’’ 

Hà Lục Khải tức giận thở hổn hển về phòng.

Lý Diệp Hiên rót cho cô một ly nước rồi đưa tới, bầu không khí trở nên có chút vi diệu.

“Anh…” Lý Diệp Hiên mở miệng phá vỡ trầm mặc, “Em không cần quá khẩn trương, tình cảm của em và Giản Việt… ban đầu anh có thể gây áp lực lớn cho em, nhưng anh nghĩ anh ấy thực sự là một người đàn ông tốt cho em, miễn là em hạnh phúc, anh cũng chúc phúc cho em. Lạc Lạc, sau này chúng ta vẫn như trước đây. ”

“Diệp Hiên…”

“Em nghỉ ngơi sớm một chút.” Lý Diệp Hiên muốn sờ sờ đầu cô, nhưng chợt nhận ra cô đã không còn là một đứa trẻ nữa, tâm tư của anh ta đối với cô quá mức rõ ràng, cho nên anh ta phải thẳng thắn, giữa bọn họ cũng không có cách nào thân thiết ở chung như trước kia nữa. 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.