Bát Quái Tạp Chí Nói Chúng Ta Rất Tốt

Chương 39



Nguyên bản chính là giúp lau mặt, nhưng sau khi lau đến cổ mới phát hiện trên người đối phương cũng tràn đầy mùi rượu, hắn ngâm mình trong hang rượu sao? Văn Lược nhíu mày, thực ghét bỏ cầm khăn tay lau tiếp, cũng hoàn toàn không chú ý cả người mình đã ghé sát vào người đối phương, còn xốc chăn lên hướng bên trong lau thì nghe thấy….

“Văn Lược?” Thanh âm dày mang điểm men say không hài lòng ở đỉnh đầu hắn vang lên.

Văn Lược hốt hoảng ngẩng đầu, đỉnh đầu liền đụng phải một ‘thứ gì đó’.

“Ai da” Thanh âm nguyên bản dày giờ mang đầy thống khổ, xem ra bị đụng không nhẹ.

Văn Lược ở một bên có chút ngượng ngùng nhìn người đang bưng cằm chính mình, tâm tình bỗng nhiên tốt lên, cười hỏi: “Cậu tỉnh rượu?”

“Ân!” An Trình Điển cau mày nhìn Văn Lược, ánh mắt còn có chút không giống tiêu cự, biểu tình dường như có chút ủy khuất, xem ra cũng còn chưa thanh tỉnh, tối hôm qua bọn họ rốt cuộc uống nhiều hay ít?

Văn Lược trong lòng một trận hoảng, lại nghĩ tới tối hôm qua thời điểm kinh tâm động phách kia, hắn thiếu chút nữa trinh tiết khó giữ được nha!

“Cái kia… có đau lắm không?” Văn Lược chỉ cằm của hắn! Hai người trong lúc đó giống như chỉ qua một đêm đã trở nên xa lạ không ít.

“Không… Không có việc gì!” An Trình Điển dịch chuyển thân thể một chút, đại khái cảm nhận được người không có quần áo, nhất thời ngượng ngùng.

Thấy hắn ngượng ngùng, Văn Lược thật không biết xấu hổ nói, “Quần áo dơ, tôi toàn bộ cởi cho cậu.”

“Nga” An Trình Điển hướng hắn cười cười, “Cám ơn nhiều!”

Như thế nào trở nên xa lạ như vậy? Văn Lược có điểm hoảng hốt, hai người bọn họ vẫn chưa giảng hòa thì phải.

“Cái kia.. Muốn hay không tắm rửa? Tôi đi pha nước.” Văn Lược đánh tan sự trầm mặc ngắn ngủi, vươn tay đỡ An Trình Điển.

Đại khái chính mình hiểu được trên người không thoải mái, An Trình Điển thành thật đứng dậy. Bên cạnh có sẵn áo khoác tắm, đại khái tối hôm qua Văn Lược vắt ngang, bây giờ nhặt lên khoác vào đi đến phòng tắm. Văn Lược ở một bên xả nước cho hắn, thắt lưng tựa hồ mời đối phương đi qua ôm lấy.

An Trình Điển cũng không phải loại thành thật, thời điểm nghĩ như vậy liền vươn tay qua ôm lấy.

Văn Lược đang thử nước ấm, thắt lưng bỗng nhiên bị ôm, sau lưng có thân thể rất ấm dán gắt gao, ngực nóng lên liền không đẩy ra, tiếp tục thử nước. An Trình Điển ôm thân thể đối phương, cái đầu tựa trên lưng đối phương, đắm chìm trong tâm lý khó chịu. Nghĩ muốn nói cái gì lại không nói ra được, rõ ràng cũng không phải có chuyện gì ghê gớm, sao lại biến thành hai người xa lạ thế này.

Quả nhiên, theo đuổi người này, vẫn là phải kiên trì bền bỉ, không thể gián đoạn, cảm tình này phải mất bao lâu để chữa trị hảo?

“Khụ!” Văn Lược xấu hổ ho một chút, sau đó đem tay ở thắt lưng gỡ ra, “Nước đã xong, cậu tắm kỹ! Tôi đi thay quần áo trước…”

An Trình Điển cũng không có thêm động tác dư thừa nào, nghe lời liền buông lỏng tay ra. Văn Lược ở bên ngoài dọn dẹp một chút, nghĩ chờ An Trình Điển đi ra cũng là lúc tới phim trường. Bỗng nhiên chợt nghe người bên trong “A” một tiếng, hắn không nghĩ ngợi liền chạy vào.

Hai người xấu hổ nhìn nhau, một người trong bồn tắm, một người ở ngoài cửa, một người mặc chỉnh tề, một người ***. Không khí hảo quỷ dị, ánh mắt Văn Lược không biết có tật xấu gì, lại ngượng ngùng nhìn hướng đó.

“Nếu nhìn không thấy, tôi không ngại cho cậu tiến vào xem!” An Trình Điển híp mắt nhìn Văn Lược, mặt bị ngâm đến ửng đỏ, phát ra bộ dáng mặt dày.

Văn Lược đúng thật là đi vào, An Trình Điển bị dọa tới nơi rồi, hắn nói đùa với Văn Lược không phải chỉ một hai ngày, như thế nào hôm nay bỗng nhiên liền hiệu quả?

“Trên người của cậu sao lại thế này?” Thanh âm Văn Lược rất kỳ quái.

An Trình Điển sờ sờ ngực, thực lãnh tĩnh nói: “Không có việc gì, chỉ là nổi lên chút bệnh sởi!”

“Cái gì gọi là một chút?” Thanh âm Văn Lược đều trở nên run rẩy, chỉ vào bắp đùi hắn hỏi: “Cậu có phải hay không ăn cái gì bậy bạ?”

An Trình Điển lắc đầu, theo ngón tay Văn Lược nhìn qua, chính mình cũng bị dọa, hắn đây là bị làm sao vậy? Toàn thân đều nổi mẫn đỏ.

Văn Lược một phen kéo hắn đứng lên lấy khăn tắm bao hắn lại, “Bây giờ đi phòng khám, ra xe ngay lập tức!”

Đầu An Trình Điển còn có chút hôn mê, bỗng nhiên bị kéo lên như vậy, đầu có chút đau, bất quá nhìn Văn Lược vội trước vội sau sát bên người giúp hắn, ngực hắn có điểm ngọt ngào, liền chiếu miệng Văn Lược hôn một cái.

Văn Lược ngây ngẩn cả người, hai người bọn họ chiến tranh lạnh một ngày một đêm, bởi vì nụ hôn này mà những điều nghẹn uất trong tim lập tức tan biến.

“Làm sao vậy?” Cũng không phần lần đầu đánh lén, biểu tính lúc này tại sao lại như vậy? An Trình Điển lấy tay quơ quơ trước mặt Văn Lược.

Văn Lược đẩy tay hắn đi ra ngoài, An Trình Điển vội vàng theo phía sau, hắn phát hiện mặt Văn Lược cư nhiên đỏ.

Đây là trước nay chưa từng có.

“Mau mặc quần áo!” Văn Lược đem quần áo đưa qua cho An Trình Điển, An Trình Điển ngồi ở chỗ kia mặc vào, gắt gao nhìn chằm chằm mặt Văn Lược, nhưng bị đối phương tránh được.

“Tiểu Lược!” An Trình Điển hô.

“Ân?” Văn Lược cúi đầu ngồi bên giường An Trình Điển, tay bị người cầm, sau đó bị kéo sang bên cạnh hắn.

“Ngày hôm qua…” An Trình Điển tay đặt ở bờ vai hắn, đầu ngón tay thật không an phận tiến đến cổ, một chút hướng lên trên, cơ hồ phải luồn vào trong tóc hắn, mang theo độ mạnh kéo sang một bên.

Văn Lược có điểm chống cự ngưỡng cổ ra sau, nhưng vẫn bị người lôi kéo khóa vào trong ***g ngực, “Cậu làm cho tôi rất khó chịu!”

Những lời này xem như tổng kết toàn bộ việc xảy ra ngày hôm qua. Văn Lược an phận tựa vào ngực An Trình Điển, bởi vì lúc nãy mà tim hắn đập mạnh, trong lòng hiện tại không hiểu sao lại yên tĩnh. Trên thực tế tối hôm qua hắn cũng thực không yên ổn, trong lòng suy nghĩ rất nhiều, tuy rằng không thể chấp nhận ngay tức khắc, nhưng ít nhất hắn có thể cùng An Trình Điển đổi hình thức ở chung, ít nhất hắn có thể làm được như bát quái tạp chí nói, bọn họ quan hệ tốt lắm đi!

Người bị đưa đến bệnh viện thực ra trong lòng tốt lắm, nhưng tình thế có điều hơi nghiêm trọng, Đỗ Minh Thành cũng trình diện, hùng hùng hổ hổ luôn luôn càu nhàu. Sau khi được thầy thuốc chẩn bệnh, không phải thực nghiêm trọng nhưng cũng có chút mẫn cảm.

“Cậu bị mẫn cảm với chất cồn?” Văn Lược tò mò hỏi, trong ấn tượng người này luôn thường xuyên hiện ra hình ảnh “Người nằm úp sấp”, như thế nào lại đối cồn mẫn cảm.

“Không phải mẫn cảm với chất cồn mà nguyên nhân là không chú ý vệ sinh!” Lão thầy thuốc nói, sau đó đưa thuốc cho Văn Lược, “Một ngày ba lần, rất nhanh sẽ hồi phục!”

“Không chú ý vệ sinh?” Văn Lược là ngoài dự đoán, An Trình Điển mỗi ngày đều tắm rửa, như thế nào lại không chú ý vệ sinh?

“Chắc là vì thảm!!” An Trình Điển nghiến răng nghiến lợi, Liên Mục Thanh người kia tối qua cư nhiên để hắn ngủ trên mặt đất.

Bất quá, mặc kệ như thế nào, họa là xông, đạo diễn thực sinh khí.

Cũng may hôm nay đều giao cho Liên Mục Thanh, cho nên Đỗ Minh Thành cũng không có gì trở ngại trở về phim trường, trước khi đi còn hướng An Trình Điển cùng Liên Mục Thanh dặn dò, thời gian cũng chỉ có hôm nay, muốn quay gì thì quay đi.

Ý tứ chính là, hôm nay nếu quay không xong sẽ không có lần sau. An Trình Điển tuy rằng không phải thực quá nghiêm trọng, nhưng vẫn phát sốt, sau khi uống thuốc liền buồn ngủ, trạng thái thực không tốt.

Tần Thấm vội vàng chạy tới, vô luận như thế nào nàng cũng phải trang điểm mà xuất hiện, rạng sáng nay đi ăn khuya cũng mang theo một bộ dáng tùy thời đều phải xuất môn.

Văn Lược có điểm không hiểu nữ nhân, rõ ràng tối hôm qua còn dụ dỗ hắn, hiện tại hướng tới An Trình Điển một bộ dáng quan tâm. Thời điểm nhìn thấy Văn Lược, Tần Thấm gật đầu cười cười, ngay cả chào hỏi cũng không muốn.

Xem ra tối hôm qua hắn đắc tội với nàng.

Liên Mục Thanh cũng không có tâm tình để ý đến chuyện lông gà vỏ tỏi này. Hắn cấp bách đến tóc muốn bạc, Văn Lược muốn đề nghị kịch tổ cho nam số 2 lại đây cùng nhau quay, về phần An Trình Điển vẫn để hắn về sớm một chút nghỉ ngơi.

Không có biện pháp, sự tình đã thành như vậy, không còn lựa chọn. Trợ lý đưa An Trình Điển trở về, Văn Lược cùng nam số 2 bắt đầu quay, trạng thái của Văn Lược hôm nay tốt nhiều lắm.

Liên Mục Thanh hỏi: Nếu An Trình Điển cùng tôi rớt xuống sông, cậu cứu ai trước?

Văn Lược nghiêm trang: ai lại cứu, tôi đạp hết!

Liên Mục Thanh bị sự hài hước này bỗng nhiên đập một cái, vội vàng rèn sắt khi còn nóng: An Trình Điển chính là nam nhân trong phim của cậu nha, hạ thủ được sao?

Văn Lược tiếp tục nghiêm trang: trong phim hắn cũng khi dễ tôi không ít!

Liên Mục Thanh: cho nên bây giờ cậu quan báo tư thù?

Văn Lược: đúng vậy.

Tuy rằng vẫn lãnh kết cục như cũ, bất quá vẫn đạt tới một loại hiệu quả khôi hài không tưởng tưởng được, cái loại bộ dáng nghiêm trang mở ra vui đùa làm cho đạo diễn rất thích, có lẽ loại khẩu vị này hợp với người xem đi!

Bất quá tới phần trò chơi có chút khó khăn, hình thức chính là tình cảnh kịch đùa giỡn, nhưng trung gian có chút vấn đề làm khó dễ, tỷ như các loại: nhất cân bông và nhất cân thiết, cái nào nặng hơn? Vì vậy não bộ đột nhiên thay đổi.

Văn Lược bị mắc kẹt, ngồi chồm hổm ở một chỗ dùng sức suy nghĩ, nhất cân bông cùng nhất cân thiết như thế nào lại nặng như nhau?

Bổn phận của Tần Thấm vẫn đứng ở một bên, có náo nhiệt liền xem, tuyệt đối không ra tay, cùng nhiệt tình ngày hôm qua xuất ra tựa như hai người. Văn Lược không hiểu chuyện, hắn tối hôm qua từ chỗ Tần Thấm trốn đi, chẳng khác nào cự tuyệt một nữ nhân, nữ nhân đều rất nhỏ nhen, sườn núi này xem như kết hạ.

Mặc dù là thiên tân vạn khổ rối rắm vạn phần, cuối cùng trước khi trời tối đen cũng đã quay xong, Văn Lược và nam số 2 cùng nhau quay về chỗ Đỗ Minh Thành tiếp tục quay, Liên Mục Thanh bọn họ còn lại thì trở về tìm An Trình Điển bổ sung thêm vài cảnh.

Kết thúc công việc cũng hơn hai giờ sáng, Văn Lược mệt muốn chết, trở lại khách sạn, cư nhiên ở trên bàn phát hiện đồ ăn khuya nóng hôi hổi. Hắn đã biết lần quay phim này sẽ bị béo lên, trong đầu tựa hồ nhìn thấy bộ dáng Vệ Sanh bắt hắn đến phòng thể thao tập luyện, buồn rầu nha! Chính là trong bụng bắt đầu kêu lên.

Quên đi!

Chuyện giảm báo vẫn là để ngày mai tính đi!

Nghe được thanh âm đóng cửa, An Trình Điển từ trên giường ngồi xuống.

“Cậu ngủ đi!” Văn Lược cũng không biết có cái gì không đúng, thanh âm cư nhiên phóng ra thật sự ôn nhu.

“Ân! Tôi cũng đang đói!” An Trình Điển cười xốc chăn lên, “Ngủ cả ngày rồi, hiện tại ngủ không được, như thế nào, hôm nay thuận lợi chứ?”

Văn Lược gật gật đầu mở nắp đậy ra, lại là cháo tôm. Cổ họng bỗng nhiên có điểm bị lấp kín, trên thế giới này ngoại trừ cha mẹ cùng Vệ Sanh đối xử tốt với hắn, An Trình Điển xem như là người thứ nhất đi!

“Tôi cùng cậu ăn một chút nha!” An Trình Điển không biết từ nơi nào lấy ra một cái thìa, ở bát Văn Lược múc một cái.

“Cậu không phải không ăn tôm sao?” Văn Lược chặn thìa hắn lại.

An Trình Điển liền lộ ra một chút biểu tình kỳ quái, trong lòng Văn Lược rất không an nhàn, đây là ánh mắt gì, hắn không giống như đã làm cái gì nha!

“Tiểu Lược, cậu cư nhiên lại quan tâm tôi nha!”

Hết chương 39


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.